Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Vân Nương Tử - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-06-30 20:00:01
Lượt xem: 53

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đáng tiếc khi đó ta không hiểu, Điền tiên sinh là bậc trưởng bối, bút mực đưa cho ông ấy cũng không sao cả, nhưng ta lại bị hai người họ dọa cho đến mức cũng gật đầu lia lịa cùng cha nương.

Điền tiên sinh - một ông lão râu tóc bạc phơ rồi, sau khi xem xong bài văn, chạy nhanh hơn cả ca ca ta, nắm tay ca ca còn chưa vào đến cửa đã kêu lên: “Hứa lão huynh, gia đình ông thật có phúc, sắp sửa có một vị Tú tài rồi!”

Cha ta nói năng lắp bắp, ngây người xác nhận: “Ông nói là chỉ dựa vào bài văn này là có thể đỗ Tú tài rồi sao?”

“Không chỉ là Tú tài thôi đâu, theo ta thấy thì cả cử nhân cũng đỗ được, đáng tiếc là học vấn của ta có hạn, không dám kết luận, nhưng Tú tài thì chắc chắn như đinh đóng cột.”

Nương ta nghe từng lời chúc mừng của Điền tiên sinh mà mừng rỡ đến nỗi tay chân không biết đặt vào đâu, kéo ta đi thẳng đến phòng tẩu tẩu. Nhưng đứng ở cửa phòng lại như ngại ngùng mà không dám bước vào, vẫn là tẩu tẩu cười tủm tỉm hỏi ta trước: “Tiểu Hòa, sau này tỷ cũng dạy muội đọc sách nhé?”

Ta nghe xong ngẩn người, sách quý giá như vậy, nữ nhi thật sự cũng có thể học sao?

Nương ta lại mắt đỏ hoe đẩy ta về phía trước: “Còn đứng ngẩn ra đó làm gì, còn không mau cảm ơn tẩu tẩu con đi.”

Tối hôm đó, chúng ta đã ăn một bữa cơm thịnh soạn nhất trong thời gian qua. Nương mang hết bột ngô trong nhà ra hấp bánh, còn bỏ tiền mua một cân thịt heo, trộn với ớt xào khô, kẹp trong bánh ngô, mùi dầu thơm quyện với mùi bột, ngon không thể tả.

Hẳn là tẩu tẩu không quen ăn cay, nương ta còn làm riêng cho tỷ ấy thịt viên và trứng hấp, nhưng tỷ ấy vẫn vừa ho vừa ăn, ăn hết cả một cái bánh ngô. Ca ca ta định ngăn tỷ ấy, tỷ ấy ngại ngùng nói: “Phu nhân làm ngon quá, dù cay con cũng muốn ăn, không sao đâu ạ.”

Tỷ ấy ăn uống vốn nhẹ nhàng như mèo, nay lại ăn nhiều như vậy. Nương ta vui vẻ cứ liên tục gắp thức ăn vào bát tỷ ấy: “Cháo bã ăn không quen thì chúng ta sẽ không ăn nữa, sau này sẽ xay thành bột làm bánh nướng cho con, chẳng qua là tốn thêm mấy đồng tiền xay bột thôi mà? Về sau chúng ta sẽ lo nổi thôi.”

Vừa gắp thức ăn nương lại nói: “Nhưng cách xưng hô này có phải nên thay đổi rồi không, cứ gọi phu nhân thì tính sao, phải gọi là nương rồi chứ?”

Tẩu tẩu mặt hơi đỏ cúi đầu: “Dù sao cũng chưa bái đường, như vậy không hợp quy củ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/van-nuong-tu/chuong-3.html.]

Nương ta buông đũa xuống: “Vậy thì có gì khó khăn đâu, giờ cũng có tiền làm cỗ rồi, ngày mai nương sẽ tìm người xem ngày tốt, con cứ chờ làm nàng dâu mới của nhà họ Hứa ta đi.”

4

Con trai thật sự sắp lấy vợ rồi, cha nương ta vui mừng đến mức không nhịn được mà uống mấy chén, chỉ có mình ta là thấy trong lòng thấp thỏm vì lời buổi chiều tẩu tẩu nói sẽ dạy ta học chữ.. Nương ta gõ nhẹ vào đầu ta: “Con đấy, cứ hay nghĩ nhiều, không cần học nhiều, chỉ cần học được một phần mười của tẩu tẩu con, sau này gả đi cũng đủ để mẹ chồng con không dám coi thường con rồi.”

ta lí nhí nói: “Nhưng nương, không phải trước đây nương vẫn luôn nói giấy bút đắt, bảo con tránh xa chỗ ca ca học sao?”

Nương ta không nói gì nữa, một lát sau mới thở dài một hơi: “Là nương không có bản lĩnh, không được nhìn thấy cách các gia đình quyền quý dạy con gái nên đã làm lỡ con rồi. Haizz, ai bảo nhà mình nghèo cơ chứ, dù sao dù sao cũng từng đọc sách nên khác biệt. Cưới được cô vợ thế này, không lỗ chút nào.”

Ta ôm tâm trạng rối bời quay về phòng, nhưng không ngờ, ca ca ta đã đợi ở cửa phòng rồi.

Từ khi ca ca ra ngoài làm công rồi lại ra sức học hành, đã lâu lắm rồi chúng ta không tâm sự với nhau. Nương nói không thể làm tốn thời gian của ca ca, không hiểu sao, ta cũng càng ngày càng không dám đến gần ca ca.

“Tiểu Hòa, muội có biết quyển sách đầu tiên của huynh có từ đâu không?” Ca ca xoa đầu ta, giọng nhẹ nhàng hỏi.

Ta tò mò nhìn huynh ấy, nghe được một câu chuyện rất hay.

Ca ca ta kể, năm đó nương ốm, ca ca theo chú Trương vào thành kiếm tiền, được nhận vào phủ Lâm Đại nhân để sửa sang nhà cửa. Nội viện họ không được vào, nên chỉ sửa thư phòng bên ngoài.

Vì ca ca khéo tay, những lúc các công tử đọc sách thì ca ca cũng được sắp xếp sửa cửa sổ gần đó, ngày qua ngày nghe tiếng đọc sách sang sảng, ca ca phát hiện không ngờ mình lại dần dần nhớ được.

Đã nhớ được rồi, ca ca lại muốn hiểu rõ những lời đó có ý nghĩa gì, thế là công việc trong tay ca ca càng ngày càng chậm lại, luôn dỏng tai muốn nghe rõ tiên sinh trong thư phòng đang giảng gì.

Lâu ngày, quản đốc tự nhiên nhìn ra, ông ta mắng ca ca ta xối xả.

Loading...