Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 441: Khi đó, là mùa đông, cũng sắp đến ngày dự sinh của chị

Cập nhật lúc: 2025-10-26 02:09:16
Lượt xem: 234

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Giang Nhu hỏi: “Chị Ngọc Lan, chị tin tức gì ?”

 

“Ừm.” Lâm Ngọc Lan bình tĩnh lên tiếng: “Là tin do ông ngoại của Tần Thư mang đến.”

 

Nhắc đến ông ngoại của Tần Thư.

 

Giang Nhu trong lòng cất giấu nghi hoặc, cuối cùng cũng cơ hội để hỏi.

 

“Ông cụ đến đảo ạ?”

 

“Ông lo lắng cho Tiểu Thư, nên đến xem, cũng là để gửi gắm Tiểu Thư cho chúng chăm sóc.”

 

Mấy ngày .

 

Sau khi ông Tần lên đảo, Lương Quang Minh và Lâm Ngọc Lan với tư cách là chủ nhà, chính thức chiêu đãi Tần Thư và ông ngoại của cô.

 

Trên bàn ăn, ông Tần ở đó, thể thiếu những câu chuyện hoài niệm.

 

Nói về một chuyện hồi nhỏ của họ.

 

Nhà ai đứa trẻ nghịch ngợm vỡ cửa sổ, nhà ai cô bé khoác khăn trải giường váy… những ngày tháng đó, là những ngày vô tư nhất, và ngày càng hơn.

 

Ba cùng ông Tần trò chuyện về chuyện cũ, khí bàn ăn hề lạnh lẽo.

 

Ông Tần uống vài ngụm rượu, nheo mắt về phía Lương Quang Minh và Lâm Ngọc Lan, cảm khái vạn phần.

 

“Không ngờ là hai đứa kết hôn, đây trong khu tập thể còn đồn rằng Tiểu Thư thích Quang Minh, tức đến ba ngày ngủ, cứ nghĩ con gái nhà sắp bắt cóc…”

 

“Ông ngoại, ông đừng nữa! Đó là chuyện .”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Tần Thư lập tức che miệng ông Tần đang lải nhải, cho ông bậy nữa.

 

Đây là chuyện gì với chuyện gì chứ!

 

Lâm Ngọc Lan vẫn mỉm nhàn nhạt, nhưng những lời vẫn lọt tai.

 

… ai cũng ngờ cuối cùng kết hôn, là chị và Lương Quang Minh.

 

Lẽ là của Tần Thư.

 

Có lẽ ông Tần điều .

 

Tần Thư vội vàng giải thích với Lâm Ngọc Lan: “Chị Ngọc Lan, chị đừng ông ngoại em bậy, ông chỉ là say rượu, linh tinh thôi.”

 

Lâm Ngọc Lan gật gật đầu, bình tĩnh : “Không , già đều mà.”

 

Tần Thư và Lâm Ngọc Lan .

 

Không ai để ý, ánh mắt của Lương Quang Minh bên cạnh đột nhiên trở nên u ám.

 

Sau bữa tối hôm đó.

 

Ông Tần tìm một cơ hội, âm thầm chuyện với Lâm Ngọc Lan một lúc.

 

Chỉ hai họ.

 

Ông lão nắm tay Lâm Ngọc Lan, giọng khàn khàn kể lể.

 

“Ta còn nhớ năm đó… khi mới đưa Tiểu Thư về, con bé là một con nhím đầy gai, ai tiếp xúc, lời cũng , ngay cả nó cũng thích, chỉ thích mỗi cháu… thích theo cháu, bám lấy cháu, chuyện gì cũng với cháu…”

 

“Tiểu Thư , con bé từ nhỏ khổ, chịu bao nhiêu cực khổ, theo , cũng ngày nào sung sướng… Tiểu Thư thường với , những ngày vui vẻ nhất của nó, là khi chơi cùng cháu, cần suy nghĩ gì cả, ngày nào cũng vui vẻ…”

 

“Ngọc Lan, già , thể ở bên cạnh Tiểu Thư còn nhiều. Tuổi kết hôn, cũng sinh con, chờ , nó sẽ trở thành một cô độc. Ta thật sự yên tâm… cháu ở đây, cho nên cố ý đến đây một chuyến.”

 

Nói đến đây.

 

Ông Tần gạt vẻ mệt mỏi, mở to mắt, Lâm Ngọc Lan đang yên lặng bên cạnh.

 

Đôi mắt mệt mỏi của ông lão, giờ phút biến mất, trong ánh mắt chỉ còn sự khẩn cầu tha thiết.

 

“Ngọc Lan, cứ coi như là ích kỷ, nhưng chỉ tin tưởng cháu, Tiểu Thư cũng chỉ tin tưởng cháu. Chờ , phiền cháu chăm sóc Tiểu Thư nhiều hơn, đừng để nó một cô độc. Coi như là lão già , cầu xin cháu.”

 

Lâm Ngọc Lan ông Tần , cũng là từng sống cùng nhiều năm, khác gì , thể động lòng.

 

Chị đỏ hoe vành mắt, gật đầu đồng ý.

 

“Bác yên tâm, Tiểu Thư là một cô độc, sẽ ở bên cạnh con bé, nhất định sẽ ở bên cạnh con bé.”

 

Sau khi Lâm Ngọc Lan , ông Tần cảm kích vỗ vỗ tay chị, chậm rãi nhắm mắt nghỉ ngơi.

 

Người mà ông nhận định trong lòng, cho rằng sẽ là Lâm Ngọc Lan.

 

Không ngờ.

 

Trong lòng Lâm Ngọc Lan, đang nghĩ đến một khác.

 

Ngoài .

 

Trên bàn ăn, ông Tần còn mang đến một tin .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-441-khi-do-la-mua-dong-cung-sap-den-ngay-du-sinh-cua-chi.html.]

Đó là cấp đang nghiên cứu xem xét, liệu thể thăng chức cho Lương Quang Minh lên một bậc nữa .

 

Ông : “Cuối năm là thể kết quả, Quang Minh chắc chắn thành vấn đề.”

 

Cuối năm…

 

Lâm Ngọc Lan âm thầm ghi nhớ thời gian .

 

Khi đó, là mùa đông, cũng sắp đến ngày dự sinh của chị.

 

 

“Chị Ngọc Lan, chị Ngọc Lan, chị Ngọc Lan…”

 

Lâm Ngọc Lan thất thần.

 

Giang Nhu nhẹ nhàng gọi chị vài tiếng.

 

Lâm Ngọc Lan chậm rãi hồn, đột nhiên cảm thấy một cơn co thắt đau đớn ở bụng.

 

“Ái chà.”

 

Chị khẽ kêu lên.

 

Giang Nhu vội vàng: “Sao chị?”

 

Lâm Ngọc Lan bất ngờ nở một nụ .

 

Chị xoa bụng: “Là Chân Chân đang đạp chị.”

 

Chân Chân, em bé của chị.

 

Giang Nhu cúi đầu , chỉ thấy cái bụng tròn vo của Lâm Ngọc Lan, một chỗ nhô lên to bằng quả bóng bàn.

 

Đối với một từng m.a.n.g t.h.a.i như Giang Nhu, đây là đầu tiên thấy tình huống .

 

chút hoang mang lo lắng.

 

Lâm Ngọc Lan quen , ôn nhu giải thích.

 

“A Nhu, đây là tay nhỏ của Chân Chân. Mỗi ngày buổi chiều thời gian , con bé chắc là ngủ trưa xong, đều sẽ chào hỏi chị đấy.”

 

Chị cúi đầu, lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve chỗ nhô lên bụng.

 

“Chân Chân, là đây, con thấy ?”

 

Chỗ nhô lên nhỏ, nhẹ nhàng động đậy một chút.

 

Như thể Chân Chân đang trả lời câu hỏi của Lâm Ngọc Lan, con bé thấy ~

 

Giang Nhu cảm thấy mới lạ, xem đến mắt sáng lên.

 

Đây… đây là sinh con ?

 

Đây là cái gọi là huyết mạch tương liên, con đồng lòng ?

 

Tim cô đập, rõ vì nhanh hơn.

 

Giang Nhu sờ bụng Lâm Ngọc Lan, nhưng , chút sợ hãi.

 

Có lẽ là đầu tiên ý thức một sinh mệnh mới đời như thế nào.

 

Trong khoảnh khắc Giang Nhu chần chừ.

 

Lại một bàn tay nhỏ, sờ lên bụng Lâm Ngọc Lan .

 

Lại là Chu Tiểu Hoa từ lúc nào đến gần.

 

Cũng cô bé cuộc trò chuyện giữa Lâm Ngọc Lan và Giang Nhu .

 

Chu Tiểu Hoa đang chằm chằm bụng Lâm Ngọc Lan, đặc biệt là chỗ nhô lên to bằng quả bóng bàn.

 

Ngón tay nhỏ của cô bé, cẩn thận chạm .

 

“Là em gái ạ?”

 

Chu Tiểu Hoa hiếm khi chủ động mở miệng chuyện.

 

Lâm Ngọc Lan ôn nhu : “ , là em gái. Em gái nhỏ hơn cả Tiểu Hoa, Tiểu Hoa thích ?”

 

Tiểu Hoa chớp chớp mắt, gật gật đầu.

 

“Thích ạ ~ con thích em gái.”

 

Lâm Ngọc Lan càng vui vẻ hơn: “Nếu Tiểu Hoa thích em gái, thì bảo con sinh một đứa, như con sẽ em gái.”

 

Giang Nhu ở bên cạnh , chỉ coi là lời đùa.

 

Hơn nữa Chu Tiểu Hoa còn nhỏ như , cũng sẽ coi những lời là thật.

 

tối hôm đó…

 

 

Loading...