Buổi lễ tế thần này hỗn loạn vô cùng.
Đợi đến khi ta kịp phản ứng, Niệm Vi đã nắm quyền kiểm soát, một lần nữa lên ngôi Hoàng Đế.
Ta bị giam vào ngục.
Trong nhà giam, ta vuốt ve dây hoa mai từng tặng nàng, vô số ký ức xưa cũ ùa về.
Ta nhớ đến cảnh tượng đời trước khi Lâm Cơ bị xử tử.
Cũng nhớ tới lời Lâm Cơ nói với ta trước lúc chết ở kiếp này: "Nếu đã chọn làm tiểu nhân đê tiện, thì phải làm cho đến cùng."
Cuộc gặp gỡ với Niệm Vi đã chữa lành quãng đời đen tối dưới tay sư phụ của ta. Nàng là mảnh đất thanh tịnh duy nhất trong lòng ta, giúp ta tìm thấy lòng dũng cảm và mơ ước.
Nếu ngay từ đầu, ta không ôm ấp mơ mộng viển vông với Niệm Vi, liệu mọi chuyện có khác?
Nếu như ngay từ đầu, ta thật lòng đối đãi với Niệm Vi, liệu có cơ hội thay thế vị trí đời trước của Tào Thừa?
Nhưng cuối cùng, ta làm người tốt không được, làm kẻ xấu cũng chẳng xong.
Ta cướp đoạt vị trí của Lâm Cơ, trải qua bi kịch của Lâm Cơ, cuối cùng cũng rơi vào vận mệnh của Lâm Cơ.
Khi nghe tin Niệm Vi hạ lệnh xử tử ta, ta đã cam chịu số phận.
Đến những giây phút cuối cùng của đời mình, ta chỉ muốn gặp nàng một lần nữa, giải đáp thắc mắc trong lòng mình.
Vì sao Công Chúa và Niệm Vi lại là cùng một người?
Niệm Vi thật sự đã đến gặp ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/van-co-cua-cong-chua-jsxm/huyen-tu-roi-vao-vuc-sau-het.html.]
Ta nói cho nàng biết sự thật về lời tiên tri kia.
Và nàng cũng tiết lộ cho ta biết bí mật thân thế của mình.
Người đã cứu ta, không phải nàng, mà là tỷ tỷ của nàng - Công Chúa thật sự.
Tất cả đều là ván cờ do Công Chúa sắp đặt.
Chẳng trách hai người họ có tính cách giống nhau.
Chẳng trách nàng có dây hoa mai của ta.
Thì ra, ta thật sự đã nhận lầm người.
Thì ra, cuộc gặp gỡ mà ta coi là ánh sáng thuần khiết chiếu rọi đời mình, cũng chỉ là một nước cờ.
Nghĩ kỹ lại, thật ra đã có điềm báo từ trước.
Niệm Vi từng nói với ta, nếu ta không nhận ra nàng, thì hãy trả mạng cho nàng.
Thì ra, không nhận ra nàng, chính là sát chiêu trong ván cờ này.
Ta thật sự phải trả mạng cho nàng rồi.
Thật là bi ai.
Một con kiến nhỏ nhoi dù có may mắn trèo được lên cao, cũng chỉ là đồ chơi mua vui trong tay kẻ khác.
Ha ha... Câu chuyện của ta… cứ kết thúc như vậy đi.