“Cũng không phải là không muốn…” Hứa Yên Miểu vội vàng phủ nhận, sau đó lại rối rắm: “Nhưng ta sợ ta đặt không hay, đặt tên quá tầm thường…”
Liên Hạng: “Không sao, thế nào cũng không tầm thường bằng Diệu Tổ.”
Hứa Yên Miểu: “…”
Hình như đúng thật.
“Vậy… ta đặt một cái?”
Liên Hạng gật đầu lia lịa.
Có thể để Bạch Trạch đặt tên cho con, còn có chuyện gì chúc phúc cho đứa trẻ hơn thế nữa chứ!
Hứa Yên Miểu: “Ta phải suy nghĩ kỹ càng mới được, đặt tên không thể qua loa!”
Suy nghĩ một hồi, liền mất ba ngày. Trong ba ngày này, Hứa Yên Miểu không thèm hóng chuyện gì nữa! Khiến cho đám kinh quan vừa mới mừng thầm vì mình đã thành công thoát khỏi cuộc đại đào sát cảm thấy toàn thân khó chịu, như có kiến bò trên người.
Hay là… Hứa lang, ngài lại lật xem chuyện của ai đó đi? Mở một cái hộp mù xem sao?
Hứa Yên Miểu vắt óc suy nghĩ.
[Hay là… gọi Liên Ngộ Xuân? Tên này nghe rất đẹp, đọc lên cũng thuận miệng, ý nghĩa cũng tốt, liên tục gặp được mùa xuân…]
Quan lại: Tên này hay! Tên này hay! Cứ chọn tên này đi, chọn xong rồi chúng ta xem chút chuyện phiếm nhé?
Khóe miệng Liên Hạng nhếch lên. Trong lòng đã nghĩ xem phải cảm ơn Hứa lang thế nào rồi.
[Hoặc gọi Liên Thắng cũng được nhỉ? Giống Liên Hạng đều là tên một chữ, rất có tướng cha con!]
[Hơn nữa Liên Thắng ý nghĩa rất tốt, đọc lên lại rất mạnh mẽ… hình như cũng không tệ?]
Quan lại: Tên này cũng hay! Chúc phúc cho con trai Liên Hạng trăm trận trăm thắng, nghe thật tốt đẹp! Đứa trẻ này sau này ắt thành tài lớn! Cứ chọn tên này đi! Chọn xong rồi chúng ta nghỉ ngơi một chút, xem chút chuyện phiếm được không?
Liên Hạng hoàn toàn không phản đối, trong mắt đã ánh lên sự mong đợi.
‘Lát nữa nhất định phải chuẩn bị tiền mừng thật lớn cho Hứa lang, chuẩn bị chín trăm chín mươi chín lạng, cầu may mắn!’
Sau đó, Hứa lang lại bắt đầu do dự: [Hay là nghĩ tiếp xem sao… Ừm, Liên Phong hình như cũng không tệ, rất có cảm giác hình ảnh, cái tên như một bức tranh.]
Quan lại gần như mừng rỡ: Cái này cũng…
[Thực ra Liên Doanh cũng rất hay mà, Liên Doanh, liên tiếp thắng.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-499.html.]
Quan lại: Thực ra cũng…
[Nếu không xét ý nghĩa cho đứa trẻ, mà xét tiền đồ của Liên Hạng, có lẽ gọi Liên Trung cũng được?]
Quan lại: Hay là…
[Nhưng Liên Trung thật sự không hay, Liên Kiệt? Nghe giống như liêm khiết, lão Hoàng Đế chắc chắn rất thích!]
[Liên Thành cũng hay… không, hay là Liên Thành (連城 - thành trì nối liền/vô giá) đi, vừa đẹp vừa hay!]
[Hoặc là…]
Quan lại tê dại cả người.
Xem ra, e rằng tiểu Bạch Trạch còn phải rối rắm thêm mấy ngày nữa.
Chỉ có Liên Hạng ánh mắt lộ vẻ cảm động.
Hứa lang! Ngươi đối với ta thật tốt!
—— Tăng thêm quà tạ lễ, tăng thêm nữa, tăng thêm nữa.
*
Lão Hoàng Đế mắc bệnh gia trưởng cổ hủ, không biết tôn trọng người khác cho lắm, liếc mắt nhìn Hứa Yên Miểu.
Một cái tên quèn mà cũng rối rắm lâu như vậy, ủy mị như đàn bà! Còn rối rắm nữa, ông còn muốn nghe trộm bằng thần khí nữa không đây!
Trực tiếp vung tay: “Liên Hạng, nghe nói ngươi vui mừng có quý tử? Trẫm ban cho ngươi một cái tên nhé.”
Lão Hoàng Đế: Xem ta dùng d.a.o sắc chặt đay rối đây!
Liên Hạng: “…”
Bị hoàng quyền áp chế, Liên Hạng muốn nói lại thôi, không nhịn được, hốc mắt lại đỏ lên.
——Hắn mắc chứng dễ rơi lệ.
Nếu là trước kia, Liên Hạng sẽ rất vui mừng, mừng như điên, nhưng bây giờ… Hoàng đế đặt tên cho hắn, chẳng lẽ hắn còn có thể dùng tên do Hứa lang đặt sao?
Liên Hạng thầm nghĩ trong lòng: Bệ hạ cũng quá đáng quá rồi! Rõ ràng biết hắn rất muốn Hứa lang đặt tên mà.
Một ngày tốt lành
Đáng tiếc Hứa lang lại là một tên ngốc bạch ngọt: [Ồ! Liên Hạng nhất định rất vui!]