Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 4: Chị dâu xinh đẹp! Em đến để kết hôn với anh

Cập nhật lúc: 2025-10-20 09:30:47
Lượt xem: 49

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Vợ cưới?

 

Đến kết hôn với ?

 

Chu Trọng Sơn nhíu mày, ánh mắt đen thẳm một nữa chuyển sang Giang Nhu.

 

Chu Trọng Sơn lính mười năm, cũng xa nhà mười năm.

 

Anh Giang Tú Nhi khi lớn lên trông như thế nào, nhưng nhớ rằng Giang Tú Nhi lúc nhỏ là một cô bé gầy gò, da vàng như nghệ.

 

Dù con gái mười tám đổi, cũng thể nào trở thành bộ dạng xinh như bây giờ.

 

Người phụ nữ , tuyệt đối Giang Tú Nhi.

 

Khi Chu Trọng Sơn một nữa nhíu chặt mày.

 

Giang Nhu chủ động tới.

 

Cô dường như hề sợ Chu Trọng Sơn, cũng chê mùi hôi từ con lợn nái dính , ngược còn chủ động đến gần.

 

Giang Nhu đến gần.

 

Những lính xung quanh, cũng đều đầu qua.

 

Ai nấy đều mang vẻ mặt kinh ngạc và thích thú hóng chuyện.

 

“Các mau xem! Mau xem! Lại sợ đoàn trưởng Chu, mà còn là một phụ nữ!”

 

“Lúc nãy Tống Nham , phụ nữ hình như là vợ cưới của đoàn trưởng Chu…”

 

“Vợ cưới! Mẹ kiếp! Chị dâu trông quá! Đoàn trưởng Chu định cho cây khô nở hoa ?”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Những tiếng bàn tán khe khẽ, ngừng truyền đến.

 

Giang Nhu hề dừng bước.

 

đến mặt Chu Trọng Sơn, cảm giác đầu tiên là…

 

Người đàn ông cao hơn so với lúc nãy , lẽ cao đến một mét chín.

 

thể ngẩng đầu lên, để lộ khuôn mặt ửng hồng vì nắng, khóe miệng nhếch lên thành một nụ .

 

Nụ , để lộ lúm đồng tiền nhàn nhạt của cô.

 

Rất , ngọt.

 

“Em tên Giang Nhu, cũng là Giang Tú Nhi thật sự. Em và cô bế nhầm lúc mới sinh, bây giờ khi chuyện rõ, em đến đây kết hôn với .”

 

Giang Nhu.

 

Hai chữ , mềm mại, truyền tai Chu Trọng Sơn.

 

như tên.

 

Cô trông nhỏ bé mong manh.

 

Anh nhanh chóng dời mắt, chuyển tầm khỏi Giang Nhu.

 

“Đây là nơi để chuyện, chúng đổi chỗ khác .”

 

Chu Trọng Sơn ở trong quân đội lâu, khi chuyện, tự nhiên mang theo một giọng điệu lệnh cho phép xen .

 

một đàn ông mạnh mẽ như .

 

Khi thấy chiếc vali trong tay Giang Nhu.

 

Anh theo bản năng vươn tay , định giúp cô xách chiếc vali trông vẻ nặng .

 

lòng bàn tay đàn ông, dính đầy bùn đen và mùi hôi khó chịu.

 

Hành động vươn tay của Chu Trọng Sơn, ngay lập tức dừng .

 

Bàn tay to rộng lơ lửng giữa trung, thu về.

 

Trên khuôn mặt thô kệch tuấn của đàn ông, đồng thời thoáng qua một tia bối rối khó nhận .

 

May mà Tống Nham bên cạnh, là một trai trẻ thông minh.

 

Lập tức hiểu chuyện gì.

 

“Để em! Đoàn trưởng, để em! Chị dâu, chị xách vali mệt lắm, để em xách giúp chị.”

 

Tống Nham chỉ nhận lấy chiếc vali, mà còn nhiệt tình .

 

“Chị dâu, em là cảnh vệ viên của đoàn trưởng Chu. Đoàn trưởng Chu ngày thường bận rộn, chị chuyện gì, cứ tìm em! Em sẽ giúp chị giải quyết.”

 

“Em tên Tống Nham, năm nay mười chín tuổi, chị cứ gọi em là Đá là .”

 

“Từ hai năm khi em nhập ngũ, em luôn theo đoàn trưởng Chu, đoàn trưởng Chu còn là ân nhân cứu mạng của em, nếu đoàn trưởng Chu, em c.h.ế.t chiến trường . Cho nên chị dâu, chị cũng là đại ân nhân của em…”

 

Tống Nham theo Chu Trọng Sơn hai năm, thấy Chu Trọng Sơn sắp 30 tuổi mà vẫn còn độc .

 

Bây giờ khó khăn lắm mới một đại mỹ nhân đến, mà còn là đến để kết hôn với Chu Trọng Sơn.

 

Phải dốc hết sức, nhất định giữ !

 

Trên đường , miệng Tống Nham hề ngừng nghỉ.

 

Anh luyên thuyên dứt, Giang Nhu cũng thích .

 

Tống Nham thấy Giang Nhu hứng thú, càng hăng say, ngay cả chuyện Chu Trọng Sơn lập thành tích nhất quân trong trường bắn, cũng kể rành rọt cho Giang Nhu .

 

Ba đội nắng một đoạn đường.

 

Trên mặt Giang Nhu rịn những giọt mồ hôi li ti.

 

Mồ hôi chảy dọc theo gò má ửng hồng của cô, dính những sợi tóc đen bên thái dương.

 

Ẩm ướt dính mặt, trông càng thêm mềm mại.

 

Giang Nhu , hé môi thở dốc.

 

Đường đảo , đều là những con đường quanh co khúc khuỷu, nhiều dốc.

 

May mà lúc đổi sang đôi giày giải phóng thoải mái, nếu vẫn là đôi giày cao gót màu trắng , lẽ đôi chân phế .

 

Chu Trọng Sơn lặng lẽ quan sát Giang Nhu, ánh mắt thỉnh thoảng liếc khuôn mặt cô.

 

Khi thấy giọt mồ hôi đó.

 

Yết hầu của đàn ông khẽ động.

 

Đôi mắt đen thẳm như lảng tránh, thu về.

 

Một lúc lâu .

 

Giang Nhu cuối cùng cũng thấy những dãy nhà ngói, xem đây là khu tập thể của gia đình quân nhân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-4-chi-dau-xinh-dep-em-den-de-ket-hon-voi-anh.html.]

 

Chu Trọng Sơn là đoàn trưởng, chức vụ cao, căn nhà phân tuy đơn sơ, nhưng là căn lớn nhất và nhất trong khu vực.

 

Trước nhà là một sân rộng rãi.

 

Một góc sân là nhà tắm, chỉ nhà vệ sinh riêng, mà còn một vòi nước bơm tay, bơm lên là nước ngầm, cần xa gánh nước.

 

Bên một dây phơi quần áo, đó treo quân phục xanh trắng, và vài bộ quần áo trẻ con.

 

Xung quanh sân là đất vàng, dọn dẹp kỹ lưỡng, nhưng cũng khá bằng phẳng.

 

Ánh mắt đầu tiên của Giang Nhu, ngay lập tức đ.á.n.h thức gen của nông trong cô.

 

Khoảng sân lớn như , dùng để trồng rau trồng hoa, thật quá lãng phí.

 

Cô đang đ.á.n.h giá.

 

Giọng trầm thấp của Chu Trọng Sơn truyền đến.

 

“Tống Nham, đưa cô nhà, tắm, quần áo, đến ngay.”

 

“Vâng, đoàn trưởng Chu!”

 

Tống Nham dõng dạc trả lời, chỉ thiếu điều theo thói quen chào một cái theo kiểu quân đội.

 

“Chị dâu, mời bên !”

 

Giang Nhu theo Tống Nham nhà.

 

Tống Nham đặt chiếc vali trong tay xuống, nghĩ rằng Chu Trọng Sơn và Giang Nhu lẽ chuyện riêng , nên đặt đồ xuống chuồn .

 

Trong phòng, chỉ còn một Giang Nhu.

 

Cô cẩn thận quan sát căn nhà .

 

Diện tích nhà lớn, 50-60 mét vuông.

 

Bố cục một bếp, một phòng, một khách.

 

trong phòng, vẻ trống trải.

 

Bởi vì trong phòng , một món đồ nội thất nào hồn, chút thở của cuộc sống.

 

Chỉ trong nhà bếp, chiếc bàn bốn chân, trông còn tạm .

 

Giang Nhu quan sát một vòng, đẩy cửa phòng ngủ.

 

Trong phòng.

 

Cuối cùng cũng một cái tủ quần áo, một cái bàn việc cũ, và một chiếc giường rộng hai mét.

 

Trên giường là ba chiếc chăn gấp vuông vức như khối đậu phụ.

 

Chiếc lớn nhất, chắc là của Chu Trọng Sơn.

 

Hai chiếc nhỏ hơn, chắc là của đôi con nuôi của Chu Trọng Sơn.

 

Nếu hai chiếc chăn nhỏ đó, căn nhà chính là một căn nhà của một đàn ông độc điển hình.

 

Căn nhà nhỏ vuông vức , sẽ là nhà của cô.

 

Khi Giang Nhu đang quan sát khắp nơi.

 

Ngoài sân, truyền đến những tiếng nước xối xả.

 

Tai Giang Nhu khẽ động.

 

Cô theo bản năng đến bên cửa sổ, qua tấm kính ngoài.

 

Chỉ thấy Chu Trọng Sơn nhà tắm, hình cao lớn cường tráng như một cây tùng bách.

 

Anh cầm gáo nước, múc nước ngầm bơm lên, xối ào ào lên .

 

Những giọt nước trong suốt, hình màu đồng đó, nhảy múa tung tăng.

 

Dưới ánh mặt trời, biến thành những tia sáng lấp lánh.

 

So với lúc ở vườn rau.

 

Lúc Chu Trọng Sơn, là… một màn quyến rũ ướt át!

 

Thình thịch.

 

Nhịp tim mất kiểm soát lúc , một nữa vang lên trong lồng n.g.ự.c Giang Nhu.

 

Cô đưa tay đè lên ngực, nhưng bộ n.g.ự.c đầy đặn, đang phập phồng kịch liệt.

 

“Giang Nhu ơi Giang Nhu, chẳng qua chỉ là xem đàn ông tắm thôi, mày thể vô dụng như …”

 

Miệng Giang Nhu lẩm bẩm.

 

đôi mắt cô, hề rời khỏi đàn ông trong sân.

 

 

Năm phút .

 

Với tác phong của một quân nhân nhiều năm, Chu Trọng Sơn chỉ tắm một trận như đ.á.n.h trận, mà còn lấy bộ quân phục dây phơi, mặc lên một cách gọn gàng.

 

Khi bước nhà.

 

Mái tóc đen ngắn vẫn còn ẩm, nhưng đổi một bộ dạng khác.

 

Người đàn ông thô kệch hoang dã, đầy thở nam tính lúc , giờ mặc áo sơ mi trắng, quần dài màu xanh biển, eo thắt dây lưng quân đội màu đen.

 

Thân hình thon dài cho bộ quân phục đơn giản trở nên phẳng phiu, thêm một vẻ cấm d.ụ.c tuấn.

 

Hoàn đổi một khí chất khác.

 

Chu Trọng Sơn thấy Giang Nhu trong phòng khách, liền phòng ngủ.

 

Anh , thấy Giang Nhu đang yên lặng bên mép giường.

 

Giang Nhu thấy tiếng bước chân, ngẩng đầu lên.

 

Khuôn mặt lộ , thanh tú dịu dàng, vết ửng hồng do nắng mặt, đến bây giờ vẫn tan.

 

Trông, giống như một cô dâu mới e thẹn.

 

Đôi mắt Chu Trọng Sơn, ngay lập tức tối sầm .

 

Và trong đầu .

 

Lại hiện lên lời mềm mại của Giang Nhu lâu đó.

 

【Em đến để kết hôn với …】

 

—— Chu Trọng Sơn (thẳng nam lên tiếng): Mặt cô đỏ, là do nắng. Giang Nhu: Mặt đỏ, là do xem đàn ông tắm.

 

 

Loading...