Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 381: Bất ngờ? An nguy của Hạ Đông Lai
Cập nhật lúc: 2025-10-25 01:33:23
Lượt xem: 166
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Khi Chu Tiểu Xuyên những lời , Giang Nhu phản ứng ngay lập tức.
Cô vẫn đang nghĩ cách rút tay cho đau Chu Tiểu Xuyên.
Đột nhiên.
Giang Nhu thoáng sững sờ.
Cô nhanh chóng ngước mắt về phía Chu Tiểu Xuyên.
Trên gương mặt thanh tú và non nớt đó, sự bướng bỉnh trong đôi mắt đen láy của thiếu niên vơi một chút.
Lúc đây.
Chỉ là một ánh chân thành.
Một cái , thể thấy tận đáy mắt.
Cũng một cái , thể thấy tận đáy lòng Chu Tiểu Xuyên.
Chu Tiểu Xuyên giống Chu Tiểu Hoa, ký ức về ruột, và cũng tình cảm sâu đậm.
Vị trí của , ai thế là thể thế .
Giang Nhu tuy luôn miệng tự xưng là “”, nhưng từ đầu đến cuối bao giờ nghĩ đến việc chiếm đoạt bất cứ điều gì từ trong lòng Chu Tiểu Xuyên.
Chỉ cần cả gia đình họ thể sống hạnh phúc bên , chỉ cần Chu Tiểu Xuyên thể bình an lớn lên.
Sống thật qua mỗi ngày, quan trọng hơn một tiếng “” đơn giản.
mà…
Điều bất ngờ nhất, xảy lúc hỗn loạn nhất, cũng là lúc bất ngờ nhất.
Cổ họng Giang Nhu nghẹn .
Cô cố gắng một cách bình tĩnh nhất thể, “Tiểu Xuyên, con gì?”
Ánh mắt thiếu niên vẫn trong veo, mắt Giang Nhu, bất tri bất giác thêm một sự mật và dựa dẫm.
Cậu nhẹ nhàng, gọi một tiếng.
“Mẹ.”
Trải qua bao sóng gió, Chu Tiểu Xuyên cảm nhận tình cảm của Giang Nhu dành cho , lúc nào là vương vấn.
Dù giữa họ bất kỳ mối quan hệ huyết thống nào.
tình cảm , giống như tình yêu của ruột dành cho , hề khác biệt.
Đêm bão đầu tiên, Giang Nhu dầm mưa cõng khám bác sĩ…
Ở bờ biển gió lớn sóng to, Giang Nhu hết đến khác, liều đến gần cứu …
Tất cả những điều , đều nhớ.
Không chỉ bây giờ nhớ, mà lẽ cả đời cũng sẽ quên.
Là …
Chu Tiểu Xuyên nhẹ nhàng cựa .
Cậu cúi , đến gần Giang Nhu, nép lòng cô.
Con sói con đầy gai nhọn, đầu tiên biến thành một cục bông mềm mại, chủ động hấp thu ấm từ Giang Nhu.
“Tiểu Xuyên… Tiểu Xuyên… Mẹ vui.”
Hốc mắt Giang Nhu lập tức đỏ hoe.
Những giọt nước mắt nóng hổi lưng tròng.
Cô ôm chặt Chu Tiểu Xuyên, lượt lẩm bẩm tên , và cảm nhận sự rung động trong lòng.
Chu Tiểu Xuyên bao bọc bởi thở ấm áp và mềm mại, cúi đầu để lộ gương mặt.
Chỉ một bên tai lộ , đang đỏ lên.
Một ngày đầy sóng gió, cuối cùng cũng một niềm vui trong đêm khuya tĩnh lặng.
Giang Nhu vẫn luôn ở bên cạnh hai đứa con.
Cô thường xuyên sờ trán chúng.
Ở bờ biển, Chu Tiểu Xuyên và Chu Tiểu Hoa đều ướt quần áo, dầm mưa, đó xảy nhiều chuyện như .
Họ cơ hội về nhà, cũng thời gian để quần áo.
Giang Nhu lo lắng hai đứa trẻ sẽ sốt nửa đêm, nên luôn để mắt đến.
Cho đến nửa đêm.
Chu Tiểu Xuyên và Chu Tiểu Hoa vẫn luôn ngủ yên, dấu hiệu sốt.
Mới xem như an tâm.
Giang Nhu đang định nhắm mắt một lát, nhưng ngay đó nghĩ đến việc thiếu một bên cạnh.
Tống Thanh Thiển ?
Cô mở mắt, quét một vòng xung quanh, vẫn thấy bóng dáng Tống Thanh Thiển.
Không thể dậy tìm.
Giang Nhu cuối cùng cũng tìm thấy một bóng mờ ảo trong bóng tối ở lối doanh trại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-381-bat-ngo-an-nguy-cua-ha-dong-lai.html.]
Nếu mắt cô , thì thể nhận ở đây còn một .
“Thanh Thiển, cô gì ở đây?”
Giang Nhu qua, nhẹ giọng hỏi.
Tống Thanh Thiển trong bóng tối, hai mắt vẫn luôn về phía xa.
Cô xa xăm, thậm chí còn thấy tiếng của Giang Nhu.
“Thanh Thiển? Thanh Thiển?”
Giang Nhu đến gần. Nắm lấy lòng bàn tay Tống Thanh Thiển.
Chạm , mới phát hiện nhiệt độ cơ thể Tống Thanh Thiển thấp đến đáng sợ.
“Sao ? Cô đây bao lâu ? Sao lạnh như ?”
Giang Nhu lo lắng hỏi, bao bọc tay Tống Thanh Thiển trong tay , qua xoa xoa.
Cô muộn màng nhớ .
Đây là đầu tiên cô phát hiện lòng bàn tay Tống Thanh Thiển lạnh buốt.
Những , quá nhiều chuyện xảy , xung quanh cũng quá hỗn loạn, đến nỗi Giang Nhu thể phân tâm quan tâm đến Tống Thanh Thiển.
Lúc đêm khuya tĩnh lặng.
là rạng sáng, lúc tối nhất cũng là lúc nhiệt độ thấp nhất.
Rõ ràng là cuối hạ, nhưng một luồng khí lạnh.
Giang Nhu nắm chặt lòng bàn tay Tống Thanh Thiển, áp ấm của lên mu bàn tay cô.
Cô lo lắng và căng thẳng, hỏi.
“Thanh Thiển, rốt cuộc là ?”
Cảm xúc trong lòng Tống Thanh Thiển, giấu kín một ngày.
Vào lúc , cuối cùng cũng thể kìm nén nữa.
“ thấy Hạ Đông Lai, vẫn luôn thấy .”
Tống Thanh Thiển lâu mở miệng chuyện, mới lên tiếng, giọng khàn khàn như cát, sự trong trẻo thường ngày.
Hạ Đông Lai?
Giang Nhu cẩn thận suy nghĩ, cả ngày, nhiều lính .
Trong lúc đó cô gặp Lương Quang Minh, gặp Triệu Quốc Thắng, nhưng đúng là thấy Hạ Đông Lai.
“Thanh Thiển, cô đừng lo lắng . Có thể liên đội trưởng Hạ nhận nhiệm vụ gì đó, còn đang cứu hộ trong thôn, nên thời gian về—”
Giang Nhu an ủi.
lòng bàn tay cô, Tống Thanh Thiển nắm chặt.
Giọng Tống Thanh Thiển căng thẳng.
“A Nhu, cô còn nhớ tiếng nổ lớn ở bến tàu ?”
Giang Nhu sững sờ.
Tống Thanh Thiển ngay đó, đưa câu hỏi thứ hai.
“Đó thật sự là một vụ nổ mìn bình thường ? Có thể nào… là một tai nạn?”
Những suy đoán và nghi ngờ, vẫn luôn ở trong đầu Tống Thanh Thiển, như một cơn bão, nuốt chửng cả cô.
Cô như thể rơi xuống biển sâu, vô nước biển lạnh buốt từ bốn phương tám hướng ập đến.
Tống Thanh Thiển khó chịu thể thở nổi.
Cả đêm nay, cô hề nhắm mắt.
Mỗi một lính mặc quân phục qua, Tống Thanh Thiển đều hy vọng đó sẽ là Hạ Đông Lai.
Những lời của Tống Thanh Thiển, nhắc nhở Giang Nhu.
Giang Nhu nghĩ tình hình lúc đó.
Trước tiếng nổ lớn, lúc một trận mưa to bất ngờ.
Theo lý thuyết, nếu trời mưa, thì việc nổ mìn nên dừng .
Trong điều kiện mưa và đường núi lầy lội, thể xảy tai nạn, sẽ tiếp tục thực hiện nhiệm vụ.
tiếng nổ đó, vang dội.
Ngay đó.
Lại là động đất.
Sau khi động đất xảy , lòng hoang mang, còn ai để ý đến tiếng nổ đó rốt cuộc là vì .
Chỉ thương nhớ, mãi mãi yên lòng.
Sau một hồi suy nghĩ.
Giang Nhu cũng theo đó căng thẳng.
những suy nghĩ , cô dám cho Tống Thanh Thiển .
Nếu , Tống Thanh Thiển sẽ chỉ càng lo lắng hơn.
“Cô đừng hoảng, cũng nhất định là tai nạn. sẽ hỏi thăm giúp cô, sẽ tìm Chu Trọng Sơn, thể tin tức của liên đội trưởng Hạ. Cô nhất định đừng tự dọa . Cô về với , tranh thủ ngủ một giấc, lát nữa trời sáng tình hình thế nào, còn .”