Chuyến đi đón Công Chúa lần này không hề suôn sẻ.
Ta lạnh mặt nói chuyện cũng không doạ được nàng.
Nàng cứng đầu như lừa, còn rất nóng nảy.
Nhưng nàng có một điểm giống ta, đều vô cớ bị phụ thân ghét bỏ.
Nàng bị tìm về, chỉ để thay thế cho một nữ nhi khác của phụ thân nàng đi chịu chết.
Ta hơi đồng cảm với nàng.
Nhưng dần dần, ta nhận ra một điều.
Ta là thá gì mà dám thương hại nàng sao?
Từ khi nàng trở về Hoàng Cung, sóng gió liên miên không ngớt.
Nàng dường như chẳng hề biết sợ là gì, chuyện gì cũng dám làm.
Ta đâu có ngu, ta nhìn ra ngay, nàng không phải hạng nữ tử mà ta có thể đối phó.
Thậm chí ta còn hơi sợ nàng.
Trước ngày lễ tế thần, có một cung nữ tên Thuý Vũ tới tìm ta.
Nàng ta vẻ mặt hoảng hốt, nói đã nhìn thấy Hoàng Hậu trong cung.
Trong đầu ta lập tức hiện ra đủ loại âm mưu.
Có lẽ Hoàng Hậu đã phát hiện điều gì, giả c.h.ế.t thoát thân.
Không được, ta phải tự mình điều tra rõ.
Ta đi theo cung nữ kia, kết quả bị lừa đến chỗ Công Chúa.
Chết tiệt, trong đám cung nữ có kẻ phản bội…
Ta vốn chẳng muốn gặp Công Chúa, đã gặp rồi lại không dám bỏ chạy.
Ta sợ nghe lời nàng sẽ mắc bẫy, nhưng lại sợ không nghe lời nàng cũng sẽ mắc bẫy.
Nàng bảo trà ta uống có độc.
Sao có thể?
Đó là trà phụ thân tặng ta kia mà.
Nàng còn bảo ta b.ắ.n một mũi tên về phía bệ hạ, nói chuyện này sẽ quyết định vận mệnh của Liễu gia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/van-co-cua-cong-chua-jsxm/lieu-van-so-cuoc-doi-that-kho-hieu-3.html.]
Ta do dự, lúng ta lúng túng quay về nhà, thấy mẫu thân còn thức, liền đi tìm bà.
Ta đưa đơn thuốc cho mẫu thân xem, mẫu thân bảo ta uống thì ta uống.
Ta đem chuyện b.ắ.n bệ hạ kể cho mẫu thân nghe, mẫu thân bảo ta b.ắ.n thì ta bắn.
Trên đời này, rất nhiều thứ có thể thay đổi, nhưng có một điều vĩnh viễn không đổi: Mẫu thân sẽ không bao giờ hại ta.
Nhưng mà, ai có thể nói cho ta biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Công Chúa thật sự kiểm soát được tình thế, nhưng làm sao nàng làm được?
Tào gia cấu kết Lạc gia từ khi nào?
Tại sao Lạc Thế Thu lại mưu phản?
Và tại sao Thẩm Thời lại quen biết Công Chúa?
Ta hoang mang bước trong Hoàng Thành, bị binh lính bắt lại.
Thẩm Thời liếc ta một cái, rồi lại bảo người thả ta ra.
Nhiều người như vậy đều c.h.ế.t hết rồi, vì sao chỉ mình ta còn sống?
Không phải hắn thích ta đấy chứ?
Tuyệt đối không thể! Gia phong Liễu gia ta nghiêm cẩn, ta cũng là người có khí tiết, tuyệt đối không thể khuất phục hắn.
Nhưng mà... nếu như có thể bảo toàn Liễu gia, bảo vệ phụ thân, mẫu thân thì sao?
Thẩm Thời, tương lai tất sẽ quyền cao chức trọng.
Đầu óc ta rối như tơ vò, mũi tên ta b.ắ.n ra hôm đó... rõ ràng chỉ vì muốn bảo vệ gia tộc.
Nàng lại gạt ta.
Đúng rồi, ta phải đi tìm nàng tính sổ.
Vì để lấy thêm can đảm, ta còn tìm thêm một thanh đao.
Cầm đao trong tay, ta xông vào điện, gặp được Công Chúa.
Ta đã chuẩn bị liều mạng, cùng nàng đồng quy vu tận.
Không ngờ Công Chúa lại nói, thân phận Thẩm Thời là chuẩn bị cho ta, tất cả đều là do mẫu thân ta sắp đặt.
Ta hoàn toàn ngơ ngác.
Mẫu thân ta đã đạt thành hiệp nghị với Công Chúa từ khi nào vậy?