Văn Võ Trong Triều Đều Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta - Chương 149
Cập nhật lúc: 2024-11-28 15:16:04
Lượt xem: 11
Lão Hoàng Đế suy nghĩ: "Đây chẳng phải là lập doanh trại vững chắc, đánh trận chắc thắng hay sao!"
Đây là chiến pháp ổn định nhất, ít sai sót nhất, tỷ lệ thắng cao nhất. Đánh trận trên đất bằng đã rất có lợi, dùng trên biển, lại càng thích hợp hơn.
Ánh mắt nhìn Tạ Lạc Thủy trở nên tán thưởng: "Ngươi rất tốt." Đây không tính là biện pháp quá thông minh hay kinh diễm, nhưng một người không đọc nhiều sách, cũng chưa từng được đào tạo bài bản mà có thể nghĩ ra được, rõ ràng là đã rất dụng tâm.
…
Lão Hoàng Đế nảy ra một ý tưởng: "Hơn nữa, những hòn đảo đó nằm trong tay Đại Hạ, tàu thuyền khác muốn lên đảo bổ sung vật tư, phải nộp lệ phí cửa ải chứ nhỉ?"
Tạ Lạc Thủy hơi mở to mắt.
Nàng thật sự không hiểu, tại sao bậc quân vương làm gì cũng nghĩ đến chuyện kiếm tiền . Hoàng Đế chẳng phải nên là người quyết đoán, ngày nào cũng lạnh lùng, thao túng quyền thuật, để cho quần thần vây quanh mình, vắt óc suy đoán tâm tư của ông ta sao?
"Đại khái là như vậy!" Lão Hoàng Đế theo bản năng muốn vỗ vai Tạ Lạc Thủy, tay đưa ra được một nửa thì nhớ ra giới tính của đối phương liền rụt lại, chỉ nói miệng: "Những gì trẫm muốn dặn dò ngươi chỉ có vậy, ngươi lui xuống đi."
Tạ Lạc Thủy rời đi, Lão Hoàng Đế vội vàng gọi Hộ Bộ Thượng Thư đến, kể lại một lượt, rồi hỏi: "Ngươi thấy thế nào?"
"Tốt! Tốt! Tốt!"
Nhắc lại từ này mấy lần, mắt Hộ Bộ Thượng Thư sáng lấp lánh, như phát ra ánh sáng của tiền: "Chiếm quần đảo thậm chí không cần tiêu hao thủy sư, có thể điều những tội phạm bị kết án nặng nhưng không phải tội c.h.ế.t trong nhà lao ra, nói cho bọn họ biết, cứ thăm dò xong một hòn đảo, là có thể giảm án thích đáng."
Như vậy, vạn nhất có hy sinh, cũng không cần phải lo lắng đến việc cấp dưỡng cho gia đình họ.
Còn những tội phạm đó nếu muốn làm phản, cũng phải xem thủy sư Đại Hạ có đồng ý hay không.
Lão Hoàng Đế suy nghĩ một chút, bổ sung: "Còn cả thổ dân xung quanh …những man di muốn gia nhập Đại Hạ, có thể định ra một thời hạn, chỉ cần gia nhập đội tàu khai phá đảo, đủ thời hạn, là có thể được nhập tịch Đại Hạ, cũng đỡ phải để bọn họ vắt óc tìm cách lén lút nhập cảnh."
Nhưng những người này chết, nhất định phải cấp dưỡng cho gia đình họ.
Hộ Bộ Thượng Thư không khỏi nhíu mày.
Chưa được mấy hơi thở, lông mày lại giãn ra, cười nói: "Bệ hạ thánh minh! Chi phí bồi dưỡng thủy sư không phải là thứ mà những người này có thể sánh bằng, tiền cấp dưỡng có nhiều đến mấy, cũng vẫn tốt hơn tiêu hao thủy sư, nếu bọn họ tình nguyện đi thăm dò đảo, thật sự là không còn gì tuyệt vời hơn."
Hơn nữa, dù là tội phạm hay man di, đều phải trải qua huấn luyện nghiêm ngặt của quân đội, đây là khoản chi tài chính thiết yếu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-149.html.]
Hai kẻ hám tiền nhanh chóng sắp xếp chương trình, một kẻ hám tiền khác cũng cùng với bộ phận của mình đến bờ biển Bột Hải.
Lễ Bộ Thị Lang nghe nói Hoàng Đế quyết định để Đại tướng quân dẫn một toán quân nhỏ cùng Tạ Lạc Thủy xuất hải.
Ngăn chặn cướp biển và thổ dân chặn g.i.ế.c là một lý do, phô trương binh lực ở nước ngoài, dùng vũ lực uy hiếp, thể hiện sự hùng mạnh của Đại Hạ, đồng thời mở thông đường hàng hải cũng là một lý do khác.
"Vì ta giỏi thủy chiến mà."
Một ngày tốt lành
Đại tướng quân vừa từ bên ngoài về, tay còn xách trứng gà và thịt.
Hai người đứng trong bếp nhỏ, Lễ Bộ Thị Lang nhận lấy trứng đập vào bát, Đại tướng quân ngồi xổm xuống nhóm lửa, thổi vào ống lửa hai cái, hít một hơi rồi tiếp tục nói: "Ngươi yên tâm, trên tàu có rất nhiều quân nhu, Bệ hạ không phải phái ta đi chịu chết."
"Có những thứ gì?"
Lễ Bộ Thị Lang vừa hỏi, vừa cầm d.a.o băm thịt trên thớt, tiện tay đưa bát cho Đại tướng quân, Đại tướng quân rắc muối, đổ dầu vào, bắt đầu khuấy.
"Cung, tên, mũi tên cơ bản đã chuẩn bị hơn một triệu, còn lại là binh khí lạnh..."
"Xèo—"
Trứng trộn dầu muối được đảo trong chảo.
"Mỗi chiến thuyền được trang bị năm mươi cây lao ngắn, đao, câu liêm, bình tro, móc leo, phi tiêu đầu lê, phi tiêu nhỏ, mỗi người một bộ mũ giáp, mộc bài; về vũ khí nóng, mỗi hạm đội được trang bị một trăm khẩu s.ú.n.g ngắn, s.ú.n.g đại bác, s.ú.n.g hỏa mai, tên lửa, chĩa lửa, pháo lửa, cầu lửa, tên lửa, diều lửa, quả khói, s.ú.n.g thần công cỡ trung và lớn bằng đồng hoặc sắt..."
"Thuốc men thì sao?"
"Cũng mang theo rồi! Các loại thuốc thông dụng đều có đủ, rất nhiều."
"Thuốc thông dụng à... Ngươi đừng có ăn vụng đấy!" Lễ Bộ Thị Lang rút đôi đũa đánh vào tay người này: "Cho thịt vào luôn đi, ta ra xe ngựa lấy hộp trang điểm của ta."
"Hộp trang điểm? Lấy cái này làm gì?"
...
Nghe nói, Lễ Bộ Thị Lang bị bệnh, bệnh rất nặng.
Không hợp thủy thổ, vừa đến thành phố ven biển Bột Hải này đã nôn mửa, người rất yếu.