Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 42: Là mềm mại, ấm áp, thơm tho
Cập nhật lúc: 2025-10-20 16:01:31
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đêm nay… là đêm tân hôn?!
Suy nghĩ của Giang Nhu cuồng, mặt đột nhiên nóng bừng. Thật… ngượng ngùng.
Dù cũng là một phụ nữ tân thời sống hai kiếp, ngượng ngùng khi kết hôn thế . Giang Nhu đưa tay vỗ vỗ mặt, xua luồng khí nóng ngừng dâng lên.
…
Sau khi hai chia tay Dương Hồng Bình, Chu Trọng Sơn và Giang Nhu cùng về hướng quân doanh. Dọc đường, cặp đôi “tân hôn” mới phê duyệt , im lặng gì, ai chuyện.
Trong đầu hai , đang nghĩ gì. mặt, niềm vui chân thật thể che giấu. Đặc biệt là ánh mắt, đều sáng lấp lánh, phát ánh sáng, nhưng dám về phía bên cạnh.
Cho đến khi hai đến ngã rẽ, sắp chia tay. Chu Trọng Sơn đến phòng y tế quân doanh, đón Chu Tiểu Xuyên về. Giang Nhu thì về nhà, đêm qua vội vàng ngoài, mớ hỗn độn trong phòng còn kịp dọn dẹp, để Chu Tiểu Hoa một ở nhà, cũng thế nào.
Cả hai đều lo lắng, chia lo liệu.
Bước chân của Chu Trọng Sơn, cứ thế dừng ở ngã rẽ. Chiếc chân rõ ràng thể nhẹ nhàng nhấc lên, bây giờ nặng trĩu, bước . Trên khuôn mặt thô kệch cương nghị của đàn ông, một vẻ bối rối từng .
Một gã đàn ông trầm tài giỏi như , thế mà cũng lúc .
Yết hầu của Chu Trọng Sơn, nặng nề chuyển động.
“Vợ… vợ ơi.”
Giọng khàn khàn, căng thẳng. Ba chữ , Chu Trọng Sơn đây từng , còn là mặt bao nhiêu , lúc đó đều chút ngượng ngùng nào. Lại giờ phút , yết hầu khô khốc.
Anh nghiêng , ánh mắt đen thẳm dừng Giang Nhu, chằm chằm khuôn mặt trắng nõn tinh xảo, và đôi mắt dịu dàng của phụ nữ mặt.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Trái tim xao động ban đầu, bất giác bình tĩnh kiên định trở . Giấy đăng ký kết hôn duyệt, Giang Nhu là vợ của . Người phụ nữ là vợ của , vợ của ! Đây là chuyện ván đóng thuyền, thể đổi.
“Vâng.”
Giang Nhu nhẹ nhàng đáp . Cô khẽ ngẩng đầu, để lộ chiếc cằm nhỏ, một đôi mắt sáng chằm chằm Chu Trọng Sơn, chờ những lời tiếp theo của .
Chu Trọng Sơn để dấu vết hít một thật sâu, n.g.ự.c phập phồng, một nữa mở miệng.
“Vợ ơi, đón Tiểu Xuyên về, em về nhà đợi .”
“Được, em ở nhà đợi và Tiểu Xuyên, hai đường chậm một chút, sức khỏe của Tiểu Xuyên còn , đừng nó mệt. Em về nhà nấu cơm , hai về là thể ăn. Anh cũng bận cả đêm, ngay cả bữa sáng cũng ăn, chắc cũng đói ? Về sớm ăn cơm nhé.”
Giang Nhu vui vẻ gật đầu, còn quên nhắc nhở Chu Trọng Sơn. Chỉ sợ gã đàn ông thô kệch , đối với trẻ con cẩn thận như .
Chu Trọng Sơn gật đầu mạnh. Anh bây giờ là vợ, cũng là quan tâm, thương xót.
…
Giang Nhu trở tiểu viện, đẩy cửa , thấy Chu Tiểu Hoa co ro trong góc, ôm thành một cục. Mặt Chu Tiểu Hoa bẩn thỉu, là nước mắt, là tro bụi. Cô bé dùng tay nhỏ lau mặt, càng lau càng đen, biến thành một chú mèo hoa đáng thương.
Chú mèo hoa còn phát âm thanh, ngay cả tiếng kêu meo meo cũng .
Trong phòng, cũng chỉ một Chu Tiểu Hoa. Bên cạnh còn hai bé lớn hơn đang xổm, là Đại Hổ Tử và Nhị Hổ Tử nhà Triệu Quế Phân. Họ Triệu Quế Phân dặn đến trông chừng Chu Tiểu Hoa.
Hai bé trông khỏe mạnh, vì đây luôn sống ở nông thôn Đông Bắc, nên một vẻ chất phác hiền hậu. Họ là con trai, thấy khuôn mặt nhỏ nhắn, đôi mắt to, đáng yêu và đáng thương của Chu Tiểu Hoa, vô cùng thương xót.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-42-la-mem-mai-am-ap-thom-tho.html.]
Đại Hổ Tử cầm một miếng bánh quy nhỏ, Nhị Hổ Tử cầm nửa cái bánh bao. Hai dùng đồ ăn trong tay, dụ Chu Tiểu Hoa khỏi góc tường, cần sợ họ như .
Chu Tiểu Hoa khi rời khỏi quen, lá gan đặc biệt nhỏ, đặc biệt sợ hãi. Trong đôi mắt như quả nho, lăn những giọt nước mắt ướt đẫm, run rẩy ôm chặt cơ thể nhỏ bé của . Chính là dám đến gần Đại Hổ Tử và Nhị Hổ Tử. Dù là đồ ăn thích nhất, cô bé cũng cần.
Trong thế giới của Chu Tiểu Hoa, chỉ trai là , trai sẽ bảo vệ cô bé. Chỉ cần trai ở đây, cô bé sẽ đánh, cũng sẽ đói.
trai bệnh… trai thấy…
Chu Tiểu Hoa ôm cơ thể nhỏ bé của , mắt run rẩy, những giọt nước mắt to như hạt đậu rơi lã chã. Dáng vẻ đó, cho đau lòng.
Đại Hổ Tử và Nhị Hổ Tử sức dỗ dành.
“Em gái Tiểu Hoa, em đừng , đừng … Chúng thật sự …”
“Em gái Tiểu Hoa, bánh quy và bánh bao đều cho em ăn… Em cái bánh quy , đó còn đường đấy, ngon lắm…”
Hai bé căng thẳng và lo lắng, cố gắng hạ giọng. Họ từng thấy Chu Tiểu Xuyên ôm Chu Tiểu Hoa, lúc đó Chu Tiểu Hoa những , mà còn nở một nụ xinh khuôn mặt nhỏ. Siêu cấp đáng yêu!
Vì thế, khi về nhà, Đại Hổ Tử và Nhị Hổ Tử còn ầm lên với Triệu Quế Phân, lóc lăn lộn đòi họ cũng một em gái. Bắt Triệu Quế Phân sinh cho họ một cô em gái xinh .
Kết quả cuối cùng… đương nhiên là ăn một trận “roi mây xào thịt” của Triệu Quế Phân.
Trẻ con sinh là sinh , càng thể chắc chắn sinh con gái. Cho nên trong lòng Đại Hổ Tử và Nhị Hổ Tử, đặc biệt hâm mộ Chu Tiểu Xuyên một em gái đáng yêu như .
Bình thường khi Chu Tiểu Xuyên ở đó, bé che chở Chu Tiểu Hoa như tròng mắt của . Hoàn cho Đại Hổ Tử và Nhị Hổ Tử cơ hội đến gần.
Hôm nay chính là cơ hội ngàn năm một… chỉ cần Đại Hổ Tử và Nhị Hổ Tử tiến lên phía , Chu Tiểu Hoa liền rơi nước mắt lã chã, sợ hãi ngừng run rẩy. Sợ đến mức Đại Hổ Tử và Nhị Hổ Tử liên tục lùi .
Giữa ba đứa trẻ, một cách xa.
Giang Nhu cửa, thấy cảnh tượng .
Chu Tiểu Hoa thấy tiếng mở cửa, lập tức ngẩng đôi mắt ướt đẫm lên, thẳng qua. Vừa thấy Giang Nhu, Chu Tiểu Hoa càng thêm dữ dội. Cô bé lập tức từ góc tường co rúm , đột nhiên xông .
Nếu Chu Tiểu Hoa lúc thể phát âm thanh, chắc chắn là sẽ gào chạy về phía Giang Nhu.
Giang Nhu nhanh chóng xổm xuống, mở rộng vòng tay về phía Chu Tiểu Hoa, ôm chặt đứa trẻ nhỏ bé lòng.
【 Huhu…】
【 Huhu…】
Tiếng thành tiếng, vang lên bên tai .
Giang Nhu ôm lấy Chu Tiểu Hoa, lập tức cảm nhận sự run rẩy và căng thẳng từ cơ thể đứa trẻ truyền đến.
“Tiểu Hoa, sợ sợ, ở đây . Chúng , … Tiểu Hoa ngoan của chúng là một đứa trẻ lớn , nữa.”
Giang Nhu ngừng nhẹ giọng an ủi.
Tay nhỏ của Chu Tiểu Hoa, nắm chặt lấy quần áo n.g.ự.c Giang Nhu, cả khuôn mặt nhỏ, đều dụi n.g.ự.c Giang Nhu.
Nơi đó cảm giác mềm mại, ấm áp, thơm tho.
Là …