Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

VÁN CỜ CỦA CÔNG CHÚA - Ván Cờ (11)

Cập nhật lúc: 2025-05-04 04:05:18
Lượt xem: 433

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7pgbVlt4I7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Huyền Tú nói được làm được, vừa ra tay, trong cung lập tức yên ổn trở lại.

Sau đó, hắn chuyển mũi giáo sang Tào gia, khiến Tào Thừa bận trăm công nghìn việc, không còn thời gian quan tâm đến ta.

Mất đi sự bảo vệ của Tào Thừa, trong cung lập tức có vô số ánh mắt đổ dồn về phía ta.

Rồi ngày nọ, một vị khác không mời xông vào điện của ta.

Chính là đích công chúa được Hoàng Đế sủng ái như trân bảo mà ta phải chết thay - Minh Châu Công Chúa.

Nàng ta đỏ hoe đôi mắt, lao đến muốn đánh ta.

"Ngươi quyến rũ biểu ca ta và Tào Thừa còn chưa đủ sao, cớ gì còn quyến rũ cả Huyền Tú ca ca của ta?"

Ta dễ dàng bắt lấy tay nàng ta.

Minh Châu Công Chúa tựa như một chiếc đèn lưu ly tinh xảo, vừa sang quý vừa mong manh.

Dáng vẻ nàng ta giương nanh múa vuốt, giận dữ chất vấn, chỉ làm người khác cảm thấy hết sức đáng yêu.

Thấy ta không phản ứng, Minh Châu Công Chúa càng tức giận, hai má đỏ bừng lên:

"Hỗn xược! Bổn cung là Công Chúa đích xuất từ trung cung, ngươi dám phản kháng?"

"Công chúa muốn bàn về chuyện đích thứ với ta sao?"

"Khi mẫu thân ta thành thân, tam thư lục lễ đủ đầy, có công văn quan phủ xác nhận, có mai mối làm chứng, là chính thất đích thê. Khi ấy, Hoàng Hậu nương nương đang ở đâu? Công chúa lấy chuyện này ra bàn, không thấy nực cười à?"

Ta kéo nàng ra ngoài, nàng giãy giụa nhưng không thể thoát được.

Động tĩnh lớn như vậy, nhưng không một ai tới ngăn cản, rõ ràng đã có người dặn dò từ trước.

Dù sao người mà Liễu Vân Sơ lựa chọn, lòng dạ cũng đều nghiêng về Liễu gia, không ai dám trái lệnh Minh Châu Công Chúa.

Chỉ là, Minh Châu Công Chúa ngăn không cho người khác tới, chẳng khác nào mua dây buộc mình.

Ta kéo nàng tới bên hồ nước, ung dung hỏi: "Công chúa, có sợ nước không?"

Chưa đợi Minh Châu kịp phản ứng, ta đã nắm áo nàng, ấn xuống hồ.

Minh Châu vùng vẫy loạn xạ, rõ ràng không biết bơi, chẳng mấy chốc đã chìm nghỉm.

Ta kéo nàng lên, nàng trừng mắt nhìn ta, tràn đầy phẫn nộ.

Vừa há miệng định mắng, ta lại ấn nàng xuống nước lần nữa.

Liên tiếp ba lần như vậy, ta mới kéo nàng ra khỏi hồ.

Toàn thân nàng đã ướt sũng, run rẩy không thôi.

Thảm thương như một con chim cút tội nghiệp.

Nước mắt và nước mũi hoà lẫn vào nhau, giọng đầy nức nở:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/van-co-cua-cong-chua-jsxm/van-co-11.html.]

"Tỷ tỷ, ta sai rồi, xin ngươi tha cho ta. Ta hứa sẽ không nói cho ai biết."

Ta lau nước mắt cho nàng, nhẹ nhàng nói:

"Không đúng. Ngươi là đích trưởng Công Chúa, lại bị đối xử như vậy, ngươi phải đi tố cáo, nói cho tất cả mọi người biết hành vi độc ác của ta. Ngươi phải khiến ta trả giá, khiến ta không dám xúc phạm ngươi nữa."

Minh Châu Công Chúa càng sợ hãi, lảo đảo lùi lại rồi ngã xuống đất.

Ta đỡ nàng dậy, nhẹ nhàng thì thầm: "Ngươi thích Huyễn Tú, ngươi hiểu Huyễn Tú không?"

"Huyễn Tú danh tiếng lừng lẫy, đã quen với những lời cầu xin và ngưỡng mộ của người khác. Hắn thích những kẻ khác biệt, thích cảm giác kích thích khi mọi thứ sắp mất kiểm soát. Hắn sẽ không tự chủ được mà theo đuổi những điều mà hắn không thể lý giải. Để có được câu trả lời, hắn có thể quên đi tất cả, kể cả đại cục."

Minh Châu Công Chúa run rẩy, không ngừng lắc đầu.

Ta thở dài: "Thôi, ngươi thế này, không đấu lại Huyễn Tú đâu."

Câu nói đó dường như đã kích động Minh Châu.

Nàng nói: "Ngươi thì biết cái gì chứ? Ta nhất định phải gả cho Huyễn Tú, ta phải gả cho hắn."

Giọng nàng vẫn còn run rẩy, nhưng đã trở nên kiên quyết.

"Tỷ tỷ, ngươi nói đúng, chúng ta đứng ở hai thế đối lập, ắt phải sống c.h.ế.t với nhau."

Minh Châu đột ngột đẩy ta một cái, thoát khỏi sự khống chế của ta, vội vàng chạy đi.

Ta nhìn theo bóng nàng.

Nhìn từ bên ngoài, Minh Châu Công Chúa được sủng ái vô biên, nhưng có vẻ cuộc sống của nàng không hạnh phúc như người ta đồn đại.

Sau khi Minh Châu trở về, do bị cảm lạnh, nàng sốt cao không dứt.

Lúc hôn mê, những lời nói mớ của nàng toàn là tiếng cầu xin đầy sợ hãi.

Nguỵ Mỹ Nhân chủ động xin phép thay Hoàng Hậu chăm sóc Công Chúa, ngày đêm không rời.

Liễu Hoàng Hậu thương xót con gái, nổi trận lôi đình.

Chỉ có điều lần này, cơn giận của bà là nhắm vào ta.

Bà giam lỏng ta, không cho ai gặp.

Ngày nào cũng chỉ cho ta một bát cháo loãng, giữ mạng sống của ta.

Xem ra bà quyết tâm nhốt ta đến ngày tế thần.

Và mọi việc diễn ra đúng như ý của Liễu Hoàng Hậu, không ai đến gặp ta.

Ta ra tay với Minh Châu, Hoàng Hậu ra lệnh trừng phạt, hợp tình hợp lý.

Không ai muốn phá vỡ thế cân bằng vừa mới được thiết lập.

Nhưng ta biết, Liễu Hoàng Hậu không thể nhốt ta mãi. Chẳng bao lâu sau, bà sẽ tự mình mời ta ra.

Bởi vì ta là một đại phu, hơn nữa còn là thần y trong mắt mọi người.

Loading...