Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

VÁN CỜ CỦA CÔNG CHÚA - Huyền Tú - Rơi Vào Vực Sâu (5)

Cập nhật lúc: 2025-05-07 13:44:16
Lượt xem: 136

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6po5Y7GJW7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Huyền Môn không phải nơi tốt đẹp gì, cái gọi là Quốc Sư cũng chỉ là một tên lừa bịp hạng ba.

Nhưng ta đã là Thần Tử của Huyền Môn, sống c.h.ế.t gắn liền với Huyền Môn, không thể tách rời nữa.

Sư phụ rất đề phòng ta, không bao giờ để ta đến gần hầu hạ.

Nhưng sư phụ cũng rất coi trọng ta, mọi bí mật của Huyền Môn đều không hề giấu giếm.

Quả thật ở Huyền Môn, ta đã thấy được một thế giới rộng lớn hơn.

Huyền Môn tạo ra thần thánh, dùng quyền lực của thần thánh để trộm lấy hoàng quyền.

Nhưng bọn họ trộm lấy hoàng quyền không phải để thoả mãn tham vọng, mà là để dễ bề hành động.

Huyền Môn cầu tiên đạo, tìm trường sinh.

Nhưng tiên đạo huyền diệu, trường sinh khó cầu.

Có được sức mạnh của một quốc gia chống lưng, tất nhiên sẽ thuận lợi hơn.

Sư phụ đang nghiên cứu một loại đan dược.

Dùng người sống làm dược liệu, tìm cách luyện tuổi thọ của họ vào đan dược. Sư phụ đặt tên nó là Ngưng Thọ Đan.

Một khi thành công, tuổi thọ của con người có thể nhờ vào đan dược mà kéo dài vô tận.

Mỗi khi nhắc đến Ngưng Thọ Đan, ánh mắt sư phụ sáng rực, tin tưởng tuyệt đối vào phán đoán của mình.

Suốt một thời gian dài, nhiệm vụ của ta là đi tìm dược liệu cho sư phụ.

Tiêu chuẩn hàng đầu để chọn dược liệu là phải kín đáo, tiếp đó là trẻ tuổi, khoẻ mạnh.

Ta thường chọn trong đám ăn mày lang thang khắp Kinh Thành, có mất vài người cũng chẳng ai hay biết.

Nhưng sư phụ luyện đan thất bại liên tục, dược liệu tiêu hao nhanh chóng, cung không đủ cầu.

Vì thế ta thường xuyên bị mắng.

Thấm thoát mấy năm trôi qua, công tử Tào gia bắt đầu nổi danh là kỳ lân tử, thiên tài xuất chúng.

Từ khi Hoàng Đế đăng cơ, Tào gia bị Liễu gia chèn ép nhiều năm, giờ cuối cùng cũng gỡ lại thể diện ở thế hệ sau, dĩ nhiên vô cùng hả hê.

Sinh thần của công tử Tào gia vì thế mà được tổ chức long trọng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/van-co-cua-cong-chua-jsxm/huyen-tu-roi-vao-vuc-sau-5.html.]

Có người muốn nương nhờ Tào gia, bèn đến Huyền Môn bói quẻ, hỏi nên tặng lễ vật gì để nổi bật.

Ta tiện tay gieo một quẻ, nói vài lời nước đôi.

Đây cũng là điều học được từ sư phụ: Giải quẻ phải chừa đường lui, để còn cứu vãn.

Không ngờ quẻ bói tuỳ tiện đó lại gây ra hiểu lầm lớn.

Kẻ kia đi cướp đoạt ruộng đất của dân, định tặng công tử Tào gia làm quà sinh nhật.

Chuyện cướp bóc đó lan nhanh như lửa cháy đồng khô, chẳng bao lâu đã khiến thiên hạ rơi vào hỗn loạn.

Sư phụ biết chuyện thì mừng rỡ, hiếm khi khen ta một câu: “Huyền Tú, không ngờ ngươi lại có mưu tính sâu xa như thế, thật khiến ta phải nhìn bằng con mắt khác.”

Dù chuyện đó không phải do ta cố ý tạo nên, ta vẫn nhận lấy lời khen.

Huyền Môn bắt đầu cứu tế dân chúng, tất nhiên chỉ cứu những người “có duyên”.

Mà người có duyên phải là người trẻ tuổi, khoẻ mạnh, ngoại hình ưa nhìn.

Như vậy, sư phụ không còn lo thiếu dược liệu luyện đan, mà những kẻ dư ra cũng có thể dùng vào việc khác, không bị lãng phí.

Ta cũng nhân cơ hội đó tiếp tục tìm kiếm Công Chúa năm xưa đã trốn thoát bằng cách nào không rõ.

Những ai tuổi tác phù hợp, không có vết bớt, ánh mắt giống ký ức của ta, đều bị ta g.i.ế.c hết.

Ta g.i.ế.c rất nhiều người, nhưng vẫn mơ hồ cảm thấy… bọn họ không phải nàng.

Việc cứu tế “người có duyên” kéo dài suốt nhiều năm, cho đến khi xảy ra phiền phức.

Không rõ là ai mang một tiểu công tử Lạc gia về, khiến Lạc gia vốn luôn kín tiếng nổi giận xông đến Huyền Môn gây náo loạn.

Tiểu công tử ấy là dược liệu thượng hạng, khi Lạc gia tìm tới thì đã bị sư phụ mang đi luyện đan, ngay cả xác cũng không còn.

Huyền Môn chọn người xưa nay tránh đụng chạm đến quyền quý, lần này xem ra là do nội bộ Lạc gia đấu đá, có kẻ mượn tay Huyền Môn ra đòn.

Sư phụ cho rằng chuyện đã không thể giải thích rõ, thì khỏi cần giải thích.

Chuyện luyện đan tuyệt đối không thể để lộ, cùng lắm thì đấu một trận với Lạc gia.

Nhưng Lạc gia làm ầm ĩ một hồi, không thu được kết quả gì, cuối cùng đành rút lui, nhận thua.

Từ sau chuyện đó, Huyền Môn ngừng việc cứu tế.

May mắn là mấy năm nay gom góp đủ người, dược liệu của sư phụ cũng tạm đủ dùng.

Loading...