Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 393: Tai nạn trong hang núi (Phần 1)

Cập nhật lúc: 2025-10-25 05:04:00
Lượt xem: 155

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Lưu Căn Sinh , Chu Tiểu Hoa chút hiểu. Cô bé tặng quà cho Lưu Căn Sinh là hy vọng thể vui vẻ. tại nước mắt rơi, chẳng lẽ là quà còn đủ ? Cô bé còn thứ gì hơn, bây giờ.

 

Khi Chu Tiểu Hoa đang luống cuống, Chu Tiểu Xuyên mang một chiếc bình thủy tinh trong suốt đến.

 

Lưu Căn Sinh lau nước mắt, nấc lên từng cơn, run rẩy mở miệng: “Cái … cái … là gì ?”

 

Chu Tiểu Xuyên đáp: “Là ốc mượn hồn.”

 

Chu Tiểu Xuyên đặt chiếc bình thủy tinh ở giữa giường, ba đứa trẻ nhỏ xúm xung quanh. Ba đôi mắt mở to, cùng quan sát con ốc mượn hồn trong chai.

 

Trong những ngày nguy hiểm nhất đảo, con ốc mượn hồn sống an trong gian nhỏ bé của nó. Lớp cát mỏng, ẩm ướt. Con ốc mượn hồn co trong vỏ, khi cảm nhận sự định, nó từ từ vươn càng , để lộ hình nhỏ bé của . Nó bò qua bò trong đống cát. Mang theo chiếc vỏ sò nhỏ của , bò qua bò

 

“Căn Sinh, xem! Chiếc vỏ sò nhỏ chính là nhà của ốc mượn hồn, dù nó , cũng sẽ mang theo nhà của nó, nó và nhà của nó mãi mãi ở bên …”

 

Chiều tối hôm đó, trong ánh hoàng hôn đỏ rực, Giang Nhu dọn dẹp xong trong ngoài nhà cửa. Căn nhà một nữa sáng sủa, thứ phảng phất như trở về trận động đất.

 

Chị Triệu Quế Phân ở trong sân bắt đầu nổi lửa nấu món gà hầm nồi sắt. Chị bận rộn từ mấy tiếng , thịt hẳn hai con gà, đúng là một chi mạnh tay. Đại Hổ Tử và Nhị Hổ Tử giúp đỡ, nhịn càu nhàu:

 

“Mẹ, hào phóng thế, cuối cùng cũng keo kiệt nữa! Vậy ngày mai chúng ăn gà tiếp ?”

 

“Cái thằng nhóc thối ! Mẹ mày nếu vì hai đứa bay, cần keo kiệt ? Còn nữa, cái gọi là keo kiệt, mà là tiết kiệm! Biết vun vén! Mẹ mà tiết kiệm, lấy tiền cho mày cưới vợ?”

 

“Mẹ, con mới mấy tuổi mà, đừng cả ngày cưới vợ cưới vợ, con đến mòn cả tai . Ba ba còn cho con bộ đội, hai mươi tuổi cho con cưới vợ. Mẹ mà nôn nóng bế cháu trai béo , thì đừng hy vọng, bằng tự sinh thêm một đứa nữa .”

 

“Đại Hổ Tử! Mẹ mới mấy ngày đ.á.n.h mày, mày ngứa m.ô.n.g ? Cây roi tre của ? Mày đừng chạy!”

 

“A… Mẹ… Nhị Hổ Tử, em mau ngăn …”

 

Ba con họ, gà bay ch.ó sủa, khiến sân tan hoang một nữa tràn đầy sức sống. Chẳng bao lâu , hương thơm của món gà hầm nồi sắt lan tỏa trong khí, khiến thèm nhỏ dãi.

 

mà, bữa tiệc lớn mà chị Triệu Quế Phân bỏ công chuẩn , Giang Nhu ăn.

 

Bởi vì — Tống Thanh Thiển đến.

 

Tống Thanh Thiển xuất hiện ở cổng sân, cứ thế lặng lẽ đó. Mới ba ngày trôi qua, cả cô trông như gầy một vòng. Chỉ đôi mắt phượng xinh quyến rũ đó, vẫn tỏa ánh sáng trong trẻo.

 

Chị Triệu Quế Phân thấy Tống Thanh Thiển tiên, hai tay chùi tạp dề, lập tức gọi:

 

“Em Thanh Thiển đến , đến đúng lúc lắm, hôm nay hai nhà chúng ăn cơm cùng . Em một , cũng đừng về nhà nấu cơm, cứ ăn cùng chúng luôn.”

 

Tống Thanh Thiển lắc đầu. Cô sân lộn xộn, cũng nồi gà hầm thơm phức. Ánh mắt cô chỉ dừng ở căn nhà họ Chu.

 

Cô mở miệng : “Em đến tìm A Nhu, chuyện với cô .”

 

Vẻ mặt nghiêm túc, giọng trầm thấp, lộ một sự trang trọng. Ngay cả một xuề xòa như chị Triệu Quế Phân cũng cảm nhận dường như chuyện nghiêm trọng. Tống Thanh Thiển khi nhắc đến Giang Nhu, còn thiết như .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-393-tai-nan-trong-hang-nui-phan-1.html.]

Chẳng lẽ hai cãi ?

 

Trong lúc còn đang nghi hoặc, Giang Nhu từ trong nhà bước , thấy Tống Thanh Thiển. Cô , điều gì đến cũng sẽ đến, thể trốn tránh .

 

Khi cảnh báo nguy hiểm dư chấn dỡ bỏ, bắt đầu khôi phục cuộc sống bình thường, điều cũng nghĩa là một chuyện khác, thể giấu nữa.

 

Hai đêm , Giang Nhu còn đang ngủ ngoài trời ở sân huấn luyện. Trong im lặng, Chu Trọng Sơn từng lén về một . Anh chỉ đ.á.n.h thức một Giang Nhu, cho cô một tin tức động trời.

 

Tin tức đó, là về Hạ Đông Lai.

 

Chu Trọng Sơn vẻ mặt ngưng trọng : “Bà xã, em chuẩn tâm lý, càng để Tống Thanh Thiển chuẩn tâm lý thật .”

 

Từ khi chuyện đó, trong lúc tiếp xúc với Tống Thanh Thiển, Giang Nhu cố gắng giữ vẻ bình thường, để lộ một chút sơ hở nào. Cô che giấu lẽ là hảo. thể ngăn giác quan thứ sáu của một phụ nữ. Càng thể ngăn trực giác của một vợ đối với chồng .

 

Giang Nhu dự cảm, chỉ là ngờ khoảnh khắc đến sớm hơn cô tưởng. Cô còn nghĩ, ít nhất thể kéo dài đến ngày mai.

 

Giang Nhu và Tống Thanh Thiển . Hồi lâu, cô từ từ dời mắt .

 

với Triệu Quế Phân: “Chị Quế Phân, em và Thanh Thiển chuyện ngoài một chuyến, khi nào mới về . Tiểu Xuyên, Tiểu Hoa và Căn Sinh, ba đứa trẻ phiền chị chăm sóc. Giường trong phòng em dọn dẹp xong, chị xem chúng ăn cơm, xem chúng lên giường ngủ là .”

 

“Chỉ là trông trẻ thôi mà, việc chị rành nhất. Hơn nữa còn Đại Hổ Tử và Nhị Hổ Tử cũng thể trông trẻ, gì to tát.” Triệu Quế Phân đáp ứng sảng khoái, nhưng cũng nghi hoặc: “Hôm nay muộn thế , còn ngoài? Cơm tối cũng ăn? Gấp ?”

 

“Là chuyện quan trọng.” Giang Nhu trầm giọng, tóm tắt như , thêm gì nữa.

 

Sau đó, Giang Nhu dẫn Tống Thanh Thiển con đường dẫn đến ngọn núi phía . Hai im lặng, chỉ tiếng giày vải đạp con đường sỏi đá.

 

Giằng co lâu. Dọc đường, thỉnh thoảng những lính mặc quân phục lướt qua họ. Các binh lính vẻ mặt vội vàng, dù thấy Giang Nhu và Tống Thanh Thiển cũng để ý nhiều, nhanh chóng lướt qua.

 

Trong im lặng, cuối cùng là Tống Thanh Thiển phá vỡ sự im lặng. Cô trông vẻ bình thường, nhưng đôi tay buông thõng, siết chặt lấy vạt quần vải, móng tay dùng sức cào cấu, như thể xé rách tấm vải.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Tống Thanh Thiển hỏi: “Hạ Đông Lai xảy t.a.i n.ạ.n ?”

 

Giang Nhu khẽ gật đầu: “Phải, là tai nạn.”

 

Trong nháy mắt, gương mặt ngưng trọng của Tống Thanh Thiển còn một giọt máu. Bước chân đang tiến về phía cũng đột nhiên dừng .

 

Ba ngày , Tống Thanh Thiển từng lo lắng ngờ vực.

 

【 Đó thật sự là một vụ nổ mìn bình thường ? Có thể nào… là một tai nạn? 】

 

Lúc đó Giang Nhu là chuyển chủ đề, thì là an ủi Tống Thanh Thiển đừng nghĩ nhiều. Lúc , thứ đảo đều hỗn loạn. Tống Thanh Thiển dù trong lòng bất an nghi ngờ, cũng dám thời khắc quan trọng như , phiền Lương Quang Minh Chu Trọng Sơn. Cô hy vọng những nỗi bất an vô cớ, những lo lắng trong lòng, đều chỉ là ảo giác của cô mà thôi.

 

mà, giờ đây, Giang Nhu đến tìm cô, cho cô câu trả lời.

 

là tai nạn!

 

Khiến tất cả nỗi bất an của cô, trong khoảnh khắc biến thành sự thật như sắt đá.

 

 

Loading...