Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

VÁN CỜ CỦA CÔNG CHÚA - Ván Cờ (3)

Cập nhật lúc: 2025-05-04 04:01:46
Lượt xem: 315

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KroxNriOP

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Rõ ràng, Liễu Vân Sơ không muốn g.i.ế.c ta.

Vậy nên hắn đành thuận theo ta.

Hắn chỉ có thể im lặng đứng một bên nhìn ta, mặc ta làm gì thì làm.

Ta xử lý sơ qua vết thương trên cổ.

Ta ra tay có chừng mực, chỉ là vết thương nhỏ, cho dù mặc kệ thì m.á.u cũng sẽ tự động ngừng chảy.

Lại bốn ngày trôi qua, ta đã dựng được mười sáu ngôi mộ, vừa đúng một nửa.

Cũng vào hôm ấy, nhà ta đón vị khách không mời thứ hai.

Là Tào Thừa, đích trưởng tử của Tào gia, một trong ba đại thế gia Kinh Thành.

Tào Thừa cười nói với Liễu Vân Sơ: "Đa tạ Liễu huynh, công lớn như vậy còn chờ Tào gia chúng ta đến hưởng cùng."

Liễu Vân Sơ mặt xám như chì.

Khi ta đang dựng bia, Tào Thừa đi tới, ngồi xổm xuống, chẳng màng bùn đất làm lấm bẩn xiêm y lộng lẫy, đưa tay giúp ta đắp nấm mộ.

Ta vẫn dùng lời từ chối như cũ: "Việc trong nhà ta, không tiện nhờ tay người ngoài. Công tử muốn giúp, trừ phi cưới ta."

Tào Thừa cười rạng rỡ: "Xưa nay chỉ có vua chọn thần, chưa từng nghe thần từ chối vua. Công chúa có lệnh, thần tất tuân theo."

Ta cũng bật cười, không từ chối nữa.

Tào Thừa khó đối phó hơn Liễu Vân Sơ, e rằng ta cũng không kéo dài thời gian thêm được nữa.

Nhưng bấy nhiêu cũng đủ rồi.

Chỉ một đêm, toàn bộ phần mộ còn lại đều được dựng xong.

Ta lại kéo dài thêm một ngày, nói rằng muốn tự tay khắc bia cho mẫu thân.

Liễu Vân Sơ và Tào Thừa đứng phía sau ta, nhìn ta từng nét khắc lên bia chữ "Mộ của từ mẫu Điền Tư An".

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/van-co-cua-cong-chua-jsxm/van-co-3.html.]

Ta chôn tro cốt của mẫu thân dưới tấm bia, dập đầu ba cái trước mộ.

Con đường phía trước hiểm ác, sinh tử khó lường.

Mẫu thân cứ ở lại đây, không cần theo ta mạo hiểm, cũng không cần vì ta mà lo lắng nữa.

Cho đến khi ta làm xong mọi việc, vẫn không có ai tới quấy nhiễu.

Liễu Vân Sơ lặng lẽ nhìn ta, đợi ta làm xong mới nói: "Quả nhiên ngươi là Công Chúa."

"Vì sao?"

Cả hai đều có vẻ kinh ngạc. "Chẳng lẽ Công Chúa không biết sao?"

Ta tỏ ra còn kinh ngạc hơn họ: "Ta sao mà biết được, chẳng phải các người nói ta là Công Chúa sao?"

Một lúc sau, Tào Thừa liếc nhìn Liễu Vân Sơ một cái đầy ẩn ý, rồi chủ động giải thích: "Chuyện này nói ra thì dài. Mười tám năm trước, bệ hạ từng lưu lạc dân gian, được một y nữ thôn quê cứu giúp, hai người lâu ngày sinh tình, hứa hẹn trọn đời. Vị y nữ đó tên là Điền Tư An."

"Xin hỏi Công Chúa năm nay bao nhiêu tuổi?"

"Mười sáu."

"Vậy thì đúng rồi. Mười sáu năm trước, mồng ba tháng bảy, bệ hạ được nghênh đón trở về Kinh Thành. Mồng bốn tháng bảy, bệ hạ đăng cơ, lập tiểu thư Liễu gia làm Hoàng Hậu. Trong khoảng hai năm ấy, bệ hạ vẫn luôn sống cùng Điền phu nhân. Công chúa nhất định là huyết mạch của bệ hạ."

"Không biết Công Chúa sinh ngày nào?"

Ta nhìn thẳng vào mắt Tào Thừa: "Mồng ba tháng bảy."

Tào Thừa hơi khựng lại, rồi đưa tay ra: "Công chúa, xe ngựa Tào gia rộng rãi thoải mái, chẳng hay chuyến hồi kinh này có thể cùng Công Chúa đồng hành?"

Liễu Vân Sơ sắc mặt lạnh lùng, bước tới ngăn hắn.

"Trưởng tử Tào gia phong lưu quen thói, xe ngựa e rằng không sạch sẽ. Gia phong Liễu gia ta nghiêm chỉnh, xin Công Chúa đi cùng ta."

Ta có ấn tượng rất tốt về Tào Thừa.

Vậy nên, ta lên xe ngựa của Liễu Vân Sơ.

Loading...