Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 46: Người đàn ông thô kệch cũng có người thương
Cập nhật lúc: 2025-10-21 03:05:18
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngay khi giọng Chu Trọng Sơn vang lên, trong nhà lập tức tiếng bước chân dồn dập đáp .
Giang Nhu và Chu Tiểu Hoa, một lớn một nhỏ, vội vã chạy ngoài.
Hai hấp tấp đón.
Ngoài cửa, ánh nắng, Chu Trọng Sơn bước sân.
Chu Tiểu Xuyên truyền nước cả đêm nhưng cơ thể vẫn còn yếu, nên Chu Trọng Sơn cõng về.
Cậu bé nhỏ nhắn gục tấm lưng rộng lớn của Chu Trọng Sơn, thấy tiếng bước chân liền ngẩng đầu lên, đập mắt chính là bóng hình của Giang Nhu và Chu Tiểu Hoa.
“Về … Mau nhà , để Tiểu Xuyên xuống … Cơm trưa em nấu xong cả , ăn ngay thôi…”
Giang Nhu , tiến đến bên cạnh Chu Trọng Sơn, đỡ Chu Tiểu Xuyên từ lưng xuống.
Chu Tiểu Xuyên thấy Giang Nhu, nghĩ đến chuyện tối qua nhận nhầm “”, gương mặt thanh tú thoáng chút bối rối.
bên cạnh , Chu Tiểu Hoa cứ liên tục sà .
Chu Tiểu Hoa gặp Chu Tiểu Xuyên một thời gian dài, trong lòng vô cùng lo lắng.
Cô bé cố gắng vươn tay nhỏ, lúc thì sờ tay Chu Tiểu Xuyên, lúc sờ mặt , nỗi sợ hãi thành lời đều hiện rõ mặt.
Gương mặt trắng nõn nhăn , gần như sắp .
Chu Tiểu Xuyên Chu Tiểu Hoa, còn tâm trí mà nghĩ đến chuyện của Giang Nhu nữa.
Cậu nắm chặt lấy bàn tay đang luống cuống của Chu Tiểu Hoa, giọng khàn khàn .
“Tiểu Hoa, , em đừng lo.”
Chu Tiểu Hoa thấy giọng Chu Tiểu Xuyên, ngược càng buồn hơn.
Cô bé lập tức đỏ hoe mắt, nhào lòng Chu Tiểu Xuyên, ôm chặt lấy .
Giống hệt như cách Chu Tiểu Xuyên vẫn luôn bảo vệ cô bé đây.
Chỉ như , cô bé mới cảm thấy an tâm nhất.
Chu Tiểu Xuyên giơ tay lên, nhẹ nhàng xoa đầu Chu Tiểu Hoa.
Hai đứa trẻ chỉ yêu thương , mà còn xem đối phương là chỗ dựa của .
Giang Nhu và Chu Trọng Sơn bên cạnh , ánh mắt thương yêu, nặng trĩu.
Hai phiền em chúng, mà cùng bếp.
Chu Trọng Sơn giúp Giang Nhu bưng thức ăn từ trong bếp .
Đặc biệt là hai món hấp .
Giang Nhu sợ thức ăn nguội, nên vẫn để trong chảo sắt giữ ấm.
Nắp nồi mở , một làn nước nóng bốc lên nghi ngút.
Giang Nhu định tìm khăn để lót tay, tránh bỏng.
Chu Trọng Sơn ở bên cạnh lên tiếng.
“Vợ ơi, để bưng cho.”
Chu Trọng Sơn cứ thế vươn tay , lướt qua mặt Giang Nhu, từ trong làn nóng, trực tiếp cầm lấy chiếc đĩa đang nóng bỏng.
Anh một cách dứt khoát, gọn gàng, mặt hề biến sắc.
Cảnh tượng khiến Giang Nhu ngây .
Chu Trọng Sơn bưng đĩa thịt băm chưng trứng , định lấy đĩa cà tím hấp.
Lúc Giang Nhu mới phản ứng , vội vàng ngăn cản.
“Khoan , từ từ. Dùng tay cầm thế bỏng lắm.”
“Anh sợ bỏng.”
Chu Trọng Sơn vẫn dùng giọng điệu như , trầm một chút d.a.o động.
Anh vẫn đưa tay , định tiếp tục lấy đĩa.
Giang Nhu lúc phản ứng kịp, lập tức đưa tay đè .
“Sao sợ bỏng chứ?”
Cô đưa tay nắm trúng bàn tay của Chu Trọng Sơn.
Cú chạm khiến Giang Nhu sững sờ.
Trước đây hai cũng từng nắm tay, nhưng lúc đó tim đập thình thịch, nên cảm giác ở đầu ngón tay rõ ràng bằng.
Giờ phút .
Bàn tay hai đan .
Những ngón tay của Giang Nhu thon dài, trắng nõn, sạch sẽ, tựa như những búp hành non phương Nam.
Mềm mại đến mức tưởng như thể bấm nước.
bàn tay của Chu Trọng Sơn mà cô đang nắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-46-nguoi-dan-ong-tho-kech-cung-co-nguoi-thuong.html.]
Bàn tay đàn ông lớn, dày và thô ráp.
Giang Nhu sờ cảm nhận từng vết sẹo.
Có cả vết sẹo cũ lẫn vết sẹo mới.
Những vết cũ là do mười mấy năm trong quân ngũ của Chu Trọng Sơn để , lính thì ai mà thương.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Còn những vết mới là do đêm qua chuyển đá ở tuyến phòng thủ ven biển, cạnh đá sắc lẹm cứa lòng bàn tay, tạo thành từng vệt máu.
Lại vì ngâm nước quá lâu, vết thương đều nứt toác, da tróc thịt bong.
Giang Nhu thấy mà mí mắt giật giật.
Người đứt tay xót ruột, chắc hẳn đau lắm.
“Anh thương ? Sao lúc ? Vết thương đều ngâm nước cả , bôi t.h.u.ố.c mới .”
Giang Nhu lo lắng, vội vàng .
Cô nắm c.h.ặ.t t.a.y Chu Trọng Sơn, ngước đôi mắt đầy lo âu lên, cứ thế thẳng .
Trong lồng n.g.ự.c đàn ông thô kệch như thứ gì đó va thật mạnh.
Đầu ngón tay như thể chạm một ngọn lửa.
Nóng rẫy.
Đến cả cổ họng cũng nghẹn .
Hơi nóng trong lồng n.g.ự.c còn bỏng rát hơn cả làn nước bốc lên từ bếp lò.
Chu Trọng Sơn khàn giọng : “Không , vết thương nhỏ thôi, đau.”
Đối với Chu Trọng Sơn, những vết thương căn bản đáng kể.
Trước chiến trường, đạn sượt qua da, m.á.u chảy đầm đìa cánh tay, còn chẳng thời gian tìm quân y xử lý, mà chỉ dùng vải rách băng bó qua loa tiếp tục cầm s.ú.n.g chiến đấu.
Làm gì… chuyện yếu đuối như .
giờ đây.
Trên gương mặt vợ mới cưới của , chỉ lo lắng, mà còn cả sự xót xa và đồng tình.
“Da tróc thịt bong thế , đau .”
Nếu trong nhà hộp thuốc.
Thì lẽ Giang Nhu bôi t.h.u.ố.c cho Chu Trọng Sơn ngay lập tức.
…
Hộp thuốc.
Trong nhà hai đứa trẻ, đàn ông là lính, đều là những dễ thương nhất.
Những thứ như povidone, t.h.u.ố.c đỏ, cồn sát trùng, bông gạc… đều chuẩn sẵn.
Ngoài còn t.h.u.ố.c cảm, t.h.u.ố.c đau dày, t.h.u.ố.c giảm đau… các loại t.h.u.ố.c gia dụng khác cũng ghi nhớ.
Giang Nhu âm thầm ghi nhớ trong lòng, định bụng khi nào hệ thống gian tiền sẽ mua sắm các sàn thương mại điện tử.
Hiện tại chỉ thể tạm thời như .
Tuy nhiên…
“Đi , ngoài , động tay động chân nữa.”
Giang Nhu đẩy n.g.ự.c Chu Trọng Sơn, đuổi khỏi bếp.
Với sức lực nhẹ nhàng của cô, thể đẩy nổi hình cường tráng của Chu Trọng Sơn.
Chu Trọng Sơn ngoan ngoãn.
Thân hình cao lớn, vững chãi của đàn ông thuận theo lực đẩy của Giang Nhu, nhẹ nhàng lùi một hai bước.
“Thật là… lớn cả mà chẳng khiến bớt lo…”
Giang Nhu lẩm bẩm một , bưng thức ăn.
Lồng n.g.ự.c Chu Trọng Sơn Giang Nhu đẩy qua, giờ đây đập thình thịch, trái tim nhảy loạn xạ.
Thì …
Đây là cảm giác vợ, thương xót ?
Chẳng trách đám đàn ông độc trong quân doanh, ai cũng mơ ước lấy vợ.
Có vợ thật !
Một luồng ấm từng lan tỏa khắp lòng Chu Trọng Sơn.
Khiến đều ấm áp.
Chu Trọng Sơn thể nào trơ mắt Giang Nhu bận rộn một , chỉ rời một lát giúp.
Giang Nhu đang mở nắp chiếc chảo sắt còn .
Khi nắp nồi nhấc lên.
Một màu vàng óng rực rỡ hiện mắt Chu Trọng Sơn.
Tựa như một vầng hào quang lấp lánh.