Văn Võ Trong Triều Đều Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta - Chương 400
Cập nhật lúc: 2025-03-09 20:26:39
Lượt xem: 39
Những làn khói thuốc lượn lờ che khuất biểu cảm trên mặt Lương Duệ, chỉ nghe thấy ông khàn giọng nói: “Bệ hạ đã ám thị cho ta một số việc.”
Hai huynh đệ liền theo bản năng cho rằng là chuyện chính sự.
Lương Ấu Văn suy nghĩ một chút, đi tới, nhẹ nhàng vỗ vai cha mình, an ủi: “Cha, chuyện chính sự con cũng không giúp được gì cho cha, nhưng cha có thể nghĩ đến những chuyện vui vẻ, ví dụ như đệ đệ đỗ đầu bảng vàng…”
Nhưng cha hắn không đáp lại, chỉ hút t.h.u.ố.c lá sợi, như thể đây không phải là chuyện đáng để ông vui mừng.
Lương Ấu Văn nhất thời có chút lúng túng nhìn về phía Lương Ấu Võ: “Đệ đệ, cha chỉ là tâm trạng không tốt, đệ…”
Lương Ấu Võ mím môi, đột nhiên trừng mắt nhìn Lương Ấu Văn, xoay người chạy ra khỏi phòng.
Lương Ấu Văn ở phía sau lo lắng gọi: “Đệ đệ! Đệ đệ!” Liếc nhìn cha đang ngồi trên ghế từng hơi từng hơi hút t.h.u.ố.c lá sợi, dậm chân, nhất thời không biết nên quản ai trước.
*
Trong cung, Tương Dương công chúa khuấy cháo gạo trong tay, tò mò hỏi: “Phụ hoàng, sao phụ hoàng lại ám thị chuyện đó cho Lương chủ sự? Không sợ ông ta nói cho con trai mình, khiến Hứa Yên Miểu không thể mai phục thành công sao?”
Lão hoàng đế thong thả uống một ngụm cháo gạo, thản nhiên nói: “Lương Quang Thái sẽ không làm chuyện như vậy.”
Tương Dương công chúa: “Ể? Tại sao? Phụ hoàng tin tưởng ông ta như vậy sao? Đó chính là con trai ruột của ông ta.”
Hoàng đế mỉm cười: “Ông ta quá chính trực.”
*
Lương Ấu Võ lại không phải là người chính trực.
Nhưng hắn cho rằng mình là người trọng chữ tín, vì vậy, hắn lấy từ trong phòng mình ra một quyển sổ, còn mang theo một thanh bảo kiếm, đường hoàng đi bái kiến Tế tửu Quốc Tử Giám.
– Đối phương chọn hắn làm Trạng nguyên, hắn với tư cách là sĩ tử, đi bái tạ là điều hợp tình hợp lý.
Mà ở một nhà tắm gần đó, Hứa Yên Miểu đang thoải mái ngâm mình trong bồn tắm, tiện thể thông qua hệ thống theo dõi động tĩnh bên phía Tế tửu Quốc Tử Giám.
Tiếng nước ào ào, hơi nước bốc lên, hắn cũng không chú ý tới trong nhà tắm này, có rất nhiều bóng dáng quen thuộc.
Một ngày tốt lành
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-400.html.]
– Quan viên Đại Hạ: Chúng ta chỉ tò mò, đường đường là Tế tửu Quốc Tử Giám, rốt cuộc bị cái gì, vậy mà lại dám liều lĩnh bị phát hiện, đi giúp con trai của một người không quen biết gian lận thi cử?
Sau đó.
Là câu nói quen thuộc trọng điểm không đúng:[U là trời! Quà tặng vậy mà lại là một thanh bảo kiếm! Thanh bảo kiếm này lai lịch cũng khá lớn, hình như là vật được cúng dường trong một ngôi chùa trăm năm tuổi.]
[Oa! Kiếm Thái A!]
[Bảo kiếm của một vị tướng quân triều trước! Sau khi trăm trận trở về liền xuống tóc đi tu, thanh kiếm này được đặt trong chùa, nghe nói là dùng để trấn áp oán khí tà ma!]
Các quan viên nghe say sưa thích thú.
Và không khỏi tán thưởng: Vậy mà lại có đồ vật lai lịch như vậy! Lương Ấu Võ cũng lợi hại thật, có thể lấy được bảo bối này từ trong chùa!
[Đến rồi đến rồi! Gặp mặt rồi!]
[Ể? Ngô Tế tửu vậy mà lại từ chối kiếm Thái A? Không nhận quà tạ lễ… Ông ta vất vả giúp Lương Ấu Võ gian lận thi cử là vì cái gì, ngày tháng sống quá an nhàn, nên muốn thêm chút thử thách? Thử xem mình có thể thoát khỏi mắt đại bàng của Cẩm Y Vệ hay không?]
Các quan viên gật đầu lia lịa.
Đúng vậy đúng vậy, chúng ta cũng rất tò mò! Chuyện mất đầu mà không cần lợi ích? Vì cái gì chứ!
Nếu nói đối phương chỉ đơn giản là muốn làm việc tốt… Đừng đùa.
[Ố hô! Đến rồi đến rồi! Món chính lên rồi!]
Hứa Yên Miểu chìm xuống nước, chỉ để lộ cái đầu ra ngoài, nước nóng rất dễ chịu, dễ chịu đến mức hắn nheo mắt lại.
[Ha ha ha ực!]
[Hóa ra không chỉ mang theo kiếm Thái A, còn mang theo một quyển sổ sách! Ngô Tế tửu nhìn thấy quyển sổ sách này mặt mũi tái mét!]
[Quyển sổ sách này nhất định có vấn đề, để ta xem – mẹ ơi! Ngô Tế tửu sao ngươi lại cắn người ta vậy! Cắn đến chảy m.á.u rồi! Cắn thẳng vào cánh tay đang cầm sổ sách của người ta!]
[Ể ể? Đây là nói gì vậy? Cái gì gọi là "Đều tại ngươi, ta tiêu đời rồi"!]