Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 446: Giành kẹo từ trong miệng, thật thần kỳ
Cập nhật lúc: 2025-10-26 02:09:21
Lượt xem: 196
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đêm nay, Chu Trọng Sơn trong vài tiếng đồng hồ, đều cởi chiếc áo len .
Anh nóng hầm hập đổ mồ hôi, nhưng nhất quyết cởi.
Mặc chiếc áo len mới tinh, cùng vợ yêu nhất, hòa quyện .
…
Ngày hôm .
Sau khi trực ban, Chu Trọng Sơn đều một ngày nghỉ phép.
Cho nên những công việc thường ngày trong nhà, Chu Trọng Sơn đều nhận lấy hết, chăm sóc ba đứa trẻ, đều .
Dù Giang Nhu kiệt sức ngủ muộn, cũng .
Chờ bọn trẻ học hết, trong nhà chỉ còn Chu Trọng Sơn và Giang Nhu.
Đêm qua Giang Nhu mệt lả.
Trên da thịt, dường như vẫn còn lưu cảm giác cọ xát của chiếc áo len.
Cô ngủ một giấc thật say, mơ màng, khi tỉnh nữa, là giữa trưa.
Cô chậm rãi mở mắt, thấy bên mép giường một bóng .
“Trọng Sơn…”
Giang Nhu mở miệng, chính giọng của dọa sợ.
Quá khàn.
Chu Trọng Sơn bên mép giường, cầm một chiếc lọ thủy tinh từng thấy tủ đang xem.
Chiếc lọ thủy tinh gì đặc biệt, chỉ là bên trong một viên kẹo.
Bởi vì Chu Tiểu Hoa trong nhà đặc biệt tham ăn, đặc biệt thích ăn kẹo ngọt, Giang Nhu hề dung túng con bé, lúc quản nghiêm.
Như những chiếc lọ đựng kẹo, hộp sắt, cô đều cất trong tủ, bày ngoài.
Nếu , sớm Chu Tiểu Hoa nằng nặc đòi ăn hết.
Bây giờ, viên kẹo đặt một cách thoải mái bên ngoài, mà Chu Tiểu Hoa để ý đến, cũng thật kỳ lạ.
Cho nên Chu Trọng Sơn đặc biệt thêm vài .
Người đàn ông khi thấy giọng của Giang Nhu, đặt chiếc lọ thủy tinh chỗ cũ.
Anh đầu , quan tâm hỏi.
“Vợ , tỉnh ? Muốn uống nước ?”
Giang Nhu giọng khàn đến khó chịu, gật gật đầu: “Ừm.”
Chu Trọng Sơn rót nước ấm, thử nhiệt độ, mới đỡ Giang Nhu dậy, đút cho cô uống.
Uống hết hai phần ba ly nước.
Cổ họng Giang Nhu cảm thấy thoải mái hơn một chút, lắc đầu: “Thôi.”
“Đói bụng ? Có dậy ăn chút gì ?”
Giang Nhu mệt, nhưng đói lắm.
Cô chỉ là đêm qua dùng hết sức lực, hôm nay vẻ lười biếng.
“Vẫn dậy, cũng ăn gì.”
“Còn ngủ tiếp ?”
“Không ngủ, chỉ thêm một lát nữa.”
Giang Nhu dịu dàng lên tiếng, giọng và thần thái giống hệt như Chu Tiểu Hoa lúc ngủ nướng, như thể đang nũng.
Cô lười biếng .
Chu Trọng Sơn cũng gì cô, ngược ánh mắt càng thêm ôn nhu.
Anh bên mép giường, ôm Giang Nhu đang quấn trong chăn gần hơn một chút.
Bàn tay to rộng đặt lên Giang Nhu, từ từ bắt đầu mát xa.
“Ưm ưm…”
Giang Nhu khe khẽ lên tiếng.
Cơ thể mềm, đau.
Sau khi lực mát xa dịu , cảm thấy thoải mái.
Cô thích ứng một lúc từ từ chấp nhận.
Thoải mái dễ chịu , mặc cho Chu Trọng Sơn phục vụ .
Khi nheo mắt, tầm mắt một nữa dừng chiếc lọ thủy tinh đựng kẹo.
Cô thích thú hỏi.
“Anh đang xem cái đó ?”
“Ừm, kẹo, Tiểu Hoa quấy đòi ăn ?”
“Không quấy . Viên kẹo , chính là do Tiểu Hoa đưa.”
Chu Trọng Sơn kinh ngạc, thế mà là giành kẹo từ “trong miệng” Chu Tiểu Hoa, thật thần kỳ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-446-gianh-keo-tu-trong-mieng-that-than-ky.html.]
Giang Nhu , đem chuyện xảy ngày đó, từ từ kể cho Chu Trọng Sơn.
“… Chuyện là như . Tiểu Hoa , kẹo là để cho em gái nhỏ.”
Cô lật .
Nằm giường, ngẩng đầu đàn ông bên cạnh.
Đôi mắt, long lanh ngấn nước, hàm chứa cảm xúc, cùng với vô lời .
Chu Trọng Sơn chỉ liếc mắt một cái, hiểu.
Anh cúi đầu, nhẹ nhàng mổ một cái lên đôi môi đang định hé mở của Giang Nhu.
Mềm mại, khẽ chạm.
Chu Trọng Sơn trầm giọng .
“Không em gái nhỏ, chúng đủ cả trai lẫn gái . Anh cảm thấy tiếc nuối, nếu tiếc nuối, cũng là tiếc nuối vì gặp em quá muộn.”
Những lời Giang Nhu kịp , Chu Trọng Sơn trả lời .
Anh để Giang Nhu bất kỳ cảm giác áy náy và xin nào.
Trong lòng Giang Nhu mềm mại, khóe miệng cong lên.
Nhẹ nhàng lên tiếng.
“Không muộn, gặp đúng lúc.”
Lần đầu tiên họ gặp , đúng là ngày đầu tiên Giang Nhu xuyên đến đây.
Tất cả đều là sự sắp đặt nhất.
…
Trong tình nồng ý mật.
Hai vợ chồng trao một nụ hôn sâu, kề sát một lúc.
Hai mới tách .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Sau đó chậm rãi chuyện trong nhà, chuyện con cái, chuyện xung quanh.
Tuy là những chuyện nhỏ nhặt đơn giản và bình thường, nhưng đó chính là một phần tạo nên cuộc sống.
Trong lúc đó, thể thiếu việc nhắc đến vợ chồng Giang Quốc Bình.
Chu Trọng Sơn đối với chuyện vẫn luôn yên tâm, cũng dặn dò Tống Nham để ý thêm một chút.
họ dù cũng là quân nhân chuyên nghiệp, hàng ngày huấn luyện, cũng nhiệm vụ, lúc thể phòng .
Sợ lúc đó, vợ chồng Giang Quốc Bình sẽ tìm đến Giang Nhu.
“Gần đây họ tìm em ?”
“Tìm vài , em gặp, đó họ nhờ nhắn cho em một câu.”
“Tìm em đòi tiền?”
Chu Trọng Sơn đoán một cái là trúng ngay.
Giang Nhu đáp.
“Ừm, đòi tiền. Họ nhiều, nhưng em cho. Em nhờ mang cho họ vài bộ quần áo, và một ít đồ ăn.”
“Em . Nếu họ vẫn tìm em gặp mặt, em cần một , sẽ cùng em.”
Suy nghĩ của Chu Trọng Sơn và Giang Nhu khác là mấy, cho ăn cho mặc đều , nhưng tiền thì tuyệt đối thể cho.
Cái miệng thể mở, mở thì đóng .
Chu Trọng Sơn vẫn yên tâm, tiếp tục dặn dò.
“Lần nhắn , bảo họ cần tìm em, cứ trực tiếp tìm . Anh sẽ xử lý.”
Giang Nhu nở một nụ , đôi mắt cong cong: “Cứ yên tâm em như ?”
“Ừm, yên tâm.”
Đã là nâng niu trong lòng, cả đời cũng thể buông xuống .
Chu Trọng Sơn giấu giếm nữa, trực tiếp hết, ôm lấy cánh tay Giang Nhu, siết chặt.
…
Sau Trung thu, thu.
Tiếp theo còn một trận mưa.
Sau cơn mưa, nhiệt độ khí đột ngột giảm mạnh.
Thoáng chốc đến cuối tháng 11.
Dưới cơn gió biển gào thét, dường như lập tức đến mùa đông.
Thời tiết ẩm ướt lạnh lẽo, khiến nhiều chị dâu từ phương Bắc đến chịu nổi.
“Cái thời tiết , mưa cũng tuyết, lạnh như , dù mặc bao nhiêu quần áo, cũng cảm thấy lạnh len lỏi .”
“Đâu chỉ là , nó còn len lỏi xương cốt. Lạnh c.h.ế.t , ở trong phòng, rõ ràng một chút gió nào, vẫn cảm thấy lạnh.”
“Thời tiết lạnh như , các cô thấy những trong thôn ? Thế mà còn xuống biển bắt cá, trời ơi… bên cạnh thấy lạnh , đây là phương Nam ? Sao lạnh hơn cả quê nhà chúng .”
Các chị dâu tụ tập ở cổng trường, tán gẫu, chờ con.