Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

VÁN CỜ CỦA CÔNG CHÚA - Vi Vi - Kiếp Trước (2)

Cập nhật lúc: 2025-05-14 13:59:14
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2qHvZf2dZJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tỷ tỷ thường ôm n.g.ự.c khóc lóc, kêu đau.

Nhưng nàng lại rất sợ uống thuốc, lần nào sư phụ cũng phải ép nàng uống.

Sau này, ta chủ động nhận lấy nhiệm vụ cho tỷ tỷ uống thuốc.

Bởi vì, tỷ tỷ dường như rất cưng chiều ta.

Chỉ cần ta ôm nàng, dỗ dành vài câu bên tai, nàng sẽ phụng phịu rồi ngoan ngoãn uống hết chén thuốc ta đút.

Sư phụ từng kể, bà sinh hạ tỷ tỷ khi đang bị truy sát.

Tỷ tỷ cứ khóc mãi không thôi, bà bất đắc dĩ đành phải bịt mũi, bịt miệng làm tỷ tỷ ngất đi.

Có lẽ vì vậy, nên tỷ tỷ lớn lên mới thành ra ngốc nghếch thế này.

Dù vậy, ta vẫn rất thích tỷ tỷ.

Tỷ tỷ không nói được nhiều, chỉ lặp đi lặp lại hai chữ "muội muội" với ta.

Ở bên tỷ tỷ, ta có cảm giác người thân vẫn còn bên cạnh.

Ta thích nhất là nụ cười của tỷ tỷ.

Mỗi khi tỷ tỷ cười, vận may của ta lại đến.

Ta có thể tìm được những thảo dược quý hiếm, có thể ăn được bữa cơm ngon, có thể vừa khéo ôn đúng bài thuốc sư phụ kiểm tra.

Như thể tỷ tỷ đang âm thầm phù hộ cho ta vậy.

Năm ta mười hai tuổi, xảy ra một trận đại dịch.

Sư phụ không chút do dự đứng ra, miễn phí chữa bệnh cho dân chúng.

Ta muốn đi cùng sư phụ nhưng bị bà từ chối, bắt phải ở nhà chăm sóc tỷ tỷ.

Tỷ tỷ lúc ấy vẫn đứng bên cạnh cười khúc khích, nàng không thể rời người, ta cũng đành ở lại.

Kết quả, sư phụ nhiễm bệnh.

Bà đứng ngoài cửa, không cho ta lại gần.

Bà nói: "Vi Vi, bệnh này rất kỳ lạ, đừng để dính phải. Ta có để lại cho con một quyển sách y dược, vốn định hoàn thiện mới trao cho con, giờ thì không kịp nữa, cứ tạm dùng vậy. Ta đã nhiễm bệnh, không trị khỏi được nữa. Sau này con gái ta giao lại cho con."

Bà còn tiết lộ cho ta một bí mật.

Tên của bà không phải Điền Thác, mà tên thật là Điền Tư An, từng kết hôn với Hoàng Đế tại Điền Gia thôn, Thanh Thạch trấn.

Tỷ tỷ chính là con gái của Hoàng Đế, căn bệnh bệnh tim trên người tỷ tỷ là di truyền từ cha nàng.

"Vi Vi, bệnh tim không có thuốc chữa, nếu thật sự không tránh được số mệnh, con cứ lấy thân phận của tỷ tỷ để sinh tồn. Cõi đời ăn người không nhả xương này, sống được người nào, hay người nấy. Ai tồn tại cũng tốt cả."

"Ta và Hoàng Đế từng có hôn thư làm bằng chứng, tuy khi đó hắn dùng tên giả, nhưng sinh thần bát tự là thật. Nếu có ích, con cứ lấy mà dùng.”

Sau đó, ta vĩnh viễn mất đi sư phụ.

Ta dắt tỷ tỷ phiêu bạt khắp nơi, chữa bệnh kiếm ăn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/van-co-cua-cong-chua-jsxm/vi-vi-kiep-truoc-2.html.]

Tỷ tỷ thường gọi: "Mẫu thân, nhớ mẫu thân."

Vì không gặp được sư phụ, tỷ tỷ khóc suốt.

Ta chỉ có thể không ngừng dỗ dành nàng.

Ta nghiên cứu sách y dược sư phụ để lại, khổ công nghiên cứu phương pháp chữa bệnh tim.

Nhưng hiệu quả chẳng được bao nhiêu.

Căn bệnh của tỷ tỷ ngày càng nặng.

Ban đầu nàng còn có sức thì thào: "Muội muội, đau, ta đau."

Về sau, nàng chỉ còn biết co ro trên giường, sắc mặt trắng bệch, ôm n.g.ự.c thở yếu ớt, ngay cả mở miệng cũng không còn sức.

Ta dỗ thế nào, nàng cũng không chịu uống thuốc nữa.

Ta chỉ đành học theo sư phụ, cứng rắn đổ thuốc vào miệng tỷ tỷ.

Tỷ tỷ khó chịu, ta cũng đau lòng không kém.

Cho đến một lần sau đó, tỷ tỷ phát bệnh, ta định ép nàng uống thuốc, nhưng nàng kịch liệt chống cự, thế nào cũng không chịu.

Mắt nàng đẫm lệ, đôi mắt trong veo chỉ nhìn ta.

"Muội muội, đau lắm, không muốn sống nữa."

Ta giật mình, làm rơi bát thuốc.

Đôi mắt trong suốt của tỷ tỷ chăm chú nhìn ta, lặp lại một lần nữa.

"Không muốn sống nữa, tìm mẫu thân."

Ta không thể kìm nổi nữa, nước mắt tuôn rơi.

Lần ấy, ta nấu một bát thuốc độc.

Ta múc một muỗng, đưa đến bên miệng nàng.

"Tỷ tỷ, tỷ nghĩ kỹ rồi chứ? Nếu thật sự không muốn sống nữa, ta tiễn tỷ đi."

Cõi đời tàn khốc này, sống cũng chưa chắc dễ chịu hơn chết.

Nếu tỷ tỷ thật sự hiểu lời ta nói, ta sẽ giúp tỷ tỷ toại nguyện.

Tỷ tỷ hiếm khi không vùng vẫy, cúi đầu, chủ động uống thuốc.

Ta đút một muỗng, nàng uống một muỗng, chẳng mấy chốc bát thuốc đã cạn.

Uống xong, tỷ tỷ bỗng nhiên trở nên vui vẻ, vỗ tay cười khúc khích.

"Không đau nữa, muội muội ngoan, muội muội ôm."

Ta ôm chặt lấy nàng.

Nàng yên ổn ngủ thiếp đi trong lòng ta.

Loading...