Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 361: Bắt giặc phải bắt vua trước

Cập nhật lúc: 2025-10-25 01:33:02
Lượt xem: 140

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Tối hôm đó, cơn mưa lớn mà lo lắng trút xuống. Đột nhiên, một cơn gió thổi đến, thổi tan những đám mây đen dày đặc. Cuối tháng Tám ở hòn đảo phía Nam vẫn còn cái nóng của mùa hè, cũng theo cơn gió mà mang đến sự mát mẻ lâu . Điều vui mừng khôn xiết. Thời tiết đổi thể báo hiệu mùa thu đến. Mùa hè khó chịu nhất cuối cùng cũng sắp qua .

 

Cùng lúc đó, bãi biển của hòn đảo xảy một cảnh tượng kỳ lạ. Đột nhiên nhiều cá tôm dạt bờ. Do hướng chảy của thủy triều, bãi biển phía bắc vốn dĩ đàn cá nào đến gần. Giờ đây đúng là bánh từ trời rơi xuống. Chẳng cần giăng lưới, chỉ cần xách thùng nhặt là . Khắp nơi đều là những con cá béo to.

 

Tin tức tạm thời lan rộng, chỉ truyền miệng trong phạm vi nhỏ của dân làng. Lưu Căn Sinh tai thính, tin . Tưởng tượng đến việc thể dễ dàng bắt cá, lập tức theo lớn nhặt cá.

 

Vốn còn bán tín bán nghi, nhưng khi đến bờ biển, thật sự thấy từng đàn từng đàn cá. Những con cá lật bụng, trông như c.h.ế.t vì thiếu oxy, nên mới nước biển cuốn lên bờ. Tuy nhiên, chúng mới c.h.ế.t lâu, thịt cá vẫn còn tươi, nhặt về nhà ăn là ngon.

 

Lưu Căn Sinh vội, mang theo giỏ, hai tay trống . Cậu dứt khoát cởi quần , buộc chặt hai ống quần , nhét cá nhặt trong. Nhét đến đầy ắp.

 

Nhiều cá như , còn nhiều hơn cả bắt ở sông trong một tháng qua. Phơi khô cá khô, nếu ăn uống tiết kiệm một chút, thể ăn đến mùa đông. Cơ hội như , Lưu Căn Sinh đương nhiên bỏ lỡ.

 

Cậu chỉ nhét đầy quần, mà còn nhét ít , mang theo một mùi cá tanh, cùng với chiến lợi phẩm đầy ắp về nhà. Chờ về nhà đặt cá xuống , đó đeo giỏ lên, biển nữa! Cậu còn thể nhặt thêm một mẻ cá nữa!

 

Lưu Căn Sinh thầm tính toán, những con cá , còn thể mang biếu nhà Chu Tiểu Xuyên. Cậu ăn cơm trưa của họ nhiều như , cũng nên biếu họ một ít gì đó. Nghĩ đến đây, khuôn mặt đen nhẻm của Lưu Căn Sinh nở một nụ vui vẻ. Ánh mắt lấp lánh, tràn đầy nhiệt huyết.

 

Thế nhưng, ngay đường Lưu Căn Sinh vội vã chạy về nhà. là oan gia ngõ hẹp.

 

“Anh Phú Quý, xem kìa! Kia là thằng con hoang nhà lão mù ! Anh xem nó kìa, còn ở truồng… ha ha ha ha.”

 

“Nó bây giờ là thằng con hoang, nó là thằng lâu la! Chân sai vặt! Các thấy bộ dạng nịnh bợ của nó ở trường , cả ngày cứ quấn lấy thằng Chu Tiểu Xuyên, đúng là một con ch.ó săn.”

 

“Chu Tiểu Xuyên? Anh Phú Quý, là thằng đ.á.n.h ?”

 

Nhắc đến chuyện , Vương Phú Quý mặt mày sa sầm, lửa giận bùng cháy. Hắn chỉ Chu Tiểu Xuyên đánh, mà còn cha là Vương Đại Trụ đánh, cuối cùng ngay cả cũng đ.á.n.h một trận. Vương Phú Quý đ.á.n.h liên tiếp ba . Khiến liệt giường nửa tháng mới miễn cưỡng xuống .

 

Cha dặn dặn , cho phép tìm Chu Tiểu Xuyên gây sự nữa, rằng nhà họ Chu là dân thường như họ thể chọc . Vương Phú Quý cũng là đồ ngốc thật sự, những lời vẫn tai. Chu Tiểu Xuyên một cha lợi hại, dám chọc. thằng Lưu Căn Sinh , thì là cái thá gì!

 

“Xông lên! Bắt lấy thằng Lưu Căn Sinh! Tao ngứa mắt thằng nhóc từ lâu , hôm nay đ.á.n.h cho nó một trận, ngày mai tao mời chúng mày ăn gà !” Vương Phú Quý giữa bốn năm đứa trẻ, dáng đại ca. Hắn lệnh”, bốn năm đứa con trai phía lập tức xông .

 

Bên , Lưu Căn Sinh ôm mớ cá thắng lợi trở về, vì quá vui mừng nên thiếu cảnh giác, phát hiện Vương Phú Quý ở cách đó xa. Khi thấy tiếng bước chân dồn dập, ngẩng đầu lên thì bọn chúng đuổi đến gần.

 

Chạy! Phải chạy ngay! Lưu Căn Sinh từ nhỏ bắt nạt, kinh nghiệm chạy trốn vô cùng phong phú. Cậu nhỏ, chân ngắn nhưng lanh lẹ, tốc độ chạy hề chậm. Muốn chạy thoát để tự bảo vệ thành vấn đề.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-361-bat-giac-phai-bat-vua-truoc.html.]

, trong tay còn ôm một đống cá! Là cá thể lương thực! Cái gì cũng thể vứt, nhưng cá thì thể!

 

Lưu Căn Sinh nỡ vứt cá, chỉ thể ôm cá, ngừng chạy về phía . Tốc độ của kéo chậm đáng kể. Cho nên chẳng bao lâu , Lưu Căn Sinh đuổi kịp.

 

Bốn năm đứa con trai, đều lớn hơn , cả đám xông lên vây đánh. Lưu Căn Sinh lập tức ăn mấy cú đấm. Mớ cá ôm trong lòng cũng rơi xuống đất.

 

“Cá của ! Cá của ! Trả cá cho !” Lưu Căn Sinh giãy giụa gào thét. Cả đ.á.n.h đau ê ẩm, nhưng thứ quan tâm nhất vẫn là những con cá.

 

Thế nhưng, một đôi giày vải bẩn thỉu, một chân dẫm lên con cá của , nghiền nát thịt cá trong đất bụi. “Lưu Căn Sinh! Mày ăn cá thì mà cầu xin Chu Tiểu Xuyên ! Mày là đàn em của nó , nó rơi một hạt cơm, mày cũng sẵn lòng l.i.ế.m cho sạch sẽ mà!” Vương Phú Quý một chân dẫm lên cá, từ cao xuống Lưu Căn Sinh. Hắn trút hết cơn giận đối với Chu Tiểu Xuyên lên Lưu Căn Sinh.

 

“Cá của !!!” Lưu Căn Sinh màng đến những cú đ.ấ.m , cố gắng bảo vệ những con cá của . những con cá đó, Vương Phú Quý dẫm bẹp, thì cũng đá bay. Mớ cá mà Lưu Căn Sinh vất vả nhặt về, phá hỏng như . Giữa lúc đó, còn kèm theo tiếng lớn của những kẻ xung quanh.

 

“Ha ha ha… Mày lợi hại lắm , bản lĩnh thì gọi Chu Tiểu Xuyên đến trả thù cho mày …”

 

“Thằng con lai! Mày cũng đòi ăn cá , mơ ! Có vứt cũng cho mày ăn!”

 

“Mọi đừng dừng tay, đ.á.n.h nó! Thằng ch.ó săn con, cho nó một bài học, nó Vương Phú Quý tao lợi hại thế nào !”

 

Đám kiêu ngạo, sự dẫn dắt của Vương Phú Quý, bắt đầu vây đ.á.n.h Lưu Căn Sinh. Lưu Căn Sinh những con cá của đều phá hỏng, cơn phẫn nộ trong lòng như ngọn lửa bùng lên. Nếu còn gì để mất, thì phản công! Cậu, Lưu Căn Sinh, cũng dễ bắt nạt!

 

Lưu Căn Sinh quỳ rạp đất, bàn tay nắm chặt một nắm đất bụi. Tận dụng cơ hội xoay .

“Vương Phú Quý! Mày chỉ là một thằng hèn! Ông đây sợ mày!”

 

Lưu Căn Sinh ném nắm đất trong tay về phía mắt Vương Phú Quý. Cát mịn theo gió, lập tức bay mắt .

“Mẹ kiếp! Cái gì !”

“Mắt tao! Đau quá!”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

“Tao thấy gì cả!”

 

Vương Phú Quý cát bay mắt, lập tức kêu la đau đớn. Những đứa trẻ xung quanh thấy , cũng màng đ.á.n.h Lưu Căn Sinh nữa, đều sang xem tình hình của Vương Phú Quý.

 

Lưu Căn Sinh chớp lấy khoảnh khắc chúng lơ là. Lập tức bò dậy từ mặt đất, nhanh như chớp chạy !

Đây là điều Chu Tiểu Xuyên dạy , bắt giặc bắt vua ! Chỉ cần hạ Vương Phú Quý, sẽ sợ bắt nạt!

 

---

 

 

Loading...