Hứa Yên Miểu theo bản năng: "Thuế IQ?"
Tai Bính Thượng thư vểnh lên, nói cực lớn: "Đúng! Rất là thuế IQ!"
—— Nhìn mặt chữ là có thể hiểu hoàn toàn từ này đang nói gì rồi.
Bính Thượng thư hùng hồn nói: "Quần áo mặc được là được, để giữ thể diện, mua vải giả thì sao chứ! Người trẻ tuổi đừng có hư vinh như vậy! Hà thủ ô hình người dù sao ngươi cũng không ăn, chỉ mang ra ngoài khoe khoang, đã như vậy thì không cần thiết phải bỏ nhiều tiền ra mua, khoai mài có thể ngụy trang thì dùng khoai mài là được rồi! Giấy vụn có thể khôi phục thành giấy trắng, làm gì phải bỏ nhiều tiền đi mua giấy mới? Quá lãng phí —— lẽ nào đám giấy trắng đó ngươi dùng không thuận tay sao!"
Đồng liêu "hư vinh" mặc Thục cẩm thật: "???"
Đồng liêu hai tháng trước bỏ rất nhiều tiền mua một củ hà thủ ô hình người về sưu tầm: "???"
Đồng liêu mua giấy mới viết chữ rất lãng phí: "???"
Bính Huy, ngươi có ý gì?!
Sau một khoảng im lặng ngắn ngủi, Gia Bảo phát ra giọng nói yếu ớt như tơ: "Lẽ nào không có cái gì là thật sao?"
Chẳng lẽ từ đầu đến cuối, chỉ có việc cậu ta bán thân là thật?
Bính Thượng thư: "Có chứ, mỗi..."
Mấy chữ "tiền lương phát cho ngươi hàng tháng" còn chưa nói ra, vua tôi Đại Hạ đã nghe thấy Hứa Yên Miểu nói giọng tròn vành rõ chữ: [Có chứ, thuốc k.í.c.h d.ụ.c ngươi và thúc thúc ngươi ăn đều là thật.]
Bính Thượng thư gần như ngay lập tức cảm nhận được ánh mắt kỳ quái của các đồng liêu, như có gai đ.â.m sau lưng.
Ông ta hít sâu một hơi, thầm nói trong lòng: Hứa lang, thật ra có vài lời không cần phải nói ra đâu.
[Ồ! Tráng dương...]
Bính Thượng thư hét lên thất thanh: "Tóm lại, là như vậy! Điện hạ! Thần cho rằng vụ án này có thể tuyên án rồi!"
Tiếng lòng của Hứa Yên Miểu lập tức bị cắt ngang.
Nhưng đổi lại là các quan viên khác gãi đầu gãi tai.
Thuốc tráng dương gì thế! Có tốt không! Có đồ tốt đừng giấu giếm nữa, mau nói ra đi!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-609.html.]
Một ngày tốt lành
Thứ này chúng tôi cũng đang rất cần!
Tuy nhiên, sinh viên đại học FA lại không cần thứ này, đã bị cắt ngang rồi thì hắn dứt khoát chú ý đến phán quyết của Thái tử.
Thái tử: "..."
Cái này... thật ra... Bổn cung cũng...
Thôi bỏ đi, lát nữa xem có thể hỏi thẳng Bính Thượng thư được không.
Thái tử trầm ngâm hai hơi thở, nhìn Gia Bảo: "Vu cáo phản tọa, ngươi không có chứng cứ đã nói Tạ Huyện Hầu bao che cho đám thợ dệt..."
Gia Bảo vội vàng nói: "Tôi... tôi là bị Huyện thừa Lạc Huyện dẫn dụ!"
Thái tử cạn lời, nói tiếp: "Nhưng người đến gõ Đăng Văn Cổ là ngươi. Hơn nữa, từ lời nói trước đó của ngươi xem ra, ngươi biết những tấm lụa quyên đó là từ Bính Thượng thư, vậy mà ngươi vẫn chọn hãm hại đám thợ dệt, như vậy lại phạm thêm tội vu cáo..."
Thái tử nhớ lại luật Đại Hạ, tuyên án theo luật: "Ngươi cáo trạng Tạ Huyện Hầu tội tuần tư võng pháp, tội này nếu định, Tạ Huyện Hầu sẽ bị c.h.é.m đầu. Còn vu cáo đám thợ dệt bán lụa giả, tội này nếu định, đám thợ dệt sẽ phải trả lại tiền, chịu đánh bốn mươi trượng (thát hình)."
"Vì thế, ngươi phải chịu trước bốn mươi trượng, tiếp đến..."
Gia Bảo vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, cả người ngồi phịch xuống đất, há to miệng không nói nên lời.
Kiến thức pháp luật của cậu ta nông cạn, ngày thường cũng quen nói dối bắt nạt mấy người tỷ tỷ trong nhà, thật sự không ngờ mở miệng nói bừa lại có kết cục thế này——
"Chém đầu sau mùa thu!"
…
Cái gọi là thu hậu vấn trảm, thực chất thuộc về tình người trong pháp lý.
Tội phạm bị phán thu hậu vấn trảm sẽ phải trải qua một lần thu thẩm, tương đương với việc phúc tra lại tội phạm. Nếu tra ra là bị oan, hoặc trong tội danh này có ẩn tình khác, thì có khả năng thay đổi phán quyết.
Thường là, tháng Bảy, tháng Tám bắt đầu thu thẩm, tháng Chín bắt đầu tiến hành hành hình.
Ngày mười tháng Chín.
Người con gái lớn từ Chiêu Đệ đổi tên thành Chiêu Huệ mặc áo đỏ váy đen.