Văn Võ Trong Triều Đều Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta - Chương 405
Cập nhật lúc: 2025-03-10 21:39:08
Lượt xem: 45
[Hai đứa con trai của Lão Lương, thật sự là gan to bằng trời. Một đứa dám thích mẹ vợ của Hoàng Đế, một đứa thì gian lận thi cử bằng cách uy h.i.ế.p quan khảo thí. Xét về mặt nào đó, đúng là “hổ phụ sinh hổ tử”...]
Kiểu "hổ phụ sinh hổ tử" này có gì đáng nói đâu!
Nghe được tiếng lòng của Hứa Yên Miểu, Lương Duệ cúi đầu, tay ôm mặt, các ngón tay co duỗi, cố gắng che khuất cả khuôn mặt.
Thật sự... Ông thà rằng con trai mình đừng "xuất chúng" như vậy, tầm thường một chút cũng tốt.
[Ra là vậy! Thanh gươm Thái A kia là hắn ta thắng được khi luận kinh với hòa thượng trong chùa! Vì muốn có được Thái A, hắn đã miệt mài học Phật pháp năm năm trời! Ngày nào cũng dậy từ canh năm để học thuộc kinh Phật, nghiên cứu Phật lý, còn dậy sớm hơn cả hòa thượng trong chùa.]
[Ừm...]
[Cái dáng vẻ kiên trì, quyết tâm theo đuổi mục tiêu này... Xét theo một nghĩa nào đó, sự dạy dỗ của Lương lão gia cũng khá thành công. Ngay cả vị lão phương trượng tu hành bảy mươi hai năm cũng không luận nổi với hắn, còn gọi hắn là Phật sống giữa trần gian.]
Lại Bộ Thượng thư: “Thật ra, Quang Thái nó... có lẽ...”
Ông dạy dỗ cũng đâu có thất bại, chỉ là quá thành công thôi?
Lương Duệ càng ôm chặt lấy khuôn mặt đầy thống khổ: “Lão hữu à, xin đừng nói nữa.”
Lại Bộ Thượng thư lặng lẽ vỗ vai ông, tỏ ý an ủi.
Con trai quá giống mình cũng khổ tâm lắm.
[Hóa ra tiền bịt miệng Ngô Tế tửu là kiếm được kiểu này – Vậy sổ sách sai lệch là hắn phát hiện ra như thế nào?]
[Chờ, chờ đã?!]
[Căn cứ vào quy tắc mỗi kỳ thi hội chỉ bổ nhiệm chín mươi vị quan chấm thi trong ngoài, và cứ ba kỳ thi hội thì không có quan nào được làm hai lần. Loại trừ hai kỳ thi hội trước, tổng cộng là một trăm tám mươi vị quan.]
[Sau đó, từ một nghìn lẻ tám vị quan còn lại ở kinh thành, loại bỏ quan võ, loại bỏ quan từ lục phẩm trở xuống, loại bỏ quan nhị phẩm. Từ những quan văn còn lại, từ tam phẩm đến ngũ phẩm, chọn một người có tiếng tăm về văn chương, và hai kỳ thi hội gần đây chưa từng làm quan chấm thi, rồi hối lộ ông ta?!]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-405.html.]
Một ngày tốt lành
[Mà lại còn chọn bừa một việc không lớn không nhỏ, nếu đối phương không nhận hối lộ thì đổi người khác, cho đến khi có quan viên chịu thông đồng với hắn?!]
[Ghê gớm!]
[Ruồi không bâu vào trứng lành, để tìm ra quả trứng nào có vết nứt, cố tình đốt tất cả xem sao, nếu nhận hối lộ một lần thì sẽ có lần thứ hai, phải không? Nhắm vào một người, theo quy định tuyển chọn quan khảo thí của Đại Hạ, vài năm sau sẽ đến lượt người đó làm quan chấm thi, khi đó sẽ biết ‘người này từng nhận hối lộ của ta, hắn tham lam’.]
[Oa——]
Hứa Yên Miểu thầm than thở, lại đ.â.m thêm một nhát vào tim Lương Duệ: [Đúng là có nghe lời Lão Lương dạy dỗ.]
[Lão Lương dạy con trai mình rằng: Muốn đạt được mong muốn, nhất định phải tận dụng lòng tham của người khác.]
[Cười c.h.ế.t mất, sợ con trai không hiểu, còn miêu tả chi tiết cả ví dụ.]
Các quan nghe thấy Hứa lang nhại giọng Lương Duệ trong lòng.
[Năm đó ta đến huyện Thiên Môn nhậm chức, ta giả làm thương nhân đi đường, ta mượn mười gánh bạc trắng! Bọn cướp thấy nhiều bạc như vậy làm sao bọn chúng có thể không cướp chứ? Bọn chúng có nhiều bạc trong tay, làm sao bọn chúng có thể không muốn sống sung sướng hơn chứ? Lúc đó tuy ta là tù binh của bọn chúng, nhưng ta tài ăn nói tốt, ta chỉ cần khuyên nhủ vài câu, tên cướp đầu sỏ liền định nhân lúc huyện lệnh mới nhậm chức chưa hiểu rõ tình hình địa phương, hắn muốn biến thành phú ông, hắn muốn cưới vợ, hắn muốn mua vài trăm mẫu ruộng, hắn muốn sống cuộc sống vợ con đề huề. Còn đám thuộc hạ của hắn, thì hắn cho chúng làm gia đinh.]
[Thế này sướng hơn nhiều so với cảnh sống chốn đao kiếm.]
[Hi hi!]
Các quan khác: “...”
Tuy chúng ta không thân với Lương Duệ, nhưng chúng ta cũng biết ông ấy không nói chuyện kiểu này!
Bên ngoài phòng tắm, Lương Duệ giật giật khóe mắt, bỏ tay đang che mặt xuống, cố gắng chứng minh sự trong sạch của mình: “Chuyện đúng là vậy, nhưng ta không nói với con trai ta như vậy.”
Ông thật sự không có hả hê như vậy!