Văn Võ Trong Triều Đều Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta - Chương 334

Cập nhật lúc: 2025-02-04 23:06:50
Lượt xem: 80

“Còn nữa…” Thái tử nhìn trái nhìn phải, nhìn thấy chiếc ghế xích đu mà Hứa Yên Miểu mua, con mèo sư tử đang đứng trên đó, cong lưng, gầm gừ với bóng trên tường.

Đúng rồi, bữa ăn này bọn họ đang dùng tại nhà của Hứa Yên Miểu.

Thái tử chỉ vào con mèo, lời nói chắc nịch: "Sau này con trai ngươi tắm rửa, xà bông ta bao hết! Lược chải lông, kéo cắt móng, giấy nhám mài móng, cứ giao cho ta! Ta còn mua cá khô cho nó ăn. Sau này ta đến nhà ngươi, nhất định sẽ mang cá khô đến!"

Hứa Yên Miểu cả người chấn động.

[Thật là độc ác, vậy mà lại đi lấy lòng con trai ngoan của ta!]

Thái tử cười đắc ý, giơ một ngón tay lên: "Chỉ một lần thôi, ta thề với trời, tuyệt đối sẽ không khai ngươi ra!"

Hứa Yên Miểu thăm dò hỏi: "Điện hạ rốt cuộc muốn làm gì?"

Thái tử liếc nhìn xung quanh, hạ giọng: "Phụ hoàng lén lút làm một số chuyện với ta, còn tưởng ta không biết. Ta nhất định phải phản kích."

“Ta muốn ông ấy nghĩ rằng ta ham mê hưởng lạc, xa xỉ vô độ!”

“Thế nào ——” Thái tử lộ vẻ mong đợi: “Hứa ái khanh, có thể làm được không?”

“Có thể thì có thể, nhưng mà…”

“Khoảng thời gian giúp ta làm việc, không cần lên triều sớm.”

Chuyện có lên triều sớm hay không không liên quan, Hứa Yên Miểu đồng ý hoàn toàn là bởi vì Thái tử đã nói đến mức này rồi, hắn nếu không đồng ý nữa thì quá không nể mặt Thái tử.

“May mà không phải chuyện gì to tát, nếu không thì thà không nể mặt còn hơn là mất đầu.”

Hứa Yên Miểu lẩm bẩm đi về phía Đông Cung, sai người của Thái tử đi chuẩn bị một số thứ.

[Thái tử nói muốn xa xỉ vô độ, nhưng ta cũng không thể thật sự chuẩn bị đồ quá đắt tiền, nếu không đến lúc đó bị lão Hoàng đế trách mắng chính là ta.]

 [Tốt nhất là nhìn có vẻ quý giá, nhưng thực tế lại không đáng giá, hoặc là không đáng giá lắm.]

[Có gì như vậy nhỉ…]

[Có rồi!]

Hai mắt Hứa Yên Miểu sáng lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-334.html.]

Hắn không biết làm gì khác, nhưng hắn biết nung xá lợi!

Đừng cười, chính là xá lợi. Thứ này còn được người ta đăng ký bằng sáng chế, gọi là “Phương pháp chế tác sản phẩm xá lợi”. Hắn không biết nung thủy tinh, cũng không biết làm xi măng, nung xá lợi có lẽ là một trong số ít kiến thức hiện đại mà hắn biết.

——Dù sao thì, biết nung thứ này nói ra nghe cũng rất ngầu.

——Thật ra, Hứa Yên Miểu đã từng nghĩ nếu làm quan không được thì sẽ đi bán xá lợi. Màu gì hắn cũng nung được, hơn nữa không nhất thiết phải dùng xương người, xương gà, xương bò đều được.

……

Thái tử ngày ngày ở Đông Cung mong ngóng, đợi mãi, đợi mãi, đợi hơn một tháng, cuối cùng cũng đợi được tin tốt từ Hứa Yên Miểu ——

“Đồ vật ở núi Long Môn.”

Vẻ mặt nghiêm túc của Thái tử lập tức biến thành tươi cười.

Lập tức kéo phụ hoàng đi theo.

Đến sườn núi, lão Hoàng đế xoay xoay chiếc nhẫn bằng ngọc bích, ung dung hỏi: “Được rồi, Thái tử của trẫm, trời lạnh như vậy, gọi chúng ta lên núi làm gì?”

Phía sau, mấy vị đại thần vốn đang nghị sự ở điện Vũ Anh trong lòng gật đầu lia lịa.

Tháng mười một rồi! Gió rét thấu xương! Bắt bọn họ, những người tay chân đã già yếu này lên núi! Lỡ bị cảm lạnh thì sao!

Một ngày tốt lành

Thái tử đi phía trước dẫn đường, nghe vậy quay đầu cười, nụ cười rạng rỡ: “Tháng này, nhi thần đã sai người tìm kiếm khắp nam bắc, vất vả lắm mới tìm được một món đồ tốt, đặc biệt mang đến dâng lên phụ hoàng!”

“Hừ.” Hoàng đế cười nhạt.

Trước mặt là con trai ruột của ông, nó vừa nhấc m.ô.n.g là ông đã biết nó muốn ị, ban đầu còn nghĩ có phải chuyện gì khác không, bây giờ ông chắc chắn rồi, tên phá gia chi tử này chắc chắn là cố tình chọc tức ông mà đến.

Thái tử quay mặt đi, tránh để phụ hoàng nhìn thấy vẻ phấn khích trong mắt mình.

Mặc dù không biết Hứa Yên Miểu sẽ chuẩn bị thứ gì, nhưng chắc chắn là xa hoa, nhưng tuyệt đối sẽ không đến mức gây hại dân hại nước —— dù sao thì hắn cũng không thấy Hứa Yên Miểu có động tĩnh gì lớn, cũng không nghe nói có nơi nào thường xuyên xảy ra chuyện g.i.ế.c người cướp của, nhà tan cửa nát.

Phụ hoàng hắn ghét nhất là đồ xa xỉ. Mà Thái tử lại mê mẩn tìm kiếm bảo vật, cũng tuyệt đối không phải là một người kế vị xứng đáng.

Một mũi tên trúng hai đích! Hoàn hảo!

Hơn nữa, có các đại thần chứng kiến, không sợ phụ hoàng hắn phong tỏa tin tức!

Từ xa, Thái tử đã nhìn thấy thứ mà Hứa Yên Miểu chuẩn bị, lập tức đưa tay chỉ về phía đó, giọng điệu hào hứng: “Phụ hoàng! Vật nhi thần chuẩn bị ở ngay kia.”

Loading...