Trong ánh mắt chờ đợi của ông ,  tàn nhẫn thông báo sự thật.
“Trước khi ông  tù 5 năm,    qua đời vì bố ruột .”
Mẹ  thà c.h.ế.t chứ  chịu khuất phục.
“Ông nên dùng cả đời  để chuộc tội, Nghiêm Quốc Cường.”
Câu   khiến Nghiêm Quốc Cường vốn đang bình tĩnh bỗng nhiên nổi điên, ông  gào lên như phát dại: “  sai!”
“ chỉ là dũng cảm theo đuổi tình yêu của ,   hề sai!
“Tên Lý Nham đó c.h.ế.t  hết tội!”
Quản giáo xông lên dùng dùi cui trấn áp ông .
Cứ thế, giữa tiếng mắng chửi điên cuồng của ông ,  bình tĩnh  hai câu cuối cùng:
“Vậy chúc tổng giám đốc Nghiêm ‘ sai’ của chúng , ở trong tù sống thật vui vẻ nhé.”
“À, đúng , tất cả chứng cứ đều là do  nộp lên đấy.”
Sau đó,   đợi ông  đáp , cũng   đầu  mà rời khỏi nhà tù.
Nghiêm Quốc Cường chỉ  thể vô vọng gào thét  tấm kính trong suốt.
Hừ,  thích nhất là  cái bộ dạng Nghiêm Quốc Cường  đánh  mà  với tới .
Sướng điên .
Một năm ,  cho giải thể Tập đoàn Nghiêm Tô, chính thức tuyên bố phá sản.
Vì bên trong  quá nhiều  của Nghiêm Quốc Cường, nếu bắt từng  một thì quá tốn công sức.
 dứt khoát dồn  bộ tâm huyết  Tập đoàn Ngải Hâm.
Dù  đó là món quà mà bố ruột   tặng cho .
 thế giới  thường thích trêu đùa   như .
Là một tổng giám đốc như , thế mà   bắt cóc.
Bọn bắt cóc còn gọi   liên lạc đầu tiên trong điện thoại của , yêu cầu  đó một  đến giao tiền chuộc.
Khi Lục Doãn Diệu chạy đến cứu ,  đang ngửa đầu  chuyện phiếm, pha trò với bọn bắt cóc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/va-mat-con-gai-rieng/14.html.]
Hai chúng    từ xa.
Anh  vẫn như một năm .
Dáng  cao ráo, chiếc âu phục ôm eo  tôn lên tỷ lệ vòng eo và hông  hảo của  . Vẫn là vẻ mặt ít  ít  đó. Ánh sáng mờ nhạt trong kho hàng  nổi bật những đường nét góc cạnh,  hảo  khuôn mặt Lục Doãn Diệu.
Trong chốc lát,  dường như  về khoảnh khắc chúng  mới gặp .
 lén lút đưa mắt  hiệu cho bọn bắt cóc.
Lục Doãn Diệu  khẽ thở dài, vòng qua bọn bắt cóc, tiến đến bế bổng  lên.
Nửa mặt  áp sát n.g.ự.c  ,  rung động.
Ở góc độ ,  chỉ  thể  thấy đường cằm sắc nét,  hảo của  .
Giọng  đàn ông trầm thấp, đầy bất đắc dĩ nhưng cũng đầy cưng chiều: “Kỹ thuật diễn của cô vẫn kém như .”
Ôi,  phát hiện .
  vẻ mặt phong trần mệt mỏi của  ,  khúc khích hai tiếng.
“Biết là giả mà vẫn chạy đến ?”
Anh   đáp lời nữa.
 gió thổi qua, mang theo một âm thanh nhẹ nhàng mà vui vẻ.
“Lục Doãn Diệu,  về giúp  .  sẽ cho   thư ký riêng của .”
“…”
“Không   giúp,        bắt cóc nữa.”
“…”
“Tin   thì tùy,  sẽ băm nát hang ổ của  đấy.”
“Biết .”
 hài lòng vòng tay ôm lấy eo  .
Ánh trăng kéo dài bóng dáng của hai chúng .
Xem ,
Tương lai còn dài lắm.