Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 47: Bí mật với Chu Tiểu Xuyên
Cập nhật lúc: 2025-10-21 03:52:44
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đây là… cháo kê!
Chu Trọng Sơn đương nhiên cháo kê, nhưng bao giờ thấy nồi cháo nào đặc sánh và màu sắc đậm đà đến .
Lúc .
Giang Nhu tắt bếp, chỉ để một ít than hồng để giữ ấm cho nồi cháo.
Nồi cháo ủ kín mười lăm phút.
Trong thời gian đó, lớp váng cháo vốn ninh , giờ đây đông bề mặt, tạo thành một lớp màng mỏng.
Đây chính là phần ngon nhất, thơm nhất và bổ dưỡng nhất của cháo kê.
Giang Nhu lấy bát , bắt đầu múc cháo.
Chu Trọng Sơn bên cạnh , vẻ mặt ngẩn ngơ, kinh ngạc .
“Mấy món cũng là em nấu ? Vừa món ăn, cháo kê, chỉ trong một lúc mà xong hết ?”
“Cháo kê nấu đơn giản lắm, tốn công . Hơn nữa cháo kê còn bổ dày, Tiểu Xuyên vẫn khỏi bệnh hẳn, ăn món là thích hợp nhất.”
Giang Nhu nhẹ nhàng .
Chu Trọng Sơn , trong lòng hiểu tất cả.
Ánh mắt Giang Nhu bất giác càng thêm dịu dàng, trìu mến.
…
Trên bàn ăn.
Bát cháo kê vàng óng đặt mặt Chu Tiểu Xuyên và Chu Tiểu Hoa.
Giang Nhu dặn dò.
“Tiểu Xuyên, con vẫn đang bệnh, ăn đồ nhiều dầu mỡ. Ăn bát cháo kê , món cho dày của con. Chúng cứ dưỡng bệnh vài ngày, đợi khỏe ăn gì thì ăn.”
“Tiểu Hoa, con cũng nếm thử , cháo kê ngọt lắm. Con chắc chắn sẽ thích.”
Chu Tiểu Hoa cháo ngọt, đôi mắt đen láy liền sáng rực lên.
Cô bé nhỏ , dáng thấp, chiếc ghế cao nhất mới miễn cưỡng với tới bàn.
Vươn bàn tay nhỏ, cầm lấy muỗng, múc một thìa cháo kê.
Chu cái miệng nhỏ, thổi phù phù cho nguội, ăn một miếng.
Cháo kê sánh mịn, trôi tuột xuống cổ họng.
Một hương vị ấm áp và ngọt thanh lập tức lan tỏa từ cổ họng xuống tận dày.
Ngọt!
Thật sự ngọt!
Chu Tiểu Hoa thể tin mà chớp chớp mắt.
Vị ngọt của cháo kê là kiểu ngọt gắt của đường trắng, mà là vị ngọt thanh nhẹ, hòa quyện cháo, dịu dàng và dễ chịu.
Chu Tiểu Hoa chép miệng, thích thú vô cùng!
Đôi mắt lấp lánh tràn đầy niềm vui hân hoan.
Tuy nhiên…
Chu Tiểu Hoa đang vui vẻ là thế, đẩy bát cháo của .
Cô bé đẩy bát cháo kê mặt cho Chu Tiểu Xuyên.
“Anh ơi, ăn ! Món ngon lắm! Cho ăn hết đó!”
“Tiểu Hoa chỉ cần ăn một miếng là đủ ! Phần còn cho hết!”
Chu Tiểu Hoa là một cô bé ham ăn, bình thường Chu Tiểu Xuyên cho cô bé bánh ngô, màn thầu kẹo sữa thỏ trắng, cô bé đều ăn hết sạch.
chuyện xảy đêm qua thực sự dọa cô bé sợ.
Cô bé trai trở nên như .
Cô bé trai mau khỏe , để thể bế cô bé chơi khắp nơi.
Cô bé trai vẫn khỏe mạnh như đây!
Những lời của Giang Nhu, Chu Tiểu Hoa đều hiểu cả, ăn món cho trai, thì nhường hết cho trai.
Chu Tiểu Xuyên luôn thương Chu Tiểu Hoa, liền đẩy bát cháo của cô bé trở .
“Tiểu Hoa, em ăn , cũng mà.”
“Không , đều cho ăn hết. Anh ăn món , khỏe mạnh.”
Cô bé mềm mại đầu tiên kiên quyết đến , khăng khăng nhường hết bát cháo kê của cho Chu Tiểu Xuyên.
Giang Nhu hai đứa trẻ, đôi mắt cong cong, tràn đầy vẻ yêu thương, trìu mến.
Hai đứa trẻ đáng yêu thế , tuyệt đối thể kết cục bi t.h.ả.m như .
Chúng lớn lên khỏe mạnh, sống một cuộc đời vui vẻ, hạnh phúc.
Thấy hai đứa trẻ cứ đẩy qua đẩy , chẳng ai chịu ăn.
Giang Nhu dịu dàng lên tiếng.
“Bát là của Tiểu Xuyên. Bát là của Tiểu Hoa. Hai con cứ ăn , trong nồi vẫn còn nhiều lắm, ăn bao nhiêu cũng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-47-bi-mat-voi-chu-tieu-xuyen.html.]
Chu Tiểu Hoa chớp chớp mắt, hiểu , ngượng ngùng vui vẻ với Giang Nhu.
Cô bé cuối cùng cũng yên tâm bưng bát cháo lên.
Trong nồi vẫn còn!
Anh trai ăn bao nhiêu cũng !
Còn cô bé chỉ ăn bát thôi!
Tuyệt đối ăn nhiều, chỉ ăn bát nhỏ thôi!
Ngọt quá, ngon quá !
Chu Tiểu Xuyên cũng đang cúi đầu ăn cháo, bát cháo ấm nóng dày, cho cơ thể đang lạnh lẽo, khó chịu dần dần ấm .
Đồng thời cũng nếm vị ngọt thanh lan tỏa đầu lưỡi.
Ăn một miếng, hiểu tại Chu Tiểu Hoa vui vẻ đến .
Bát cháo kê , thật sự quá ngon!
Đặc biệt là lớp váng cháo nổi cùng, thơm thể tả.
Khiến ăn một miếng ăn miếng thứ hai, miếng thứ ba…
Chu Tiểu Xuyên cầm muỗng, lặng lẽ ngước mắt lên, liếc Giang Nhu một cái, sợ phát hiện, vội vàng thu ánh mắt .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Người phụ nữ … hình như… cũng đáng ghét đến .
Cô cũng ưu điểm… đối xử với Tiểu Hoa, nấu ăn cũng ngon.
Giống như… …
Chu Tiểu Xuyên buồn bã nghĩ.
…
Hôm đó, quân doanh nhiều việc, Chu Trọng Sơn bận dứt .
Vừa ăn xong bữa trưa.
Đũa còn kịp đặt xuống, gì đến chuyện giúp Giang Nhu rửa bát.
Tống Nham vội vàng chạy đến gọi, là bộ chỉ huy sắp họp gấp, cần Chu Trọng Sơn về ngay.
Chu Trọng Sơn chỉ kịp với Giang Nhu vài câu vội vã rời .
Giang Nhu theo bóng lưng .
Thân hình cao ráo, chân dài, vai rộng eo thon, dáng thẳng tắp, ngay cả bóng lưng cũng thật .
Lại nghĩ đến chuyện giấy đăng ký kết hôn của hai duyệt.
Người đàn ông ghi tên cô, Giang Nhu, thật sự càng càng thấy hài lòng.
Trong phòng.
Thể lực của Chu Tiểu Xuyên vẫn hồi phục, Giang Nhu yêu cầu giường nghỉ ngơi.
Ngược , Chu Tiểu Hoa tung tăng, giúp đỡ Giang Nhu.
Giang Nhu ở trong sân, dùng chậu đựng nước, cho bát đũa cần rửa trong.
Đưa cho Chu Tiểu Hoa một miếng giẻ lau nhỏ, cẩn thận xắn tay áo cô bé lên.
Cô rửa một cái bát, mẫu cho Chu Tiểu Hoa xem.
“Tiểu Hoa, con thấy rõ ? Rửa bát là như thế , dùng giẻ lau cọ cho thật sạch.”
Chu Tiểu Hoa bên cạnh nắm chặt nắm tay nhỏ, nghiêm túc gật đầu.
“Ngoan quá, giỏi quá, xem một là học ngay. Vậy những cái bát nhỏ , đều giao cho Tiểu Hoa nhé.”
Trong giọng dịu dàng của Giang Nhu.
Chu Tiểu Hoa vui vẻ, tràn đầy nhiệt huyết.
Giang Nhu cô bé việc dáng, quan sát một lúc dậy phòng.
Cô bảo Chu Tiểu Hoa rửa bát, thực là tách cô bé .
Bởi vì Giang Nhu chuyện riêng với Chu Tiểu Xuyên.
Trong phòng.
Chu Tiểu Xuyên đang giường căn bản chịu yên.
Cậu nghiêng bên cửa sổ, động tĩnh ngoài sân, cũng thấy cuộc trò chuyện của Giang Nhu và Chu Tiểu Hoa.
Thấy Giang Nhu nhà.
Chu Tiểu Xuyên lập tức xoay , kéo chăn lên, ngay ngắn, vẻ như gì.
Đôi mắt đen sắc bén như mắt sói con.
Khi Giang Nhu bước , liền lập tức né tránh, dường như dám thẳng.
Hai tay Chu Tiểu Xuyên giấu chăn, nắm chặt thành nắm đấm.
Sự căng thẳng và bối rối của thiếu niên, tưởng chừng che giấu kỹ.
Trên thực tế, tất cả đều hiện rõ đôi mày lúc thì nhíu chặt, lúc giãn .
Bị Giang Nhu thấu ngay lập tức.