Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 411: Cuối cùng, đã về nhà
Cập nhật lúc: 2025-10-25 10:12:34
Lượt xem: 206
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lưu Căn Sinh chọn món thịt kho tàu. Giang Nhu hỏi Chu Tiểu Hoa và Chu Tiểu Xuyên.
Chu Tiểu Hoa ăn trứng hấp ngao. Những con ngao mang về từ biển , vì ăn hết nên phơi khô. Ngao khô khi dùng, chỉ cần ngâm trong nước mười phút là thể trở tươi ngon. Dùng để hấp trứng tiện lợi. Canh trứng thơm ngậy, thịt ngao mềm mại, dai dai, Chu Tiểu Hoa vô cùng yêu thích.
Khi đến lượt Chu Tiểu Xuyên chọn, gặp khó khăn. Chu Tiểu Xuyên ăn gì cũng , sở thích đặc biệt mãnh liệt nào. Ngoài Chu Tiểu Hoa , cảm xúc mãnh liệt đối với khác sự vật khác. Về mặt ăn uống, cũng , Giang Nhu nấu gì, ăn nấy. Hỏi thích , tất nhiên là thích. để từ những món thích đó, chọn một món thích nhất, khó.
Trong lúc Chu Tiểu Xuyên đang đăm chiêu suy nghĩ, Chu Tiểu Hoa ngo ngoe rục rịch, chỉ ghé tai Chu Tiểu Xuyên, thì thầm một câu. Dù cô bé cũng thích nhiều món, mãi hết.
“Tiểu Hoa, .” Giang Nhu hạ thấp giọng, cảnh cáo cô bé ngày càng hoạt bát.
Chu Tiểu Hoa bĩu môi, lập tức biến thành dáng vẻ đáng thương, gì nữa. đôi mắt đó vẫn chớp chớp. Không cũng ! Anh hai thương cô bé nhất, nhất định cô bé thích ăn gì! Chu Tiểu Hoa tin tưởng mười phần.
Không gì bất ngờ, ánh mắt lấp lánh của Chu Tiểu Hoa, Chu Tiểu Xuyên chọn “sườn xào chua ngọt”. Sườn xào chua ngọt, là ngon nhất. Cũng là món Chu Tiểu Hoa thích nhất (một trong đó).
“Con thích sườn xào chua ngọt.”
Chu Tiểu Hoa , lập tức híp mắt, vui vẻ rộ lên.
Giang Nhu vẻ mặt cưng chiều, chút bất đắc dĩ: “Thôi , thịt kho tàu cũng , sườn xào chua ngọt cũng , bữa trưa các con ăn nhiều một chút.”
Khi chuyện, Giang Nhu đưa tay vỗ nhẹ trán Chu Tiểu Xuyên, như một lời nhắc nhở thầm lặng: “Con đó, đừng chiều Tiểu Hoa như . Sườn xào chua ngọt ăn, sẽ thêm một món canh nấm tam tiên cho con.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Canh nấm tam tiên chỉ nấm, nấm hương, nấm hải sản, mà còn tôm bóc vỏ, trứng gà và đậu phụ. Nấu thành một bát lớn thơm ngào ngạt, hương vị vô cùng thơm ngon.
Chu Tiểu Xuyên nhận rốt cuộc thích ăn gì, nhưng Giang Nhu nhớ khẩu vị của .
Cứ như , bữa trưa hôm nay quyết định.
Sau khi về nhà, Giang Nhu bắt đầu bận rộn. Chu Tiểu Xuyên vẫn giúp Giang Nhu nhóm lửa, thổi bếp. Lưu Căn Sinh tìm việc gì để , nhưng cảm thấy việc . Cậu ở nhà họ Chu ăn ở miễn phí, nên việc giúp đỡ.
Không tìm việc gì để , khiến bé bất an, ngừng trong nhà. Dù Chu Tiểu Hoa rủ cùng đá cầu, Lưu Căn Sinh cũng ngừng phân tâm. Ai…
Giữa trưa, Giang Nhu lau mồ hôi trán, bưng món ăn cuối cùng khỏi bếp. Vừa mới đặt xuống, thấy tiếng động ngoài cửa. Là tiếng bước chân trầm quen thuộc.
Giang Nhu sững sờ, ngay đó lấy tạp dề chùi tay, vội vã ngoài.
Khi đến ngoài, chỉ một cái liếc mắt, sự phấn khích và vui mừng gần như trào từ đôi mắt lấp lánh của cô.
“Trọng Sơn, về !” Cô thể kìm nụ , một nụ ngọt ngào.
Mấy ngày nay, Giang Nhu và Chu Trọng Sơn thỉnh thoảng gặp mặt vài , nhưng phần lớn chỉ là vài phút, vội vã từ biệt. Chu Trọng Sơn gánh nặng vai, công việc bận rộn. Giang Nhu điều đó, cũng cố gắng hết sức vai trò của một vợ hiền, gây thêm phiền toái cho Chu Trọng Sơn.
Chỉ là… đây là động đất dư chấn, Chu Trọng Sơn vẫn luôn ở tuyến đầu cứu hộ, vô cùng nguy hiểm. Nói lo lắng, thể. Sau đó, dẫn theo binh lính các hòn đảo xung quanh, liền mấy ngày.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-411-cuoi-cung-da-ve-nha.html.]
Bây giờ giữa trưa, thấy đàn ông cao lớn trở về. Giang Nhu muộn màng cảm nhận tâm trạng của Tống Thanh Thiển khi thấy Hạ Đông Lai tỉnh . Cô vốn nghĩ rằng sẽ kích động như . khi tình cảm trào dâng, nồng nhiệt hơn cô tưởng.
“Bà xã, về .” Chu Trọng Sơn mấy ngày liền ngủ ngon, gương mặt thô ráp chút mệt mỏi. ánh mắt sáng. Đặc biệt là khi thấy Giang Nhu và bọn trẻ, đôi mắt đen như đá quý của như một hồ nước mùa thu.
Giang Nhu nén cơn cay cay nóng bừng trong sống mũi. Cô hỏi: “Còn… còn nữa ?”
“Không nữa. Một thời gian nữa, cuối cùng cũng thể về nhà.” Nhiệm vụ của Chu Trọng Sơn thành hơn phân nửa, những việc thành cũng khác phụ trách, cuối cùng cũng thể thư giãn, thở một .
Vừa đến “về nhà”, nụ của Giang Nhu càng thêm rạng rỡ. Chu Tiểu Hoa càng lập tức lao tới, quan tâm đến bộ quân phục bẩn của Chu Trọng Sơn, mật ôm lấy. Cô bé ngẩng đầu: “Ba ba.”
“Ừm! Là ba ba! Giọng của Tiểu Hoa chúng thật dễ .” Chu Trọng Sơn vui vẻ, bế Chu Tiểu Hoa mềm mại lên. Anh bước đến mặt Giang Nhu, kéo cô lòng, cũng ôm lấy cô.
“Bà xã, về bình an.”
Giang Nhu dựa n.g.ự.c Chu Trọng Sơn, khóe mắt một tia ẩm ướt, gật đầu mạnh mẽ: “Về là … về là … em nấu cơm trưa! Nấu nhiều, vốn còn định tìm Tống Nham, nhờ tìm cách đưa cơm cho . Bây giờ cần nghĩ nữa, về đúng lúc, chúng ăn cơm, cùng ăn cơm.”
“Được, bà xã, chúng cùng ăn cơm.”
Gia đình lâu đoàn tụ. Trên bàn cơm chỉ là bốn , mà là năm .
“Căn Sinh, đây là ba của Tiểu Xuyên và Tiểu Hoa, con thể gọi chú là chú Chu.”
“Chào chú Chu ạ.”
Chu Trọng Sơn quan tâm : “Ừm, ở nhà quen ?”
“Quen ạ. Trong nhà , , đều đối xử với con.”
Lưu Căn Sinh chút sợ hãi Chu Trọng Sơn với hình cao lớn và khuôn mặt cương nghị. từng thấy Chu Trọng Sơn cõng Chu Tiểu Hoa vai, dẫn họ về nhà. Khi chú Chu chuyện với , cũng dịu dàng. Chú là , là đối xử với .
Cả nhà cùng , phảng phất như trở về đây.
Chu Trọng Sơn mở lời : “Ăn cơm .” Bọn trẻ đồng loạt cầm đũa. Lưu Căn Sinh cúi đầu ăn cơm, cơm trắng, ăn thế nào cũng ngon.
Chu Trọng Sơn gắp một miếng thịt kho tàu bát : “Ăn nhiều thịt , mới thể lớn cao. Con bằng tuổi Tiểu Xuyên, bây giờ gầy quá, cũng đủ cao.”
“Chú, chú… chú con mấy tuổi ?”
“Ừm. Con là nhà của chúng , hiểu rõ nhà là việc cần thiết.” Chu Trọng Sơn , tiếp tục gắp thức ăn cho Lưu Căn Sinh, chất đầy bát nhỏ của .
Những miếng thịt kho tàu óng ánh, sắp rơi khỏi bát, ăn .
Ngao. Lưu Căn Sinh nhét một miếng miệng, c.ắ.n vài miếng, đôi mắt tròn xoe đều trợn lớn.
Ngon quá! Ăn thịt quả nhiên là hạnh phúc nhất!