Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 473: Chẳng lẽ cô có thể sinh con?

Cập nhật lúc: 2025-10-26 02:09:49
Lượt xem: 274

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Dưới ánh mắt lo lắng của Giang Nhu, Lâm Ngọc Lan lắc đầu.

 

Cái lắc đầu ly hôn, mà là…

 

“Chị .”

 

Vẻ mặt của Lâm Ngọc Lan thoáng trở nên mờ mịt, trong mắt hiện lên một tia hồi ức.

 

Chị nhớ chuyện xảy bốn ngày , giữa chị và Lương Quang Minh.

 

Đêm đó, Lương Quang Minh bên tai chị, một lời tỏ tình kiên định đến .

 

Trong mấy ngày nghỉ ngơi, Lâm Ngọc Lan luôn hồi tưởng những lời của Lương Quang Minh lúc đó.

 

Sự chất vấn, phẫn nộ của đàn ông, cùng với một tia tủi khó , tất cả đều ẩn chứa trong đó.

 

Chị cảm giác.

 

Sau khi Lâm Ngọc Lan từ từ suy nghĩ, chị cũng phát hiện giữa chị và Lương Quang Minh, tồn tại nhiều vấn đề.

 

Rõ ràng là đàn ông mà chị yêu thầm bao nhiêu năm, thời điểm quan trọng nhất, mới phát hiện hề hiểu .

 

Cho nên khi sinh, Lâm Ngọc Lan mới thể “sai ”.

 

Chị sai…

 

Họ đều sai…

 

nhiều, nhiều…

 

“Chị cần thời gian, cũng cần chuyện với Quang Minh một chút, mới thể quyết định chuyện .”

 

Lâm Ngọc Lan cuối cùng như .

 

Cuối cùng, chị đưa mắt về phía đứa trẻ cách đó xa.

 

Dù kết quả cuối cùng sẽ là gì, ít nhất tâm nguyện sinh một cô con gái của chị, thành hiện thực.

 

Buổi chiều ngày hôm đó.

 

Giang Nhu ở bên cạnh Lâm Ngọc Lan một lúc, khi hai con ngủ trưa, cáo từ rời .

 

Có lẽ là trong lòng cất giấu tâm sự, giấc ngủ trưa của Lâm Ngọc Lan, ngủ cũng yên.

 

Chị mơ màng tỉnh .

 

“Muốn uống nước ?”

 

“Ừm.”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Lâm Ngọc Lan mang theo vẻ mệt mỏi buồn ngủ, theo bản năng trả lời.

 

Chị một lực đạo đỡ dậy, bên môi là nước ấm, uống vài ngụm, giảm bớt sự khô khốc trong cổ họng.

 

Lại mở mắt .

 

Lâm Ngọc Lan thấy Lương Quang Minh đang nửa ôm , đút nước cho .

 

Anh về khi nào?

 

Đôi mắt mệt mỏi buồn ngủ, lập tức biến mất dấu vết.

 

Lâm Ngọc Lan còn kịp mở miệng, Lương Quang Minh hỏi .

 

“Đủ ? Còn uống nữa ?”

 

Lâm Ngọc Lan im lặng, lắc đầu.

 

“Vậy dậy ?”

 

Lâm Ngọc Lan gật đầu.

 

Lương Quang Minh sắp xếp gối lưng chị, khi thu dọn xong, đỡ Lâm Ngọc Lan dậy, dựa đầu giường.

 

Anh đặt ly nước xuống.

 

Ly nước đặt xuống, cầm lên.

 

Lương Quang Minh lưng về phía Lâm Ngọc Lan, chị thể thấy biểu cảm mặt lúc .

 

Chỉ thấy Lương Quang Minh khi cầm ly nước ấm, ừng ực, uống hết phần nước còn .

 

Đây là sự căng thẳng.

 

Lương Quang Minh hiếm khi căng thẳng đến mức , trong cổ họng khô khốc một cách bất thường.

 

Anh uống nước xong, xuống chiếc ghế bên mép giường, mắt đen hướng về phía Lâm Ngọc Lan.

 

Yết hầu của Lương Quang Minh khẽ động, mới câu trang trọng nhất hôm nay.

 

“Ngọc Lan, đồng ý ly hôn.”

 

Những lời , giọng của Lương Quang Minh căng thẳng và cứng rắn.

 

ngay đó.

 

Lời lập tức dịu dàng xuống.

 

“Ngọc Lan, chúng kết hôn nhiều năm như , tuy là vợ chồng, nhưng hề hiểu rõ đối phương, đây là sự thiếu sót của với tư cách là một chồng, là xử lý mối quan hệ vợ chồng giữa chúng . Em cho một chút thời gian, trò chuyện, ?”

 

Lâm Ngọc Lan những lời của Lương Quang Minh, trong cổ họng bắt đầu nghẹn ngào, khóe mắt đỏ lên.

 

Chị dám gì, chỉ nhẹ nhàng một tiếng.

 

“Vâng.”

 

“Ngọc Lan, câu chuyện dài, hy vọng em , lẽ nên bắt đầu từ lúc sinh …”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-473-chang-le-co-co-the-sinh-con.html.]

 

Họ mặt đối mặt , ánh mắt nồng cháy đầu tiên.

 

mở lòng như thế , đầu tiên.

 

Lương Quang Minh đem tất cả những chuyện cũ trong ký ức của , kể cho Lâm Ngọc Lan một cách chi tiết.

 

Để giải quyết triệt để hiểu lầm giữa hai , giải thích rõ ràng.

 

Vài phút .

 

Nước mắt của Lâm Ngọc Lan, kìm mà rơi xuống.

 

Chị che miệng, sợ hãi thành tiếng.

 

Những chuyện đó, là những chuyện mà chị đến cả trong mơ cũng dám nghĩ tới, nhưng là sự thật.

 

Lương Quang Minh dùng tay lau nước mắt mặt chị.

 

“Đừng … các chị dâu , ở cữ mà , cho mắt.”

 

Câu chuyện kéo dài qua một thời gian dài, một sớm một chiều là thể kể xong.

 

Còn xa mới kết thúc, còn dài.

 

Giống như tương lai của hai vợ chồng họ, cũng dài lâu như ~?

 

 

Ở một nơi khác.

 

Giang Nhu về đến nhà, tìm một lý do phòng, bên mép giường, lâu hề động đậy.

 

Cô đang ngây thất thần.

 

Tục ngữ câu, vô tâm, ý.

 

Những lời đó của Lâm Ngọc Lan, Giang Nhu tuy phủ nhận một cách lý trí, nhưng cô nghiêm túc ghi nhớ trong lòng.

 

Mang thai…?

 

cơ thể của cô, thể m.a.n.g t.h.a.i ? Cô rõ ràng là thể.

 

Hay là… cơ thể là của nguyên chủ, khác với cô đây, cho nên khả năng mang thai?

 

Ngoài .

 

Giang Nhu một nữa cố gắng tìm kiếm ký ức của nguyên chủ, dù hồi tưởng thế nào, cô đều tìm thấy ký ức nguyên chủ thương viện.

 

Những bằng chứng , đang dần dần xác minh suy đoán của cô.

 

Chẳng lẽ cô thể sinh con, trong bụng một đứa trẻ?

 

Sau khi về nhà, Giang Nhu chỉ suy nghĩ những điều .

 

Cô còn tính toán kỳ kinh nguyệt của mấy tháng gần đây.

 

Kỳ kinh nguyệt của cô vốn luôn đều, mỗi tháng đều đúng ngày, chỉ tháng , chậm hơn một tuần.

 

đau bụng kinh, Giang Nhu vẫn luôn để ý.

 

Những chuyện nhỏ nhặt , đặt ngày thường đều quan trọng.

 

hôm nay, tất cả những điều bất thường như một cơn bão táp, điên cuồng ập đến với Giang Nhu.

 

Trong lúc suy nghĩ.

 

Bàn tay của Giang Nhu, từ lúc nào vuốt ve lên bụng.

 

Hành động của cô, thể là y hệt như Lâm Ngọc Lan khi m.a.n.g t.h.a.i đây.

 

Lỡ như thật sự con thì ?

 

Khi cô và Chu Trọng Sơn mới kết hôn, thương lượng là con.

 

Giang Nhu thất thần như , lâu.

 

Đến cả chính cô cũng ý thức thời gian trôi .

 

Càng phát hiện, một bóng dáng nhỏ bé, từ lúc nào, lặng lẽ ngoài phòng.

 

Đôi mắt to đen láy đó, đang hành động vuốt ve bụng nhỏ của Giang Nhu.

 

Chu Tiểu Xuyên lặng lẽ quan sát, hồi lâu mới nhẹ nhàng lên tiếng.

 

“Mẹ.”

 

Cậu gọi.

 

Giọng của thiếu niên, đ.á.n.h thức Giang Nhu đang chìm trong những suy nghĩ hỗn loạn.

 

Giang Nhu vốn đang lo lắng thể thật sự mang thai, thấy giọng của Chu Tiểu Xuyên, giật , cả trở nên hoảng loạn.

 

Cô vội vàng rút tay khỏi bụng, giấu lưng.

 

Cả căng thẳng, lập tức kéo quần áo, kéo chăn, cố gắng hết sức giả vờ như chuyện gì.

 

“Tiểu Xuyên, đây, con?”

 

Giang Nhu cố gắng hết sức để thể hiện thứ như bình thường, để Chu Tiểu Xuyên phát hiện bất kỳ điều gì bất thường.

 

Thế nhưng.

 

Thiếu niên trưởng thành và thông minh, dù thu móng vuốt sói con, cũng sự sắc bén phi thường.

 

Cậu mở miệng, khiến Giang Nhu giật .

 

“Lời của dì Lâm thật ạ? Trong bụng em gái nhỏ ?”

 

 

Loading...