Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

VÁN CỜ CỦA CÔNG CHÚA - Tào Thừa - Ngược Lối (3)

Cập nhật lúc: 2025-05-09 12:45:14
Lượt xem: 120

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/707UXcWqnJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta nhận được tin, tại Thanh Thạch trấn xuất hiện một nữ tử, y thuật cao siêu, lại còn sống trong ngôi nhà cũ của Điền phu nhân, rất có khả năng là Công Chúa.

Liễu gia nhận được tin trước ta, khi ta biết chuyện thì Liễu Vân Sơ đã sớm rời kinh đi tìm người.

Đã lỡ thời cơ, ta cũng không định nhúng tay vào việc này nữa.

Nào ngờ Liễu Vân Sơ đi mấy ngày vẫn chưa về, rõ ràng có điều bất thường.

Lúc này ta mới cẩn thận suy nghĩ.

Cô gái đó trước kia không hề có bất kỳ tin tức gì, lại xuất hiện đúng lúc Hoàng Thượng treo thưởng tìm con.

Mọi chi tiết đều trùng khớp với thông tin về Công Chúa, thậm chí còn có thể giữ chân Liễu Vân Sơ.

Nhất định nàng có âm mưu gì đó.

Có thể lợi dụng được.

Vì vậy, ta đích thân đến Thanh Thạch trấn một chuyến.

Ta gặp được nàng, nàng tự xưng là Trần Niệm Vi.

Không mang họ Lý, cũng chẳng mang họ Điền, mà mang họ Trần.

Điều đó có nghĩa, Điền phu nhân đã tái giá.

Với tính cách của Hoàng Thượng, tuyệt đối không thể chấp nhận chuyện này.

Chỉ cần cái họ "Trần" thôi, cũng đủ khiến Hoàng Thượng tức giận.

Liễu Vân Sơ thế mà không nhận ra.

Nhắc đến thân phận Công Chúa, nàng ngoài miệng nói không biết, nhưng thái độ lại hết sức thản nhiên, không chút gợn sóng. Chỉ điềm nhiên làm những việc mình muốn làm.

Nàng dùng lời lẽ trêu chọc chúng ta.

Nữ tử coi trọng tiết hạnh, nam tử coi trọng danh dự, tuy khác biệt, nhưng lại có rất nhiều điểm tương đồng.

Nàng lại không hề ngần ngại lợi dụng danh tiết của mình để ràng buộc thanh danh của chúng ta, thăm dò phản ứng của chúng ta.

Nàng rất rõ thân phận của mình, biết nên nắm lấy điều gì, buông bỏ điều gì.

Dùng quy tắc để trói buộc người khác, bản thân lại chẳng chút kính sợ quy tắc.

Sống tự do đến vậy.

Khiến ta không khỏi sinh lòng ngưỡng mộ.

Ta mời nàng lên xe ngựa của mình.

Ta đã hạ quyết tâm, nếu nàng thật sự bị vẻ ngoài giả dối của ta mê hoặc, chịu bước lên xe, ta sẽ giết nàng, đổ hết tội lên đầu của Liễu Vân Sơ.

Ta sẽ tâu với bệ hạ rằng Liễu gia cấu kết người ngoài giả mạo Công Chúa, mưu đồ che mắt thánh thượng, khoét sâu hiềm khích giữa đế hậu, mượn cơ hội đưa Quý Phi của Tào gia ta lên ngôi Hoàng hậu.

Dù sao, Liễu Vân Sơ cũng chẳng tranh luận nổi với ta, Hoàng Thượng cũng sẽ không thừa nhận một đứa con gái mang họ Trần.

Cả hai đều là những kẻ dễ bị lừa.

...

Chỉ tiếc, nàng không lên xe của ta, mà chọn Liễu Vân Sơ.

Cũng được, dù cho Công Chúa hồi cung hay c.h.ế.t nơi dân gian, đối với Tào gia mà nói, đều chỉ lợi chứ không hại.

Bước xuống xe ngựa, ta liền thấy dấu thủ cung sa trên tay Công Chúa đã biến mất.

Ta mượn cớ cùng Liễu Vân Sơ đánh một trận, tiếp tục diễn nốt vở kịch này.

Trong lúc giao đấu, Công Chúa liên tục thiên vị ta, khiến ta đánh rất thuận tay.

Đang đánh nửa chừng, nàng lại nói đánh mất dây kết hoa mai của mình.

Chúng ta bắt đầu tìm kiếm, ta nhân cơ hội dẫn nàng đi khắp nửa Hoàng Cung.

Nàng tìm được một cái cớ hoàn hảo để danh chính ngôn thuận mà tìm hiểu bố cục Hoàng Cung.

Dĩ nhiên là chúng ta không tìm được gì, sau khi bệ hạ truyền chỉ, ta và Liễu Vân Sơ liền rời đi trước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/van-co-cua-cong-chua-jsxm/tao-thua-nguoc-loi-3.html.]

Huyền Tú định ngày tế thần vào mồng ba tháng bảy, cũng chính là sinh thần của Công Chúa.

Nhưng tranh cãi thì có ích gì, Huyền Tú quả thật có chỗ thần bí, nhưng hắn cùng lắm có thể dự đoán được ngày nào trời mưa, chứ không thể quyết định ngày nào trời mưa.

Liễu Vân Sơ không nhìn thấu điểm ấy, cố nỗ lực hơn nữa cũng chỉ vô ích mà thôi.

Hắn cùng Quốc Sư rời đi trước, chỉ còn ta lưu lại nịnh hót bệ hạ vài câu, quả nhiên sắc mặt bệ hạ tốt lên trông thấy.

Ra khỏi điện, ta lại gặp Công Chúa.

Nàng rõ ràng bị hắt hủi, vậy mà vẫn bình tĩnh ung dung, không lộ chút giận dữ.

Ta lại càng thêm hiếu kỳ về nàng.

Ta tiến lên xin lỗi, nàng lại thản nhiên nói muốn yêu ta.

Ta đã gặp không ít nữ tử, phần lớn đoan trang e lệ, dù là muốn bày tỏ tình cảm cũng chỉ dùng lời uyển chuyển, chừa lại đường lui.

Đây là lần đầu tiên ta nghe thấy lời bày tỏ tình ý trắng trợn đến vậy.

Huống hồ, đó rõ ràng là lời nói dối thốt ra không cần suy nghĩ.

Trong nhất thời, ta không biết nên ứng đối thế nào, đành vội vàng rời đi.

Sau khi trở lại gặp Hoàng Thượng, ta rời khỏi Hoàng Cung.

Ta cố ý không quản những chuyện sau đó

Hoàng Hậu nhất định sẽ gây khó dễ cho nàng, ta muốn nhân cơ hội này thử dò xét nàng một phen.

...

Nghe nói nàng g.i.ế.c người, đốt cung...

Nghe tin này, ngay cả ta cũng không khỏi giật mình.

Thủ đoạn thật quyết liệt.

Ta cũng vì vậy mà càng tin chắc, nàng biết rõ mình sẽ trở thành vật tế thần, nên mới hành động không chút kiêng dè như vậy.

Vấn đề là, nàng làm sao biết được?

Chẳng lẽ là Liễu Vân Sơ...

Nếu là Liễu Vân Sơ bị nàng dùng lời lẽ moi được thông tin, cũng rất hợp lý.

Nghĩ tới một nữ tử như nàng lại phải c.h.ế.t vì chuyện tế thần hoang đường kia, trong lòng ta không khỏi cảm thấy tiếc nuối.

Nếu giữ được nàng, tương lai nói không chừng có thể trở thành quân cờ xuất sắc của Tào gia.

Suy đi tính lại, ta cầm bút viết một bức thư.

Chuẩn bị cho nàng một thân phận mới cùng đất đai, nhà cửa.

Xong xuôi, ta lại cảm thấy mình thật là làm chuyện dư thừa.

Nàng đã biết rõ đây là con đường chết, vẫn một thân một mình xông vào, tất nhiên đã có mưu đồ riêng, sớm đã xem thường chuyện sống chết.

Hiện giờ, màn kịch chỉ mới mở màn, đưa những thứ này đến trước mặt nàng, e rằng không đúng lúc.

Nàng sẽ không cần, cũng không đạt được hiệu quả ta mong muốn.

Ta sai người lấy chiếc Bát Âm Hạp, giấu những thứ vừa chuẩn bị vào trong.

Ngày mai, ta sẽ lấy cớ tặng nàng làm quà xin lỗi.

Cứ xem như chôn sẵn một quân cờ.

Có lẽ thứ này sẽ không bao giờ được phát hiện.

Chính vì vậy, một khi bị phát hiện, mới có thể dấy lên sóng lớn.

Tựa như một vò rượu ủ lâu năm, ủ càng lâu sẽ càng đậm đà.

Liễu Vân Sơ nói ta phong lưu phóng đãng, cũng không hẳn là vu oan.

Ta từng chiêu đãi rất nhiều nữ tử, tuy không có hứng thú tiến xa hơn, nhưng cũng thu được rất nhiều lợi ích.

Ít nhất, ta học được cách nguỵ trang thành dáng vẻ của kẻ đang yêu.

Loading...