Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 372: Nhấn chìm cô ta… nhấn chìm cô ta…

Cập nhật lúc: 2025-10-25 01:33:13
Lượt xem: 157

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Giang Nhu liên tục thử sức với những con sóng, nhiều sóng ập đến, cô thể vững.

 

Cô lảo đảo, ngã xuống, lên.

 

Đứng lên, ngã.

 

Giang Nhu vẫn từ bỏ, vẫn tiến sâu hơn biển…

 

Sâu hơn nữa…

 

Cô luôn c.ắ.n răng chịu đựng.

 

Lại một con sóng lớn.

 

Lần , khi ngã xuống, Giang Nhu thấy bóng dáng nữa.

 

Chu Tiểu Xuyên và Chu Tiểu Hoa nín thở, nắm c.h.ặ.t t.a.y cảnh tượng mắt.

 

【 Mẹ ơi, nguy hiểm, … 】

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

【 Tiểu Xuyên, Tiểu Hoa, đừng sợ, nhất định sẽ cứu các con… 】

 

Trên mặt biển dữ dội.

 

Tiếng lòng của và con, lời, quấn quýt lấy .

 

Rất lâu .

 

Giang Nhu mới khó khăn dậy.

 

Cô c.ắ.n chặt răng, thử một nữa, lẽ sẽ .

 

Niềm tin đó chống đỡ Giang Nhu.

 

Khiến cô hề để ý đến bàn tay đá cắt, đang chảy máu.

 

Ngay cả đôi môi cô cũng ngừng run rẩy.

 

Là một , cô sẽ bao giờ từ bỏ con .

 

đ.á.n.h đổi cả tính mạng.

 

Ngay lúc Giang Nhu dường như sắp liều .

 

Đột nhiên.

 

Trên mặt biển sóng gió, vang lên tiếng động cơ.

 

Âm thanh đó, yếu ớt vọng đến tai Giang Nhu.

 

Cô sững sờ.

 

Vội vàng đầu .

 

Là thuyền!

 

là thuyền!

 

Là tiếng động cơ của một con thuyền.

 

Con thuyền theo những con sóng, lướt mặt biển, đang hướng về phía họ.

 

Cùng lúc thấy con thuyền, Giang Nhu cũng thấy lá cờ đỏ tươi treo ở phía .

 

Màu đỏ đó, như thể là ánh nắng xé toang cơn bão.

 

Là thuyền quân đội!

 

Chắc chắn là Dương Trân Trân cầu cứu quân đội.

 

Chắc chắn là Chu Trọng Sơn và đến!

 

Dù con thuyền còn cách bờ xa, nhưng thấy nó, nghĩa là thấy hy vọng.

 

Chỉ cần cố gắng thêm một chút nữa, Chu Tiểu Xuyên và Chu Tiểu Hoa sẽ cứu.

 

“Tiểu Xuyên! Tiểu Hoa! Nhìn kìa! Có thuyền! Có thuyền đến cứu các con !”

 

“Các con vững, đừng ngã xuống, tuyệt đối đừng cử động!”

 

“Chỉ cần kiên trì, sẽ cứu!”

 

Theo tiếng gọi của Giang Nhu.

 

Chu Tiểu Xuyên và Chu Tiểu Hoa cũng về phía bên .

 

Cũng thấy con thuyền và lá cờ đỏ rực.

 

“Tiểu Hoa, chúng sẽ cứu! Nhất định sẽ cứu!”

 

Chu Tiểu Xuyên nắm c.h.ặ.t t.a.y Chu Tiểu Hoa, đôi mắt đen láy cuối cùng cũng thần, ánh lên một tia sáng.

 

Cậu con thuyền đang dần tiến gần, tràn đầy hy vọng.

 

mà.

 

Cô bé trong lòng Chu Tiểu Xuyên, vẫn Giang Nhu.

 

Gương mặt nhỏ bé ướt sũng, lộ vẻ mặt khác với Chu Tiểu Xuyên.

 

Căng thẳng.

 

Sợ hãi.

 

Lo lắng.

 

cảm xúc dâng trào trong tâm trí Chu Tiểu Hoa.

 

Có những ký ức về ruột đ.á.n.h c.h.ế.t ngay mặt cô…

 

Có cả cảnh Chu Tiểu Xuyên đ.á.n.h với Vương Phú Quý để bảo vệ cô ở trường…

 

Và cả , những con sóng dữ dội, Giang Nhu hết đến khác, lao đến cứu cô…

 

Đó đều là những yêu thương cô sâu sắc.

 

Là những cố gắng bảo vệ cô.

 

Cũng là những cô… yêu thương, quan trọng nhất.

 

Cô cũng bảo vệ họ.

 

Anh hai…

 

Ba ba…

 

Mẹ…

 

Mẹ!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-372-nhan-chim-co-ta-nhan-chim-co-ta.html.]

 

“…Mẹ…”

 

“…Mẹ!”

 

“Mẹ ơi, nguy hiểm!”

 

Chu Tiểu Hoa liên tục mở miệng, nước mưa lạnh buốt tràn cổ họng, khiến cô khó chịu vô cùng.

 

cô vẫn ngừng mở miệng.

 

Từ im lặng ban đầu, đến những tiếng yếu ớt đó, và cuối cùng… là tiếng hét.

 

“Mẹ ơi, nguy hiểm!”

 

Giọng non nớt của Chu Tiểu Hoa, hướng về phía Giang Nhu, dùng hết sức lực, cuối cùng cũng hét lên.

 

Bởi vì lúc .

 

Cả Giang Nhu và Chu Tiểu Xuyên đều tập trung con thuyền cứu mạng.

 

Chỉ Chu Tiểu Hoa, vẫn Giang Nhu.

 

Cô bé thấy phía Giang Nhu, một bàn tay đang vươn , định đẩy Giang Nhu xuống biển—

 

Không lâu đó.

 

Lâm Ngọc Dao theo Giang Nhu, cùng đến bờ biển.

 

nấp một gốc cây lớn, cố gắng che giấu , nhưng vẫn lén lút quan sát hành động của Giang Nhu.

 

Lâm Ngọc Dao thấy Giang Nhu cứu đứa trẻ đầu tiên.

 

Lúc đó cô xuống biển một .

 

Lâm Ngọc Dao ngừng lẩm bẩm.

 

“Nhấn chìm cô … Nhấn chìm cô … Nhấn chìm cô … Nhấn chìm cô …”

 

Đó là kết cục cuối cùng của Giang Nhu.

 

Lâm Ngọc Dao chờ đợi cảnh tượng đó xảy .

 

thật đáng tiếc, như mong .

 

Giang Nhu trồi lên từ biển, còn cứu một đứa trẻ.

 

Lâm Ngọc Dao cứ ngỡ, thế là hết, còn thắc mắc tại c.h.ế.t đuối.

 

Kết quả…

 

Sự việc kết thúc.

 

Giang Nhu ngừng chạy dọc bờ biển, cuối cùng cũng tìm thấy hai đứa con của , cũng chính là hai cái đuôi của Chu Trọng Sơn.

 

Lâm Ngọc Dao tiếp tục im lặng quan sát.

 

Sau đó Giang Nhu hết đến khác, ngừng lao sóng biển.

 

Mỗi như , Lâm Ngọc Dao đều ngừng lặp lời cầu nguyện.

 

“Nhấn chìm cô … Nhấn chìm cô … Nhấn chìm cô … Nhấn chìm cô …”

 

mà.

 

Lâm Ngọc Dao hết đến khác thất vọng.

 

Giang Nhu như một con gián thể tiêu diệt, khi xuống biển, tưởng chừng như sắp sóng cuốn , nhưng cô luôn như một phép màu, xuất hiện.

 

“C.h.ế.t tiệt! Sao cô c.h.ế.t đuối chứ!”

 

Lâm Ngọc Dao hận đến nghiến răng.

 

Đặc biệt là một , khi Giang Nhu xuống biển, một phút thấy bóng dáng cô .

 

Lâm Ngọc Dao thầm đếm thời gian.

 

“Giang Nhu, mày c.h.ế.t chắc !”

 

Đáng tiếc vẫn là thất vọng.

 

Giang Nhu vẫn dậy, lùi về vị trí an , một nữa điều chỉnh.

 

Lâm Ngọc Dao hận đến nghiến răng.

 

Tại Giang Nhu c.h.ế.t!

 

Dù cô nóng ruột, nhưng vẫn thể , mục đích của Giang Nhu là cứu hai cái đuôi đó.

 

Chỉ cần hai cái đuôi đó cứu, thì Giang Nhu vẫn sẽ hết đến khác xuống biển.

 

là giả tạo! Ở đây ai xem mày diễn kịch… C.h.ế.t đuối cũng đáng…”

 

thấy cảnh tượng như , Lâm Ngọc Dao vẫn cho rằng Giang Nhu đang diễn kịch.

 

thờ ơ, chỉ chờ Giang Nhu c.h.ế.t thảm.

 

Lâm Ngọc Dao hề cảm thấy tàn nhẫn, vì trong lòng cô , đó là phận định của Giang Nhu.

 

Giang Nhu đáng lẽ c.h.ế.t!

 

Và cô chỉ cần chờ đợi.

 

Chờ đợi cái c.h.ế.t của Giang Nhu.

 

Chỉ cần Giang Nhu c.h.ế.t, tất cả những gì cô , sẽ dễ dàng trở thành của cô .

 

Dù Lâm Ngọc Dao đang dầm mưa, nhưng trong lòng cô vui sướng.

 

mà.

 

Ngay lúc cô gần như sắp mở sâm panh ăn mừng, con thuyền đáng c.h.ế.t đó xuất hiện!

 

Con thuyền đó, đang hướng về phía họ.

 

Như thể là đến để cứu .

 

Sau khi thấy thuyền đ.á.n.h cá, Giang Nhu còn lao xuống biển nữa, chỉ yên chờ đợi.

 

Tại như ?!

 

Lâm Ngọc Dao thể tin mắt .

 

Hôm nay là ngày c.h.ế.t của Giang Nhu, cô đáng lẽ rơi xuống biển, bao giờ tìm thấy nữa.

 

Tại thuyền?

 

Tại c.h.ế.t?

 

c.h.ế.t! Phải c.h.ế.t! Phải c.h.ế.t!

 

 

Loading...