Văn Võ Trong Triều Đều Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta - Chương 349

Cập nhật lúc: 2025-02-08 23:19:54
Lượt xem: 58

Hứa Yên Miểu cầm sách lên liền nghiêm túc lật xem.

Có một quan viên theo bản năng buột miệng nói: “Ngươi không phải…”

Lập tức bị một người khác kéo tay áo. Trước khi đối phương lên tiếng hỏi, liền hạ giọng nói: “Thái độ của Hứa lang vẫn luôn rất tốt.”

Cho dù hắn không muốn gia nhập bất kỳ học phái nào, hắn cũng sẽ tôn trọng Quyền Ứng Chương và Ký Tuế, sẽ không trực tiếp ném sách bọn họ tặng vào tủ để phủ bụi.

Hai vị đại lão mỗi người tặng hắn một quyển chú giải kinh điển của học phái mình.

Một ngày tốt lành

Nếu nói kinh điển gốc có khoảng hai nghìn chữ, thì sau khi chú giải, ít nhất cũng phải hai vạn.

Một trong số đó là 《Lễ Ký》.

Hứa Yên Miểu lật xem.

“Tử viết: Trung tâm an nhân giả, thiên hạ nhất nhân nhi dĩ hĩ.”

“《Trung Dung》 viết: Hỉ nộ ai lạc chi vị phát, vị chi trung.”

“Trung tâm tức trung vị phát, nhưng tại tâm nội. Dĩ hỉ nộ ai lạc nhưng tại vị phát chi trung.”

“Vật tương chi ký thành ‘tâm trung’, nhược thị tâm trung, tắc trung dĩ phát, động hồ tình, dữ tử nghĩa bất phù.”

“Hà vi an nhân? 《Luận Ngữ》 hữu ngôn: Bất nhân giả, bất khả dĩ cửu xử ước, bất khả dĩ trường xử lạc. Nhân giả an nhân, tri giả lợi nhân.”

“Sở vị trung tâm an nhân, tiện thị…”

“Rầm”

Hứa Yên Miểu gập sách lại. Đầu óc quay cuồng.

[Chẳng trách người ta nói đọc sách đến bạc đầu, rất nhiều người cả đời chỉ đọc xong một quyển. Đây chính là từng chữ từng nghĩa, cắn câu chữ sao?]

[Hơn nữa loại chú giải này, còn có những phiên bản khác…]

Toát mồ hôi hột luôn rồi.

Hứa Yên Miểu nhắm mắt lại, khi mở sách ra lần nữa, ngón tay đều run lên.

[Học thuật loại này, vẫn là quá đáng sợ…]

“Hứa lang!” Bên ngoài có người gọi: “Lê Thượng thư tìm ngươi!”

Lúc này tất cả mọi người đều có thể thấy tốc độ Hứa lang đứng dậy khỏi ghế nhanh đến mức nào.

Hắn vội vàng ra ngoài, nắm lấy cánh tay của quan lại gọi hắn: “Là chuyện khoa cử phải không? Đi đi đi! Chuyện lớn thế này tuyệt đối không thể trì hoãn!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-349.html.]

Còn hai quyển sách kia, thì bị hắn bỏ lại trên án kỷ của mình.

Binh Bộ Thượng thư nghe thấy tiếng ồn ào ở cửa, ngẩng đầu lên nhìn, ngạc nhiên: “Hứa lang lại đến nhanh như vậy?”

Hứa Yên Miểu hỏi một câu có thể mở cửa sổ không, sau khi được cho phép liền đẩy cửa sổ ra. Gió mùa đông lạnh buốt như d.a.o cắt, nhưng rất tỉnh táo. Sau đó hắn mới giải thích: “Sợ làm lỡ việc.” rồi lại hỏi: “Thượng thư tìm ta là vì chuyện gì?”

Binh Bộ Thượng thư sau khi kéo người vào phòng trong mới phản ứng lại là hơi thừa thãi, nhưng cũng lười đẩy người ra ngoài nữa.

“Hứa lang hẳn là biết, tổ tiên của Bệ hạ là Đại vương tử nước Ngu…”

Trước nhà Hạ là nhà Chu, trước nhà Chu là nhà Sở, trước nhà Sở là nhà Lương, trước nhà Lương là thời kỳ Thất hùng tranh bá, nước Ngu là quốc gia mạnh nhất trong số đó.

Đây là chuyện mà ít nhất tám phần học trò Đại Hạ đều biết.

[Ơ? Không phải Thất vương tử sao?]

Hứa Yên Miểu lật tìm: [Ồ! Ta nhớ nhầm, ban đầu định nhận Đại vương tử… kỳ lạ, vậy tại sao ta lại có ấn tượng với Thất vương tử nhỉ?]

“Tham kiến Bệ hạ!”

Các quan viên Binh bộ đồng loạt hành lễ.

Lão Hoàng đế khẽ gật đầu, giọng điệu tùy ý: “Trẫm đến xem thử việc chuẩn bị đề sách luận Hội thỉ thế nào rồi. Lê Khiêm đâu?”

Đang có quan viên định dẫn đường.

Đột nhiên nghe thấy một giọng nói —

[Ha ha ha ha ha! Thì ra là vậy!]

[Lão Hoàng đế tự nhận nhà họ Cao của nước Ngu làm tổ tiên, lại còn định đổi tên cho mình, dù sao cũng không thể là một quốc chủ mà lại tên là Cao Thiết Trụ được. Ban đầu muốn đổi tên thành Cao Tu Tề, kết quả trùng tên, Thất vương tử người ta tên là vậy, dù sao cũng không thể trùng tên với ‘tổ tiên’ được. Chỉ có thể đổi cái khác.]

[Muốn đổi thành Cao Bang, lại bị nhắc nhở lúc đó đã có một lộ phản vương tên là vậy rồi.]

[Lại đổi thành Cao Liệt, lại bị nhắc nhở, quốc quân đời thứ tám của nước Ngu tên là Cao Liệt, xung khắc với tên húy của ‘tổ tiên’, lại phải đổi ha ha ha ha ha!]

[Đổi tới đổi lui bảy tám lần, mới đổi thành Cao Kiến Dực bây giờ.]

[Thật thảm!]

[Nhưng không ngờ, tổ tiên này là tự nhận đấy.]

Loading...