Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

VÁN CỜ CỦA CÔNG CHÚA - Ván Cờ (18)

Cập nhật lúc: 2025-05-04 06:17:54
Lượt xem: 200

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LLgFn4wT7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đúng lúc này, bên ngoài vang lên giọng của Liễu Vân Sơ.

Liễu Vân Sơ đến không đúng lúc cho lắm.

Vừa vào cửa, nhìn thấy t.h.i t.h.ể Tào Thừa, đồng tử hắn lập tức co rút, toan quay đầu bỏ chạy.

Ta mắt nhanh tay lẹ kéo hắn lại.

Liễu Vân Sơ há hốc mồm, cuối cùng chỉ thốt ra một câu yếu ớt: "Ngươi g.i.ế.c Tào Thừa."

Ta không còn tâm trạng dây dưa với Liễu Vân Sơ.

"Tào Thừa chết là sự thật, Tào gia nhất định sẽ không bỏ qua. Ngươi nghĩ họ sẽ nhắm vào một vật tế thần để báo thù cho Tào Thừa, hay sẽ nhằm vào đích tử Liễu gia để moi thêm lợi ích?"

"Ngươi cảm thấy Liễu gia sẽ vì ngươi mà đối đầu với Tào gia đến cùng, hay sẽ giao ngươi ra để dàn xếp mọi chuyện?"

"Dù ta có thừa nhận là do ta giết, Tào gia cũng sẽ không tin. Công tử, ngươi không thoát được vũng lầy này đâu."

"Thay quần áo của Tào Thừa, mang t.h.i t.h.ể hắn đi. Ta sẽ làm chứng cho ngươi, nói rằng đêm nay chúng ta quấn quýt không thôi, ngươi chưa từng rời khỏi đây nửa bước."

Liễu Vân Sơ trầm mặc hồi lâu.

"Ta biết ta không giống Tào Thừa. Tào gia có thể vì hắn mà đánh đổi mọi thứ, còn phụ thân ta thì mong ta c.h.ế.t sớm một chút để nhường chỗ cho đứa con trai yêu quý của ông."

"Ta không thông minh bằng Tào Thừa, nhưng luôn muốn thắng hắn một lần, để phụ thân nhìn ta bằng con mắt khác."

"Nhưng bây giờ ta đã hiểu, Công Chúa không phải là người ta có thể khống chế."

"Ta rất hối hận, nếu ngay từ đầu ta không tham công lao này, hoặc không vọng tưởng tự mình giải quyết mọi chuyện, liệu có kết cục khác không?"

Liễu Vân Sơ nhìn chằm chằm ta: "Công Chúa, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/van-co-cua-cong-chua-jsxm/van-co-18.html.]

Ta trấn an:

"Hôm nay, không phải ta muốn tính kế công tử."

Liễu Vân Sơ lui lại một bước, lúc này ta mới phát hiện hắn không đến tay không.

"Vài ngày trước thấy ngươi gầy đi nhiều, nên lần này ta mang theo vài loại bánh ngọt nổi tiếng trong kinh. Trên đường còn thấy mấy tiểu thư tranh nhau phấn son và trang sức, nhớ ra hình như người chưa từng có mấy thứ đó, nên ta cũng mang cho ngươi một bộ."

"Ta đã gặp Minh Châu, nàng nói với ta rất nhiều chuyện, cũng nói là ngươi đã tha cho nàng. Là biểu ca của Minh Châu, ta nghĩ mình nên thay nàng tặng một phần quà cảm tạ."

Liễu Vân Sơ đặt đồ lên bàn.

"Công Chúa nói đúng, ta không thể dính líu đến cái c.h.ế.t của Tào Thừa. Ta sẽ làm theo lời ngươi dặn."

"Nhưng đây cũng là lần cuối cùng ta để Công Chúa khống chế. Nếu Công Chúa định dùng chuyện này để uy h.i.ế.p ta, vậy thì chỉ còn nước cá c.h.ế.t lưới rách."

"Ta là đích tử Liễu gia, vì Liễu gia mà sống, cũng chỉ vì Liễu gia mà chết."

Thái độ Liễu Vân Sơ vô cùng kiên quyết.

Ta cuối cùng cũng thở dài: "Công tử cứ tuỳ ý."

"Nhưng ta muốn biện minh cho bản thân một câu."

"Ta không sợ ai biết ta g.i.ế.c Tào Thừa. Cũng mong công tử hiểu rõ, ta và công tử không phải kẻ địch."

Ta nhìn theo bóng Liễu Vân Sơ rời đi, sớm lên giường nghỉ ngơi.

Tào Thừa chết rồi, sau này chắc chắn không có khả năng sóng yên biển lặng.

Hôm nay xảy ra rất nhiều chuyện, nhưng tất cả mới chỉ là bắt đầu.

Loading...