Văn Võ Trong Triều Đều Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta - Chương 339

Cập nhật lúc: 2025-02-05 22:59:07
Lượt xem: 91

[Ô hô! Là một thí sinh!]

[Không phải trùng hợp sao! Kẻ xui xẻo đầu tiên chính là nghĩa tử của Ký Tuế!]

Xem xong chuyện của y, Hứa Yên Miểu trầm tư.

Có... có chút khó đánh giá...

Hôm sau lâm triều, Hứa Yên Miểu vẫn không nhịn được mà cảm thán.

[Ký Tuế có phải mắt kém không?]

Đến lâm triều, chuẩn bị báo cáo công việc châu phủ, Ký Tuế cảm nhận những ánh mắt nhìn soi mói, trong lòng giật thót.

Hiện tại ông không nghe được tâm tư của Hứa Yên Miểu, nhưng ông có thể phán đoán, chắc chắn là Hứa Yên Miểu đã nói gì đó, các quan lại kinh thành mới có biểu hiện như vậy.

Vấn đề bây giờ là... Hứa Yên Miểu rốt cuộc đã nói gì? Là chuyện tốt hay chuyện xấu?

[Trước kia bảo vệ Hoàng thái tôn, cuối cùng phát hiện không phải cháu ruột của mình cũng thôi đi, thế mà hắn ta còn hại con gái của nữ nhi mà ông ta tâm tâm niệm niệm tìm kiếm cả đời.]

[Đến bây giờ vất vả lắm mới chọn được một tú tài nhìn có vẻ ngoài đoan chính nhận làm nghĩa tử, muốn để cho ngoại tôn nữ sau khi ông ta qua đời có chỗ dựa, lại chọn trúng một... ừm, thật khó hình dung a...]

Lão Hoàng đế xoa xoa quầng thâm dưới mắt - sau khi chọn Hứa Yên Miểu làm chủ khảo, cả đêm ông không ngủ được.

Vốn đã không có tinh thần, vừa nghe được tâm tư này, lập tức liếc mắt nhìn về phía Ký Tuế.

-- Có thể khiến Hứa Yên Miểu đánh giá là khó hình dung, Ký Tuế rốt cuộc đã chọn phải kẻ kỳ quái nào vậy?

Một ngày tốt lành

Tò mò.jpg

Ký Tuế cảm thấy ánh mắt đổ dồn về phía ông càng nhiều hơn. Tuy nhiên, đang ở trên triều đường, ông cũng không có cách nào hỏi người khác rốt cuộc đã nghe được gì, chỉ có thể sắc mặt càng lúc càng trầm xuống, trong lòng cũng nặng trĩu.

[Chậc chậc, hóa ra lúc y thi đậu tú tài, không chỉ nhắm vào Ký Tuế, còn nhắm vào hai vị tri phủ của hai châu phủ lân cận.]

[Vận may cũng thật tốt, trực tiếp cứu gia quyến của tri phủ An Khánh, được thưởng thức, muốn nhận y làm nghĩa tử. Ô hô, y vẫn chưa thỏa mãn, lại đến Kim Lăng chọn một nữ tử bệnh nặng, chăm sóc không rời thân, sau khi người ta mất, đi khắp nơi tuyên dương câu chuyện tình yêu của mình và người vợ đã khuất - trên thực tế người ta chỉ quen biết y chưa đến bảy ngày.]

[Nhưng mà chịu khó như vậy, cũng khó trách tri phủ Kim Lăng không nhìn ra y tâm hoài quỷ thai, còn cảm thấy y trọng tình trọng nghĩa, muốn gả con gái.]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-339.html.]

[May mà may mà, không gả được. Còn phải cảm ơn vị tú tài này có ba lựa chọn, muốn lựa chọn một chút - thật là chuyện cười địa ngục.]

[Cười c.h.ế.t mất, vậy nên vẫn là Ký Tuế thích hợp nhất phải không? Không có con trai, chỉ có một ngoại tôn nữ, muội muội là Thái tử phi không thể cho ông ta nhận con nuôi, y vừa đến là có thể hưởng thụ tài nguyên tốt nhất.]

[Thật thảm. Ký Tuế biết được chắc chắn sẽ tức chết, y được chọn không phải vì y học thức tốt nhất trong ba người, mị lực lớn nhất, mà là vì ông ta không có con trai a ha ha ha ha ha!]

[Ký Tuế bây giờ còn tưởng rằng đối phương nhận ông ta làm nghĩa phụ, là ngưỡng mộ học thức của ông ta đấy!]

[So sánh ba nhà... à không, so sánh ba cha!]

"Phụt--"

"Khụ khụ khụ--"

Tiếng cười khúc khích truyền vào tai Ký Tuế, đây rõ ràng là kết quả của việc đã kiềm chế.

Ký Tuế căng cứng cả người. Bản thân không nghe được tâm tư, lại biết có chuyện như vậy, khiến trong lòng ông dâng lên từng tia bực bội.

Hứa Yên Miểu rốt cuộc đã nói gì! Có phải liên quan đến ông không?

Quan viên thân thiết với Ký Tuế chỉnh lại y phục, nhón chân lại gần, khi thuật lại, dùng ngôn ngữ của mình để nói lại nội dung tâm tư.

-- Ngoại trừ câu "so sánh ba cha".

Câu này nhất định phải dùng nguyên văn, không phải nguyên văn thì không có mùi vị.

Ký Tuế suýt chút nữa bị mùi vị này làm sặc máu.

Nghe xong tay cũng run lên, đến lượt ông báo cáo công việc, giọng nói gần như là từ kẽ răng gằn ra.

[Hửm? Ký công hình như cổ họng không được thoải mái? Sao nghe giọng nói có vẻ kỳ lạ?]

Còn chưa đợi các đại thần nghe được tâm tư cười trộm, bọn họ đã nghe thấy lời nói tiếp theo của Hứa Yên Miểu: [Dù sao cũng không liên quan đến ta, ta vẫn nên quan tâm đến việc làm chủ khảo đi.]

 

Loading...