Đến cuối cùng, ngay cả mấy người từng châm chọc tẩu tẩu ta cũng đến tận cửa xin lỗi dưới những lời mắng mỏ của người nhà. Nương ta đối với họ thì không còn dễ nói chuyện như vậy nữa, thế nào cũng không chịu nhượng bộ, nói rằng nhân phẩm của họ không tốt.
Tẩu tẩu bảo ta đi khuyên nương, ta không mấy vui vẻ nói: "Khi đó họ nói những lời khó nghe như vậy, chúng ta việc gì phải cho họ kiếm tiền?"
Tẩu tẩu lại nói rằng phần lớn những người đó cuộc sống gia đình đều không tốt, khi bụng đói thì có một số người chỉ muốn trút giận, cũng không có sức để học đạo lý.
Tỷ ấy trịnh trọng nói với ta: "Không dạy mà đã trừng phạt là tàn nhẫn. Họ đã làm sai, chúng ta cho một cơ hội, cũng dùng lời nói và hành động của mình để cho họ biết điều gì là đúng sai. Nếu tái phạm, đến lúc đó bài xích họ cũng không muộn."
"Tiểu Hòa, khi cần đoạn tuyệt thì đoạn tuyệt, khi cần cảm thông cho người khác thì cảm thông, đây mới là tác dụng quan trọng nhất của việc học hành hiểu lý lẽ."
Ta đột nhiên nhớ đến câu nói trong sách "Đạt tắc kiêm tế thiên hạ", cảm thấy tẩu tẩu là một người tài giỏi.
Nhưng giống như tỷ ấy đã dạy, khi cần đoạn tuyệt, tỷ ấy cũng đoạn tuyệt rất dứt khoát.
11
Xưởng của chúng ta ngày càng tốt hơn, thậm chí tẩu tẩu còn mua cả máy dệt và mời thợ dệt lành nghề đến dạy mọi người dệt vải. Chất lượng vải vóc được nâng cao, kéo theo đó giá bán y phục cũng tăng lên hai trăm mười đồng.
Sau khi thu hồi chi phí mở rộng đầu tư ban đầu, tẩu tẩu đã xây dựng một bộ chế độ tăng lương hoàn chỉnh, cứ ba tháng lại tăng đơn giá cho mọi người dựa trên số lượng đơn đặt hàng. Lúc vụ mùa bận rộn còn chia nhóm cho mọi người nghỉ phép. Tỷ ấy nói đất đai là gốc rễ của nông dân, không thể bỏ được.
Thế mà, vẫn có người không biết đủ, có hai thợ thêu lén lút đến xưởng khác, còn lén chép lại những mẫu hoa văn mà tẩu tẩu đã dạy họ.
Những xưởng đó, đều là những nơi mọc lên theo phong trào sau khi việc làm ăn của nhà ta phát đạt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/van-nuong-tu/chuong-9.html.]
Nương vội vàng hỏi phải làm sao, tẩu tẩu chỉ lạnh mặt đi, về phòng vẽ một loạt mẫu hoa văn mới.
Tỷ ấy nói những người đó hoàn toàn không hiểu rõ thứ đáng giá nhất của xưởng là gì, đó là kinh nghiệm hơn mười năm xem những bộ y phục tốt nhất của tỷ ấy, là khả năng thẩm mỹ được hình thành sau khi tỷ ấy xem vô số tập tranh ảnh, hơn nữa còn là năng lực quản lý mà tỷ ấy được bồi dưỡng từ nhỏ, những thứ này người khác không thể nào trộm được.
Những lời này đều là tẩu tẩu bí mật nói cho ta nghe, tỷ ấy vẫn luôn tận tâm dạy dỗ ta, dạy ta làm sao để có được bản lĩnh như tỷ ấy.
Quả nhiên, chẳng bao lâu sau, những xưởng đó mười nơi chỉ còn lại một, không có nơi nào kinh doanh được lâu dài. Còn tẩu tẩu lại đàm phán được nhiều khách hàng lớn hơn từ tỉnh thành, người được tuyển dụng dần dần có mặt khắp cả làng.
Lần này, dù cho người nhà của hai thợ thêu đó có khóc lóc thế nào, tẩu tẩu cũng không mềm lòng nữa.
12
Bán được càng nhiều, tất nhiên tiền cũng càng nhiều. Dù sau này tẩu tẩu không ngừng nhường lợi ích cho dân làng, lợi nhuận mỗi bộ đồ không còn bao nhiêu, nhưng nhờ sản lượng lớn, tiền trong nhà vẫn vượt quá sức tưởng tượng của cha nương khiến họ có phần hoảng sợ.
Tẩu tẩu kiểm tra sổ sách mấy ngày, vung tay hào phóng, lấy hơn một nửa số tiền tiết kiệm trong nhà ra để sửa đường xây cầu, còn để ông Điền đứng ra xây trường học. Chỉ cần là trẻ con trong làng, không phân biệt nam nữ, đều có thể học miễn phí năm năm, người có năng khiếu, tỷ ấy còn giúp gửi đến huyện thậm chí là đến phủ.
Những đứa trẻ không muốn đi học cũng có thể tùy theo sở thích mà chọn học các nghề khác nhau, đảm bảo sau này có thể nuôi sống gia đình, có cơm có thịt ăn.
Chờ lo liệu xong tất cả đã là năm thứ ba tẩu tẩu gả về, còn ca ca, cuối cùng cũng sắp lên đường bắt đầu kỳ thi của huynh ấy.
Đúng vậy, ba năm nay, tẩu tẩu vẫn luôn kìm hãm huynh ấy, đến cả kỳ thi Đồng sinh cũng không cho huynh ấy tham gia, chỉ muốn huynh ấy một mạch thi đỗ Tiến sĩ bảng vàng.
Học hành bao nhiêu năm nay, sắp sửa có kết quả rồi, nhưng cha nương lại không hề vui vẻ. Ba năm rồi, tẩu tẩu vẫn chưa có thai, thế là có một ngày nương ta vừa sốt ruột đã đi núp ở góc tường, phát hiện ra bọn họ chưa từng động phòng, một người ngủ giường một người ngủ sạp, còn lâu mới có con đấy.
Vốn dĩ nương không muốn nói cho ta biết, nhưng nương cần một người tìm hiểu cho nương xem canh k.í.c.h d.ụ.c này có tồn tại hay không. Hiện giờ trong nhà ngoài ca ca và tẩu tẩu thì ta là người đọc sách nhiều nhất.