Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 477: Như vậy thi cốt vô tồn…
Cập nhật lúc: 2025-10-26 02:09:53
Lượt xem: 341
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vợ chồng Giang Quốc Bình nếu chuyện , chắc chắn sẽ thể dính líu một phen, dù cũng một lý do chính đáng.
Quả nhiên ngoài dự đoán của Giang Nhu, phía vợ chồng Giang Quốc Bình, nhanh yêu cầu gặp mặt.
Hai họ hàng ngày đều lao động trong đại đội sản xuất, khi sự dặn dò của Chu Trọng Sơn, đội trưởng đại đội sản xuất sẽ vô cớ cho họ ngoài.
Vợ chồng Giang Quốc Bình nhiều nhất chỉ thể nghĩ cách, để truyền lời cho Giang Nhu.
Lần , Giang Nhu từ chối gặp mặt, mà bất ngờ đồng ý.
Bởi vì trong lòng cô, một nghi vấn, hỏi thẳng vợ chồng Giang Quốc Bình.
Sau khi Chu Trọng Sơn chuyện , đặc biệt yên tâm.
Bây giờ Giang Nhu một , trong bụng cô còn một đứa trẻ, nếu vợ chồng Giang Quốc Bình cảm xúc kích động, hai bên nảy sinh tranh chấp, kết quả thể dám tưởng tượng.
Giang Nhu thì gì khác so với ngày thường.
Cô phàn nàn.
“Trọng Sơn, đừng căng thẳng như , em bây giờ mới m.a.n.g t.h.a.i ba tháng, ngoài việc thỉnh thoảng ốm nghén , những tình huống khác đều , vẫn như đây, khỏe!”
Dù Giang Nhu , Chu Trọng Sơn vẫn yên tâm.
Anh cố ý xin nghỉ nửa ngày.
“Vợ , chuyện khác em, chuyện , cùng em.”
Giang Nhu thuyết phục Chu Trọng Sơn, chỉ thể để đàn ông theo.
Chu Trọng Sơn theo cũng cái lợi, một đàn ông lưng hùm vai gấu như đó, khí thế phi thường.
Vợ chồng Giang Quốc Bình vốn cùng đến, nghĩ thể gặp Giang Nhu, còn hưng phấn.
khi gặp Chu Trọng Sơn, sắc mặt Giang Quốc Bình liền đổi.
Trời đông giá rét, hai họ mặc bộ đồ lao động màu xanh biển, bên trong là áo lông cũ, là bụi bặm từ việc dọn đá, trông đơn sơ, nhưng ở những chi tiết nhỏ, hai khăn quàng cổ, cũng găng tay dày.
So với những khác trong đại đội sản xuất, xem như .
Mấy ngày nay, vợ chồng Giang Quốc Bình thỉnh thoảng sự tiếp tế của Giang Nhu, cuối cùng cần đói bụng nữa.
Trạng thái tinh thần của họ, hơn nhiều so với đây.
Chỉ là Giang Quốc Bình gặp quân nhân chút nhút nhát, đặc biệt là khi thấy một cao lớn như Chu Trọng Sơn.
Vừa mới gặp mặt.
Giang Quốc Bình đột nhiên : “… … còn nhiệm vụ thành, về đây, cô và Tiểu Nhu chuyện cho .”
Anh nhét một cục đồ tay bà Giang, hoảng hốt rời .
Bà Giang ở bên cạnh, cũng hoảng loạn sợ hãi, ánh mắt cũng dám liếc Chu Trọng Sơn một cái.
Giang Nhu chuyện gì.
Cô nhẹ nhàng kéo tay áo Chu Trọng Sơn: “Trọng Sơn, ngoài một lát.”
Chu Trọng Sơn lạnh mặt, liếc bà Giang một cái, thấy bà là một phụ nữ lớn tuổi, thể gì Giang Nhu, mới đầu rời .
Chờ Chu Trọng Sơn .
Không khí trong phòng, dường như cũng nhẹ nhàng hơn một chút.
Bà Giang lúc mới thể thở phào một , dám mở miệng chuyện.
“Tiểu Nhu, đội trưởng đội sản xuất con thai, thật ?”
“Vâng, con thai, ba tháng .”
Giang Nhu thật.
Trên mặt bà Giang, lập tức lộ vẻ mừng sợ, vui vẻ .
“Tốt quá, quá… Tiểu Nhu nhà cũng sắp , đây nghĩ, chờ con kết hôn, sinh con, còn thể giúp con chăm sóc con…”
Nói xong.
Vành mắt bà Giang đỏ hoe, đáy mắt còn một vệt nước, lộ vẻ áy náy và tự trách.
thần sắc của Giang Nhu, hề đổi.
Bởi vì cô là nguyên chủ, là con gái ngày xưa của bà Giang, cũng thể đồng cảm .
Bà Giang cho rằng Giang Nhu thích những lời , còn đang oán hận bà.
Bà vội dùng tay áo lau khóe mắt.
“… Tiểu Nhu, xin , sai , bây giờ tư cách với con những điều , là và ba con … là chúng với con, nhưng con thai, chúng thật sự vui, thấy con sống , chúng cũng yên tâm… Cái , cho con.”
Lúc , Giang Quốc Bình nhét tay bà Giang một cục đồ, bây giờ bà đặt mặt Giang Nhu.
Là bọc trong một chiếc áo cũ.
Bà Giang từ từ, mở .
Giấu trong áo, là ba quả trứng gà.
Đỏ rực, nhuộm màu, là trứng gà son.
“Tiểu Nhu, con còn nhớ ? Quê chúng tập tục, nếu nhà ai con gái m.a.n.g t.h.a.i sinh con, là chia trứng gà son. Ba và suy nghĩ mấy ngày, định tặng cho con. Con đừng chê, chỉ là để lấy may, phù hộ cho con bình an, thuận lợi.”
Giọng bà Giang nghẹn ngào, chút vui vẻ, một cách nhút nhát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-477-nhu-vay-thi-cot-vo-ton.html.]
Giang Nhu những quả trứng gà son, trong ánh mắt bình tĩnh gợn sóng, xuất hiện một chút đổi.
Bởi vì ở quê nhà kiếp của Giang Nhu, cũng tập tục tặng trứng gà son.
Cô và vợ chồng Giang Quốc Bình tuy quan hệ ruột thịt, nhưng ở một phương diện, đích thực là chút liên quan.
Hơn nữa, chỉ ba quả trứng gà , vợ chồng Giang Quốc Bình giấu bao lâu, mới tích góp .
Giang Nhu cuối cùng cũng nhượng bộ.
“Cảm ơn, con nhận.”
Bà Giang vui mừng khôn xiết: “Con chịu nhận là , con chịu nhận là ! Vậy là !”
Sau đó một lúc, bà Giang hỏi nhiều câu hỏi, Giang Nhu cũng đều trả lời.
Dưới vẻ ngoài dường như mềm lòng của Giang Nhu, cô vẫn quên một việc quan trọng nhất.
“Lâm Tú Nhi ? Hai đến bây giờ vẫn thật với con ?”
Giang Nhu còn vòng vo nữa, cô đến gặp mặt, chính là hỏi thẳng một câu.
Bà Giang đột nhiên ngẩn , nụ mặt cứng đờ, sắc mặt trắng bệch.
Vành mắt run lên, nước mắt lã chã rơi xuống.
Lần Giang Quốc Bình cản trở, bà Giang trút hết cảm xúc trong lòng .
“Ô ô ô… ô ô ô… c.h.ế.t… con bé c.h.ế.t…” bà Giang nức nở lớn, lau khóe mắt, vẫn ngăn nước mắt: “Ngay ngày sóng thần động đất… con bé c.h.ế.t…”
Giang Nhu tin , nhíu mày.
Cô nhất thời thể tin, Lâm Tú Nhi thế mà c.h.ế.t dễ dàng như .
nghĩ đến việc Chu Trọng Sơn thế nào cũng tìm thấy Lâm Tú Nhi trong danh sách lên đảo, cùng với việc cô c.h.ế.t, phù hợp.
Dù thì một c.h.ế.t, thể xuất hiện trong danh sách.
Ngoài .
Bà Giang chân thành, giống như giả, đó bà còn nhiều.
“Tú Nhi con bé… nó sớm đến tìm con… gì mà đàn ông của con là của nó… nó còn về những việc với con… nó đ.á.n.h ngất con…”
“Tiểu Nhu, xin … xin … chúng con tự nguyện rời , nhưng chúng tìm con… thật sự xin …”
“Sau con sống cũng tệ… thể để Tú Nhi ảnh hưởng con… ba và đều ngăn cản, cho Tú Nhi tìm con…”
“ trùng hợp như , trùng hợp như … ngày hôm đó nó lừa chúng trốn lên tàu, một lẻn ngoài… cố tình xảy bão táp… con bé c.h.ế.t… cứ như mà c.h.ế.t, chúng đến cả t.h.i t.h.ể cũng tìm thấy… cứ như thi cốt vô tồn…”
Nghe bốn chữ “thi cốt vô tồn”, vẻ mặt bình tĩnh của Giang Nhu cuối cùng cũng phá vỡ.
Khiến cô nghĩ đến kết cục cuối cùng của nguyên chủ trong nguyên tác, chính là rơi xuống biển trong cơn bão hôm đó, thi cốt vô tồn.
Kể từ khi Lâm Ngọc Dao rời , Giang Nhu hòa nhập với cuộc sống hiện tại, lâu còn nhớ đến kiếp , nguyên tác gì nữa.
Dù nơi là thế giới trong tiểu thuyết, là một gian song song khác.
Cô chỉ sống một cuộc sống thật kiên định, cùng Chu Trọng Sơn trải qua mỗi ngày.
Chỉ là ngờ, sự trùng hợp của vận mệnh vẫn tiếp tục, thế mà lệch mà rơi xuống Lâm Tú Nhi.
Bà Giang vẫn nức nở.
“Tiểu Nhu… con đang lo lắng điều gì… Tú Nhi còn, chúng mất một đứa con gái, thể mất thêm con nữa… ba và thật sự cũng chỉ đến thăm con… hy vọng con sống …”
Giang Nhu tin những lời của bà Giang.
Vợ chồng Giang Quốc Bình vốn là , họ chỉ là những bình thường và thế tục nhất mà thôi.
Họ xu lợi tránh hại, khi con gái ruột thì con gái ruột; nhưng khi con gái ruột c.h.ế.t, thì bên cạnh còn một đứa con gái nuôi, cũng là .
Cho nên họ mới lên đảo, bắt đầu tìm Giang Nhu, cố gắng nhận .
Điều Giang Nhu đều hiểu.
Sau khi bà Giang trút bầu tâm sự một hồi, Giang Nhu vẫn bình tĩnh tiếp nhận, chờ bà Giang bình tĩnh một chút.
Giang Nhu đột nhiên hỏi.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Khi còn nhỏ con xảy t.a.i n.ạ.n gì ? Hay là lúc nào viện lâu ?”
“A?” bà Giang sững sờ, dừng một chút, trả lời: “Không , . Tiểu Nhu, con khi còn nhỏ cũng chỉ cảm cúm sốt thôi, những mặt khác chúng đều chăm sóc con , để con bệnh nặng…”
Bà Giang Giang Nhu cùng ôn chuyện cũ, bất ngờ chút vui vẻ.
Bà còn định tiếp, nhưng khi Giang Nhu câu trả lời , dậy.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của bà Giang, Giang Nhu nhận lấy ba quả trứng gà son, và .
“Gần đây thời tiết lạnh, vài ngày nữa, con sẽ nhờ mang cho hai vài bộ quần áo.”
Nói xong.
Giang Nhu đầu mà bước khỏi căn nhà nhỏ, ngoài cửa còn Chu Trọng Sơn đang chờ cô.
Cô đối với vợ chồng Giang Quốc Bình vẫn bất kỳ tình cảm nào, nhưng họ chăm sóc nguyên chủ 18 năm là thật.
Bây giờ cô dùng cơ thể của nguyên chủ, con trong bụng, coi như là nguyên chủ trả 18 năm công ơn dưỡng dục, sẽ chăm sóc vợ chồng Giang Quốc Bình một chút.
Sau khi Giang Nhu .
Bà Giang bóng dáng xa ngoài cửa, nghĩ đến câu cuối cùng của Giang Nhu.
Khóe mắt đỏ hoe, một nữa rơi nước mắt.