Văn phòng Thám tử Tư [Hình sự] - Chương 26: Người chị dâu mất tích (12) – Bí mật của những "đứa trẻ ngoan"

Cập nhật lúc: 2025-12-27 02:51:57
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạ Trúc : "Phải , đến đây là để hỏi chuyện mà, nãy giờ cứ lan man mãi. Cũng tình cờ thật, hôm đến trường tớ thấy ngay. Cậu chẳng đổi gì so với hồi học cả, vẫn luôn là nổi bật nhất giữa đám đông. Cậu hồi đó tớ ngưỡng mộ các đến nhường nào ."

Vân Khai mỉm : "Hạ Trúc, mới là đổi nhiều đấy, tớ nhớ ngày cũng ít lắm mà."

Hạ Trúc ngượng ngùng: "Biết , giờ giáo viên , thể tự kỷ mãi , gương cho bọn trẻ chứ. Về Thích Vũ Tuyền, con bé là học sinh lớp bên cạnh. Đây là một học sinh khá đặc biệt, giáo viên trường ai cũng con bé. Tớ chú ý đến Vũ Tuyền đầu tiên là vì cách ăn mặc. Trường tớ bắt buộc mặc đồng nghiệp hàng ngày, nên phong cách mỗi đứa một vẻ. Vũ Tuyền lúc nào cũng diện đồ tinh xảo, nhiều váy vóc, mỗi bộ kèm kiểu tóc, phụ kiện và giày khác . Cái thì ai chẳng ngắm, nên đều ấn tượng rằng lớp bên đó một nữ sinh ăn diện cầu kỳ."

"Sau đó thì thầy Lâm – chủ nhiệm lớp đó – than vãn với tớ. Thầy hành vi hàng ngày của Vũ Tuyền lạ, đôi khi khiến thầy thấy rợn ."

Vân Khai: "Hành vi thế nào?"

Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)

Hạ Trúc: "Vũ Tuyền tự lẩm bẩm một , chuyện với khí ở những chỗ vắng , giờ chơi một lên sân thượng. Thầy Lâm còn phát hiện con bé dùng b.út bi đ.â.m cánh tay . Ngay khi phát hiện, thầy liên lạc với phụ để mong họ quan tâm đến con hơn hoặc đưa con khám, nhưng gia đình Vũ Tuyền những để tâm mà còn khiếu nại thầy Lâm, thầy xâm phạm quyền riêng tư của trẻ em. Phụ của Vũ Tuyền thực sự kỳ quặc, bà dường như thành kiến với thầy Lâm từ vì một hiểu lầm."

Vân Khai: "Hiểu lầm gì ?"

Hạ Trúc: "Hồi lớp 6 lăm gia đình, thầy Lâm lỡ gọi của Vũ Tuyền là 'bà nội'. Lúc đó thầy , thực sự là cách tuổi tác trông lớn. Phụ định kiến mạnh với việc của trường, hễ trường thông báo gì là bà tâm thư phản đối trong nhóm chat, đúng kiểu phụ rắc rối. Ngay cả việc giáo viên nhờ phụ hướng dẫn con học bài ở nhà, bà cũng vặn vẹo rằng nếu giáo viên dạy nhờ đến phụ thì gửi con đến trường gì?"

Nói đến đây, vẻ mặt Hạ Trúc mấy vui vẻ: "Chúng tớ nhờ phụ là để giám sát và kiểm tra bài tập của con, chứ bảo họ giáo viên giảng bài. Hơn nữa, giáo d.ụ.c một đứa trẻ chỉ là trách nhiệm của nhà trường, gia đình và nhà trường cùng hợp tác thì vấn đề gì ? Thế nên khi Vũ Tuyền nghỉ học, thầy Lâm thực sự thở phào nhẹ nhõm."

Vân Khai hỏi thẳng: "Về việc Thích Vũ Tuyền nghỉ học, nhà trường thêm nội tình gì ?"

Hạ Trúc lộ rõ vẻ phức tạp: "Cái gì nên thì đều cả. Chuyện chẳng ho gì nên trường chắc chắn sẽ bít tin, nếu truyền ngoài sẽ thành bê bối mất. Một nữ sinh cấp hai còn trẻ non , ăn ngủ với đám thanh niên ngoài xã hội, đến lúc kiểm tra sức khỏe thì phát hiện mang thai, t.h.a.i nhi hơn ba tháng ."

Vân Khai kinh ngạc: "Mang thai?"

Hạ Trúc cũng ngạc nhiên kém: "Cậu ?"

Vân Khai day day thái dương: "Không, chuyện tớ thực sự ."

Đây là chi tiết ngoài dự tính của cô. Trong hồ sơ bệnh án Mạc Viễn tra hề nhắc đến chuyện , những dữ liệu Thời Lục Lục tìm mạng cũng lấy một dấu vết. Thậm chí trong những đối đầu với Thích Bác, dường như cũng hề em gái từng mang thai.

Vậy thì bao nhiêu thực sự chuyện ?

Hạ Trúc: "Nhà trường thông báo cho phụ của học sinh."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/van-phong-tham-tu-tu-hinh-su/chuong-26-nguoi-chi-dau-mat-tich-12-bi-mat-cua-nhung-dua-tre-ngoan.html.]

Vân Khai hỏi dồn: "Phụ là Đỗ Văn Tĩnh là Chu Tùng Nguyệt?"

Hạ Trúc ngẩn hai cái tên, đáp: "Là vị phụ lớn tuổi gây rắc rối ."

Đó chính là Đỗ Văn Tĩnh. Giống như việc che giấu chuyện Vũ Tuyền trầm cảm nặng, Đỗ Văn Tĩnh cũng giấu nhẹm chuyện con gái m.a.n.g t.h.a.i với tất cả ?

Vân Khai thầm nghĩ cô nhất định chuyện riêng với Đỗ Văn Tĩnh một . Còn bây giờ...

Vân Khai Hạ Trúc: "Cảm ơn nhiều vì những thông tin , nó giúp ích cho tớ lớn."

Hạ Trúc: "Giúp là tớ vui . , tháng 5 trường kỷ niệm 200 năm thành lập, mời tất cả cựu học sinh về dự, lúc đó về ? Tớ trường mời Quý Triển Vũ từ , chắc sẽ từ nước ngoài về dự đấy. Hai dạo còn liên lạc ?"

Vân Khai im lặng.

Hạ Trúc bối rối: "Xin nhé, tớ tò mò quá , nếu thì đừng trả lời."

Vân Khai mỉm nhạt: "Không , tớ mải nghĩ chuyện khác nên ngẩn thôi. Chỉ là quan hệ bạn học bình thường, liên lạc gì cả."

Hạ Trúc lầm bầm: "Thật đáng tiếc."

Vân Khai: "Hả?"

Hạ Trúc xua tay: "Không gì. Cậu còn nhớ Kỳ Minh ? Lớp trưởng lớp , hồi đó hai cứ chiếm vị trí nhất, nhì khối."

Nhớ về chuyện cũ, mắt Vân Khai ánh lên nụ nhẹ: "Tớ nhớ chứ."

Hạ Trúc: "Tớ gặp cách đây lâu, giờ là luật sư , trông oai phong lắm. Thật quá, trông ai cũng thành đạt cả. Người thành họa sĩ nổi tiếng, thành luật sư giỏi, cũng sự nghiệp riêng. Chỉ tớ là từ nhỏ đến lớn đều bình thường như thế , học thì mờ nhạt, cũng chỉ là một giáo viên bình thường."

Vân Khai chân thành: "Sao nghĩ thế? Hạ Trúc bây giờ là một lớn tuyệt vời mà, đúng ?"

Hạ Trúc ngẩn ngơ Vân Khai, dường như xuyên qua gian và thời gian để trở về buổi tự học tối oi ả năm nào. Vẫn là tư thế , vẫn là hai , chỉ khuôn mặt là còn non nớt nữa.

Hạ Trúc nhớ lời Vân Khai đêm đó: "Hạ Trúc, dịu dàng kiên nhẫn, tớ thấy hợp giáo viên đấy."

Có lẽ chính từ đêm đó, bánh răng định mệnh lặng lẽ bắt đầu chuyển động.

Loading...