Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

VÁN CỜ CỦA CÔNG CHÚA - Huyền Tú - Rơi Vào Vực Sâu (6)

Cập nhật lúc: 2025-05-07 13:54:46
Lượt xem: 84

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LLgFn4wT7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong ký ức của ta có một trận đại dịch.

Cũng chính trận đại dịch ấy đã giúp Lâm Cơ được người đời tôn làm Thần Tử, được vạn dân sùng bái.

Vì vậy, ta đã sớm tung ra lời tiên tri về đại dịch.

Sư phụ có vẻ không hài lòng với việc ta tự tiện làm chủ, nhưng lại không trách phạt nhiều.

Lúc đầu, ta chỉ cho rằng sư phụ cảm thấy ta hành động quá hấp tấp, bởi ông ta biết rõ ta vốn không có khả năng tiên tri.

Cho đến khi, đại dịch thật sự xảy ra.

Sư phụ lại không để ta giống như Lâm Cơ năm ấy, đứng ra phát linh thuỷ cứu người, mà chỉ dặn ta chuyên tâm tu hành, đừng bận tâm việc đời.

Khi ấy, ta mới chợt hiểu ra.

Huyền Môn cần một Thần Tử, Thần Tử ấy có thể là Huyền Cơ, cũng có thể là Huyền Tú, hoặc bất kỳ ai khác.

Người mà thiên hạ sùng bái luôn là Thần Tử, chứ không phải Huyền Tú.

Sư phụ muốn thay thế ta, hoặc có lẽ, ông ta chưa từng có ý định để ta trở thành Thần Tử thật sự.

Ta chưa từng là tâm phúc của sư phụ.

Nhưng nếu vậy, tại sao sư phụ lại để ta tự do hành động trong Huyền Môn suốt nhiều năm như vậy?

Chẳng lẽ trên người ta còn có thứ gì đáng để lợi dụng?

Rất nhanh, ta đã tự tìm được đáp án.

Có đấy.

Chính là việc ta được sống lại.

Chính là nguồn gốc của cái gọi là năng lực tiên tri của ta.

Tim ta đập dồn dập.

Đây là lần đầu tiên, ta cảm thấy mình đã nắm được mạch đập của vận mệnh.

Sư phụ ta, từ đầu đến cuối, vẫn luôn muốn moi ra bí mật của ta, mà giờ đây, ông ta đã bắt đầu mất kiên nhẫn rồi.

Ta trộm công thức chế linh thuỷ trị bệnh của Huyền Môn.

Trước khi sư phụ kịp phản ứng, ta đã lấy cớ du ngoạn, đi khắp mọi nơi, dẫn dắt dân chúng dựng tượng thần theo dáng vẻ của ta, gọi ta là Thần Tử Huyền Tú.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/van-co-cua-cong-chua-jsxm/huyen-tu-roi-vao-vuc-sau-6.html.]

Dùng cách này, để gắn chặt danh hiệu Thần Tử với cái tên Huyền Tú.

Cầu lấy đường sống.

•*´¨`*•.¸¸.•*´¨`*•.¸¸.•*´¨`*•.¸¸.•*´¨`*•.¸¸.•

Ta bị rắn độc cắn.

Ta biết, đây không phải tai nạn, mà là sư phụ đã hạ sát chiêu.

Nhưng g.i.ế.c ta lúc này đã không phải chuyện dễ dàng nữa.

Sư phụ muốn diệt trừ Huyền Tú, nhưng lại không thể huỷ hoại danh tiếng Thần Tử mà Huyền Môn dày công vun đắp.

Ta cố ý đi đến những nơi có đông dân chúng tụ tập, ông ta không thể ra tay giữa thanh thiên bạch nhật.

Chỉ đành dùng cách âm thầm như thế này.

Ngay cả độc rắn cũng phát tác rất chậm, cho ta cơ hội vùng vẫy.

Khi ấy, ta đã đến gần đất Cửu Hà, và ta không chút do dự lao thẳng đến đó.

Nơi đó có hai vị đại phu rất nổi tiếng.

Một người là phu nhân trại chủ Cửu Hà Trại - Trương Tiểu Thuý, người còn lại là con gái bà - Trần Niệm Vi.

Mục tiêu của ta vốn là Trương phu nhân, tuy bà ít khi ra mặt hành y, nhưng là một lương y có tấm lòng Bồ Tát.

Nghe nói bất kỳ bệnh nhân nào tìm đến, dù là địch hay bạn, thiện hay ác, bà đều ra tay cứu chữa.

Trái lại, Trần Niệm Vi tuy hay đi khắp nơi khám bệnh miễn phí, nhưng lòng dạ sắt đá, đã nói không cứu thì dù người đó c.h.ế.t ngay trước mắt, nàng cũng không thèm đoái hoài.

Nhưng trời chẳng chiều lòng người, ta không kịp tới được Cửu Hà Trại.

Đi được nửa đường, ta đã kiệt sức ngã quỵ.

Thế nhưng, ông trời vẫn còn thương ta.

Ta gặp được Trần Niệm Vi đang ra ngoài hái thuốc.

Nàng nói nàng không cứu những kẻ tin thần.

Ta đáp: "Ta không tin thần."

Sao ta có thể tin thần chứ? Không ai hiểu rõ cái gọi là thần thực chất là thứ gì hơn ta.

Trần Niệm Vi cứu ta.

Loading...