VÁN CỜ CỦA CÔNG CHÚA - Niệm Niệm - Nửa Đầu Nguyện Vọng (5)
Cập nhật lúc: 2025-05-05 12:21:10
Lượt xem: 271
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/30bLl8A5Fw
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chúng tôi mang theo Lạc Thế Thu, xuôi thuyền trốn chạy.
Đội ngũ vốn hơn vạn người, giờ chỉ còn chưa tới một trăm.
Thuyền đi rất xa, mới có người phát hiện ra: Có một cô bé ngâm mình trong nước, bám chặt lấy mạn thuyền, theo chúng tôi suốt từ nãy đến giờ.
Nàng lạnh đến run lẩy bẩy, nhưng chưa từng buông lỏng ngón tay.
Mạn thuyền bị nàng cào đến hằn sâu vết móng, đủ thấy ý chí kiên cường đến thế nào.
Chúng tôi đều vô cùng kinh ngạc.
Nàng nói mình tên là Nguỵ Thảo Nhi, cả nhà nàng đã c.h.ế.t đói trên đường chạy nạn, chỉ còn lại mình nàng.
Nàng nói nàng cái gì cũng nguyện ý làm, chỉ cầu xin chúng tôi thu nhận nàng.
Trần Tam Cẩu cho phép nàng lên thuyền.
Chúng tôi trốn đến Cửu Hà, tại đây lập ra một trại mới, đặt tên là Cửu Hà Trại.
Thi thể Niệm Tích cũng được an táng ở nơi này.
Lạc Thế Thu biết mình không thể chạy thoát, chủ động tìm Trần Tam Cẩu thương lượng: "Ta đối với nhà họ Lạc rất quan trọng, các ngươi có thể lấy ta làm con tin, uy h.i.ế.p nhà ta."
Trần Tam Cẩu bàn bạc với tôi, rồi chúng tôi liệt ra một danh sách. Ngoài số lượng lớn tiền bạc, lương thực, chúng tôi còn yêu cầu thêm một số sách vở.
Thời đại này, tri thức thuộc về tầng lớp quyền quý.
Trong nhà dân thường, sách là thứ không bao giờ có thể tìm thấy.
Những ai biết chữ, ắt hẳn là thế gia hoặc danh môn sa sút.
Tóm lại, khoảng cách rất xa với người thường.
Trần Tam Cẩu mang danh sách đi.
Chúng tôi vốn cho rằng những yêu cầu của mình đã là “lòng tham không đáy”, mượn cớ để thử thăm dò Lạc Thế Thu.
Không ngờ Lạc Thế Thu chỉ liếc qua một cái, liền nói: "Thêm gấp ba đi. Yên tâm, ta biết rõ giới hạn của Lạc gia."
Lạc Thế Thu xuống tay với nhà mình cũng thật không lưu tình chút nào.
Nhưng hắn quả thực đưa ra một mức giá khiến chúng tôi không thể g.i.ế.c con tin.
Hắn cần phải sống, để trở thành con gà đẻ trứng vàng của Cửu Hà Trại.
Cửu Hà Trại nhanh chóng phát triển mạnh mẽ.
Rút kinh nghiệm từ trước, lần này Cửu Hà Trại không còn thu nhận bừa bãi nữa, mà cho phép người ngoài dùng tin tức đổi lấy lương thực.
Thông qua lượng lớn tin tức phức tạp và rối rắm, tôi chắp vá ra cuộc tranh đấu giữa những kẻ trên cao.
Nhưng càng hiểu rõ thế giới này, tôi lại càng cảm thấy bất lực.
Hoàng quyền cao không thể với tới, coi thiên hạ như nô bộc.
Thế gia độc chiếm tri thức, cắt đứt con đường tiến thân của dân chúng.
Huyền Môn trải rộng thiên hạ, bóp méo tư tưởng của con người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/van-co-cua-cong-chua-jsxm/niem-niem-nua-dau-nguyen-vong-5.html.]
Ba thế lực vừa chèn ép vừa bảo vệ lẫn nhau. Trong trò chơi của bọn họ chưa từng có chỗ cho người bình thường.
Tôi bắt đầu cố ý tiếp cận Lạc Thế Thu, mong tìm được sơ hở từ hắn. Không ngờ cơ hội lại đến nhanh như vậy.
Năm đầu tiên ở Cửu Hà Trại, đúng dịp năm mới, Lạc Thế Thu đột nhiên phát bệnh tim.
Chỉ trong khoảnh khắc, tôi đã hiểu ra rất nhiều điều.
Nếu Lạc Thế Thu thật sự mang huyết mạch hoàng thất, vậy hắn chỉ có thể là con trai của Hiền Vương.
Khó trách hắn nói mình rất quan trọng với Lạc gia.
Năm đó, Lạc gia chính là phe phái trung thành nhất với Hiền Vương.
Cha ruột của tôi từng bị Hiền Vương bức ép, phải chạy trốn khỏi Hoàng Cung.
Mãi đến khi Hiền Vương chết, ông ta mới nhặt lại được ngôi vị Hoàng Đế.
Ông ta tàn nhẫn vô tình, việc đầu tiên sau khi đăng cơ chính là tàn sát.
Ông ta tàn sát thôn làng của mẹ tôi, tàn sát Hiền Vương phủ, chẳng có lý gì lại tha cho Lạc gia.
Lạc gia chắc chắn phải sống vô cùng khốn khó, buộc phải dốc toàn lực đặt cược lên người Lạc Thế Thu.
"Thế hệ thiên thu," quả là một cái tên hay.
Nếu hắn là con trai của Hiền Vương, vậy đưa hắn trở về còn đáng giá hơn giam hắn ở đây.
Tôi thẳng thắn với Lạc Thế Thu: "Điện hạ, Lạc gia an bài cho ta hai người, ta sẽ đưa điện hạ trở về Lạc gia, thế nào?"
Lạc Thế Thu nhìn tôi: "Nơi này trời cao Hoàng Đế xa, điều kiện sống cũng không tệ, ta vốn đâu mang họ Lạc, sao phải vội quay về Lạc gia?"
Tôi bật cười, Lạc Thế Thu dù sao tuổi còn nhỏ, trải đời chưa nhiều, bằng không cũng chẳng buột miệng nói ra lời như vậy.
Tôi nói: "Vậy ngày mai ta sẽ đem ngươi bán làm kỹ nam."
Sắc mặt Lạc Thế Thu cứng đờ, tôi thừa cơ bồi thêm một câu: "Ca ca tốt, ngươi sẽ không cho rằng ta thật sự đang thương lượng với ngươi đấy chứ?"
Lạc Thế Thu sa sầm mặt: "Đây là thái độ hợp tác của ngươi sao? Không sợ ta trở về rồi huỷ hết quân cờ của ngươi à?"
Tôi đáp: "Ca ca tốt, ngươi vẫn chưa hiểu tình hình. Lạc gia nắm giữ ngươi trong tay, chỉ là không cam lòng nhận thua, chứ không phải không có lựa chọn.”
“Huyền Môn sát hại Hiền Vương, phò tá tân đế, là để trở thành vua không ngai. Bọn họ sẽ không thật lòng thuận theo ý Hoàng Đế, cũng chưa chắc tận diệt Lạc gia, nhưng tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi."
"Nếu ngươi một hai chọn cá c.h.ế.t lưới rách, kết cục chẳng qua là ta mất đi một cơ hội, Lạc gia quy phục Huyền Môn, chỉ có ngươi là c.h.ế.t chắc."
Lạc Thế Thu cười lạnh: "Xem ra, ta chỉ có thể nghe theo sắp xếp của ngươi rồi."
Tôi nói: "Điện hạ, ngay từ đầu ta đã đưa ra một lựa chọn đôi bên cùng có lợi. Nếu là ta, việc đầu tiên ta làm là lập tức trở về Lạc gia, trói chặt Lạc gia vào cùng một con thuyền với ta."
"Huống chi Cửu Hà Trại chúng ta vốn như lục bình trôi theo nước, nếu điện hạ có thể chứng minh thực lực của mình, Cửu Hà Trại này cũng có thể trở thành Cửu Hà Trại của điện hạ."
Lạc Thế Thu trầm mặc hồi lâu.
"Ta cứ thắc mắc một đám người thô lỗ không biết chữ sao lại có kiến thức như vậy. Hóa ra là tiểu bệnh quỷ nhà ngươi đứng phía sau bày mưu tính kế."
"Trần Niệm Vi, ngươi làm thế nào được vậy?"
"Ngươi năm nay, chẳng phải mới sáu tuổi sao?"
Tôi không trả lời câu hỏi của Lạc Thế Thu, chỉ nói: "Người ta chọn, mấy ngày nữa sẽ đưa cho ngươi."