Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

VÁN CỜ CỦA CÔNG CHÚA - Huyền Tú - Rơi Vào Vực Sâu (9)

Cập nhật lúc: 2025-05-08 11:59:57
Lượt xem: 131

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2qHvY8jxhJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vị Công Chúa đó quả thực đã bị tìm về.

Liễu Vân Sơ cùng Tào Thừa vì nàng mà đánh nhau trước cửa cung.

Nàng giả vờ khuyên can, thực ra đang đổ thêm dầu vào lửa, dáng vẻ rõ ràng là sợ thiên hạ chưa đủ loạn.

Tính cách tinh quái thích trêu ngươi ấy khiến ta cảm thấy rất quen thuộc.

Ngay sau đó, trong cung, ta nhặt được chiếc dây kết hoa mai mà ta từng tặng cho Niệm Vi.

Ta rơi vào hoang mang.

Ta gặp được nàng, dung mạo nàng và Công Chúa từng đăng cơ trong ký ức ta giống nhau như đúc.

Ta chắc chắn nàng chính là Công Chúa.

Nàng rõ ràng không nhận ra ta, nhưng lại miêu tả chính xác chiếc dây đeo này, còn nói đây là cố nhân tặng.

Ta lại trở nên do dự.

Vì vậy, ta gọi cái tên đó - Trần Niệm Vi.

Nàng gần như theo phản xạ mà quay đầu lại.

Ta không dám tin vào kết quả ấy.

Nếu Công Chúa mà ta hao tâm tổn sức tìm kiếm bấy lâu chính là Niệm Vi, vậy suốt thời gian qua ta rốt cuộc đã làm cái gì?

Nhưng Niệm Vi và Công Chúa làm sao có thể là cùng một người?

Ta từng thấy Công Chúa khi mới chào đời, cũng từng thấy Công Chúa khi đăng cơ, trên người Công Chúa không hề có bớt, còn trên người Niệm Vi thì có.

Đúng vậy, bớt.

Chỉ cần nhìn thấy vết bớt đó, tất cả sẽ sáng tỏ.

Ta thực hiện lần thăm dò thứ hai.

Đế hậu vì chuyện của Công Chúa mà tranh cãi, khiến hậu cung m.á.u chảy thành sông, Tào Thừa đến cầu ta khuyên can.

Ta chẳng mấy để tâm chuyện đó, ta chỉ muốn biết Công Chúa có thật sự là Niệm Vi hay không.

Cũng muốn biết, nàng thật sự không nhận ra ta, hay là biết thân phận thật của ta nên giận ta.

Ta ép Tào Thừa đưa Niệm Vi đến gặp ta, còn bảo hắn không được quấy rầy.

Ta cố tình nói bóng gió mập mờ. Đều là nam nhân, Tào Thừa chắc chắn hiểu ý ta.

Kỳ thực, từ lúc nhận ra Công Chúa có thể là Niệm Vi, ta đã bắt đầu nảy sinh địch ý với Tào Thừa.

Trong ký ức kiếp trước, Tào Thừa luôn ở bên cạnh Niệm Vi.

Kiếp này, nàng dường như vẫn đặc biệt đối đãi với Tào Thừa.

Ta có chút không cam tâm.

Tào Thừa quả nhiên lợi hại, có thể đưa Niệm Vi tới.

Nhưng khi hắn thật sự làm được, ta lại chẳng vui nổi.

Niệm Vi vì người khác mà đến, mà người đó rõ ràng biết chuyến đi này sẽ bất lợi cho nàng.

Điều này khiến ta càng thêm khó chịu, không chỉ vì bản thân, mà còn vì Niệm Vi.

Tấm lòng Niệm Vi đáng quý như thế, sao có thể để Tào Thừa tuỳ tiện chà đạp?

Tào Thừa thì có gì tốt? 

Chẳng qua là có chút tài a dua, nịnh hót.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/van-co-cua-cong-chua-jsxm/huyen-tu-roi-vao-vuc-sau-9.html.]

Xét về thân phận địa vị, Tào Thừa hiện giờ làm sao sánh được với ta. Xét về diện mạo, ta cũng chẳng kém cạnh.

Huyền Môn đáng hận, nhưng sưu cao thuế nặng, gây hoạ nhân gian cũng có một phần của thế gia đại tộc.

Đều là sâu bọ trong bùn nhơ. Nàng có thể chấp nhận Tào Thừa, cớ gì không thể chấp nhận ta?

Ta cố tình gặp nàng khi đang ngâm mình trong bể nước nóng.

Còn dùng giọng điệu khó nghe, bảo nàng cởi y phục.

Quả nhiên, nàng giận dữ quay người bỏ đi.

Ta lại nói: "Tào Thừa rất ít khi mở miệng nhờ vả ai. Ngươi bỏ đi như vậy, chẳng phải khiến hắn thất vọng sao?”

Nàng thật sự dừng bước, quay đầu lại nhìn ta, cười nói: "Nhìn kỹ lại, Quốc Sư đại nhân dung mạo xuất chúng, tính ra ta cũng không chịu thiệt."

Lại là cái tính cách tinh quái thích trêu ngươi quen thuộc ấy, cảm giác này ta chưa từng cảm nhận từ bất kỳ người phụ nữ nào khác.

Nàng và Niệm Vi thật sự quá giống, khiến ta khó lòng không liên tưởng.

Mà việc nàng vì Tào Thừa quay đầu, càng khiến lòng ta đau đớn.

Ta thà rằng nàng cứ xoay người bỏ đi.

Ta không còn hứng thú đấu khẩu với nàng, nhịn không được buông lời mỉa mai Tào Thừa.

Nhưng nàng hoàn toàn không để tâm.

Nàng dường như thật sự rất thích Tào Thừa.

Ta muốn xem bớt trên người nàng.

Nàng không chút do dự vén y phục, để lộ phần hông bên trái.

Nơi lẽ ra có vết bớt, lại là một vết sẹo, không thể phân biệt rõ ràng.

Nhưng ta nhận ra, nàng chỉ vén bên trái.

Nàng biết ta muốn xem bên trái, nghĩa là nàng biết bên trái mình từng có bớt.

Nàng chính là Trần Niệm Vi mà ta quen thuộc.

Vậy nên, Niệm Vi chính là Công Chúa, Công Chúa cũng chính là Niệm Vi.

Ta đã có được đáp án, nhưng không những không sáng tỏ, mà chỉ càng thêm hoang mang.

Một người có bớt, một người không, rõ ràng là hai người, sao lại thành một?

Ta nhất định phải làm rõ chuyện này.

Nhưng không cần quá vội.

Ta biết hôm nay ta đã làm không được tốt, quãng thời gian sau này, ta muốn để Niệm Vi nghỉ ngơi.

Ta cố ý ép Niệm Vi ở lại qua đêm, nói với nàng rằng chỉ khi Tào Thừa đến đón hoặc trời sáng mới được về.

Ta không có ý hại nàng, chỉ là muốn nàng nhìn rõ bộ mặt thật của Tào Thừa.

Niệm Vi có thể không thích ta, nhưng tuyệt đối không được thích kẻ khác.

Nếu nàng nhất định phải thích một người, thì người đó chỉ có thể là ta.

Dù ta có trăm ngàn điều không tốt, nhưng tấm lòng dành cho Niệm Vi lại trong sáng không tì vết, không một chút toan tính. Chỉ điểm này thôi, ta tốt hơn Tào Thừa trăm ngàn lần.…

Tào Thừa bất ngờ xông tới, đưa Niệm Vi đi, phá hỏng toàn bộ kế hoạch của ta.

Rõ ràng lúc trước hắn đã đồng ý với ta không chút do dự, vậy mà bây giờ lại trở mặt.

Hắn rõ ràng có ý đồ khác, cố ý lợi dụng ta để chiếm lấy hảo cảm của Niệm Vi.

Tên tiểu nhân đê tiện, ta tuyệt đối sẽ không tha cho hắn!!!

Loading...