Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 338: Chỉ là một cô bé gọi anh trai thôi mà

Cập nhật lúc: 2025-10-24 16:55:21
Lượt xem: 188

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Thấy cảnh tượng , các bạn học xung quanh, cùng với Dương Trân Trân và Đinh Vân Phi đều sững sờ. Chỉ là trẻ con đ.á.n.h , đến mức rụng cả răng.

 

Ngay lúc , từ xa tiếng vọng đến.

 

“Tránh tránh ! Tất cả tránh cho tao! Mẹ nó chứ! Không Chu Tiểu Xuyên là em trai thứ hai của Triệu Đại Hổ tao , đến cả em tao cũng dám đánh! Thằng nhóc thối nào to gan ! Chắc là nắm đ.ấ.m của Triệu Đại Hổ tao lợi hại thế nào ?!”

 

“Tất cả tránh cho tao! Tiểu Xuyên, đừng sợ! Anh em tao đến đây! Đứa nào bắt nạt mày, tao giúp mày đ.á.n.h nó.”

 

Nghe những lời , thật đúng là tình em keo sơn, nghĩa khí ngút trời.

 

Chưa đầy vài giây , Triệu Đại Hổ dẫn theo Triệu Nhị Hổ, mỗi cầm một cây gậy gỗ, xông . Vừa bạn học lớp lớn chạy báo tin cho hai em họ. Hai em nhà họ Triệu lập tức bỏ dở việc bắt chim, vớ lấy cây gậy chạy đến.

 

Chỉ điều… Nhìn kỹ , hình như sự việc giống như họ nghĩ.

 

Chu Tiểu Xuyên tuy hai thầy cô giáo giữ , nhưng ngợm trông sạch sẽ, mặt chỉ vài vết xước nhỏ, giống đánh.

 

Ngược là…

 

“Vương Phú Quý! Mày đất gì thế? Dưới đất mát lắm ?” Nhị Hổ Tử ngây ngô hỏi.

 

Vương Phú Quý thấy giọng của hai em họ, liền bắt đầu run lẩy bẩy. Hắn co rúm , lóc van xin t.h.ả.m thiết.

 

“A a a… Đừng đ.á.n.h … Đừng đ.á.n.h … Hu hu hu… Đừng đ.á.n.h … A a… Xin các … Đừng đ.á.n.h … Hu hu hu… Xin mà… “

 

Vương Phú Quý run rẩy cầu xin, chỉ hận thể quỳ xuống dập đầu mấy cái.

 

Cùng lúc đó, Đinh Vân Phi thấy hai em nhà họ Triệu là bắt đầu đau đầu. Đi học muộn, trong lớp thì ngủ, tan học thì đ.á.n.h , chỉ học mà còn thường xuyên rủ rê các bạn khác trốn học. Mỗi chuyện đ.á.n.h gây sự, đều thoát khỏi liên quan đến hai em họ.

 

Hắn từng dạy học sinh nào khó bảo như ! Nhiều tức giận đến mức Đinh Vân Phi mất cả hình tượng.

 

Lần cũng . Đinh Vân Phi quát hai em nhà họ Triệu.

 

“Đánh cái gì mà đánh! Hai đứa mày mà dám đ.á.n.h gây sự nữa! Tao sẽ đuổi học chúng mày, bao giờ đến trường nữa!”

 

Triệu Đại Hổ dám tin, chuyện như ?

 

Triệu Nhị Hổ thì chằm chằm khuôn mặt bầm dập như bảng pha màu của Vương Phú Quý, chẳng lẽ mấy vết tím tím xanh xanh là do Chu Tiểu Xuyên đánh? Em trai cũng thật là mạnh mẽ!

 

Trong khoảnh khắc ba những suy nghĩ khác , Đinh Vân Phi vì phân tâm, tay đang giữ Chu Tiểu Xuyên bất giác nới lỏng .

 

Chỉ trong một khoảnh khắc mất sức đó, tay tuột . Chu Tiểu Xuyên thế mà giãy thoát .

 

Cậu bé bướng bỉnh và hung dữ, hình nhanh nhẹn như một con báo, hai mắt gắt gao chằm chằm Vương Phú Quý, lao về phía .

 

“Tiểu Xuyên!” “Đừng!”

 

Trong khoảnh khắc đó, những đứa trẻ chứng kiến cảnh tượng khỏi hít một lạnh. Trong đầu chúng hiện lên một ý nghĩ. Chu Tiểu Xuyên lẽ sẽ thật sự c.ắ.n xé một miếng thịt của Vương Phú Quý.

 

Tàn nhẫn, đến mức xương thịt chia lìa! Đầy m.á.u tanh và tàn khốc.

 

Giống hệt như trong lời đồn. Đồ điên… Thằng điên…

 

Một vài đứa trẻ nhút nhát nhắm chặt mắt , dám tiếp. Dương Trân Trân và Đinh Vân Phi đều ngăn cản t.h.ả.m kịch xảy , nhưng khi họ đưa tay , còn chạm ống tay áo của Chu Tiểu Xuyên.

 

Thảm kịch sắp xảy còn cách nào cứu vãn. Chỉ thể là… Vương Phú Quý tự cầu phúc cho .

 

Ngay cả Dương Trân Trân, cũng chút sợ hãi khi chứng kiến cảnh tượng sắp xảy , nên nhắm mắt .

 

Trong gang tấc. Không khí căng thẳng và sợ hãi bao trùm cả lớp học.

 

Giữa những tiếng la hét và thở hỗn loạn, một âm thanh yếu ớt, khó khăn vang lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-338-chi-la-mot-co-be-goi-anh-trai-thoi-ma.html.]

 

“gege…” ( ơi…)

 

Âm thanh đó, nhẹ, yếu. Xung quanh căn bản ai chú ý đến, sự chú ý của đều tập trung Chu Tiểu Xuyên.

 

âm thanh đó, như một chiếc lông vũ. Nhẹ nhàng, dịu dàng, lướt qua trái tim Chu Tiểu Xuyên.

 

Tim đập thình thịch. Tai khẽ động.

 

Âm thanh đó dường như đến từ bên ngoài, mà là từ sâu trong tâm trí , yếu ớt truyền đến.

 

“gege…”

 

Lại một tiếng nữa. Lần âm thanh trở nên rõ ràng hơn, khiến Chu Tiểu Xuyên ý thức , đây là sự thật, chứ ảo giác của .

 

đang gọi .

 

Ngay khoảnh khắc sắp chạm Vương Phú Quý, Chu Tiểu Xuyên đột nhiên dừng . Mọi xung quanh xảy chuyện gì, khiến Chu Tiểu Xuyên ngừng cơn điên cuồng? Tất cả đều tò mò mở to mắt .

 

Giây tiếp theo, một hình nhỏ bé mềm mại, lảo đảo xông tới.

 

“Ụm” một tiếng. Lao lòng Chu Tiểu Xuyên, ôm chặt lấy.

 

Cô bé gọi: “gege…”

 

Giọng non nớt run rẩy, mang theo tiếng nấc nghẹn ngào, hề sự đáng yêu mềm mại như trong tưởng tượng. Cách phát âm của cô bé cũng kỳ lạ, âm điệu lên xuống thất thường, một âm nào chuẩn xác, chỉ thể miễn cưỡng hai chữ “ trai”.

 

mà, chính tiếng gọi , gọi Chu Tiểu Xuyên đang trong cơn cuồng nộ. Còn hữu hiệu hơn cả sức của hai lớn.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Bởi vì đó là Chu Tiểu Hoa. Là cô bé mà lúc Chu Tiểu Xuyên đầy thương tích, vẫn sẵn lòng gần, ôm chặt lấy .

 

Em gái của . Người em gái quan trọng nhất.

 

Đôi mắt đen vô hồn của Chu Tiểu Xuyên, dần dần lóe lên ánh sáng, hội tụ . Khí thế bé, đang lặng lẽ đổi.

 

“Tiểu Hoa…”

 

Chu Tiểu Xuyên thốt lên, nhẹ nhàng giơ tay, dùng sức lực dịu dàng nhất ôm lấy cô bé trong lòng.

 

Tiểu Hoa của ~ Sự tồn tại mềm mại nhất trong trái tim .

 

Chu Tiểu Hoa sợ khó chịu, khi ôm Chu Tiểu Xuyên, mới cảm thấy an . Đôi vai nhỏ, khẽ run rẩy. Nước mắt trong suốt, lã chã rơi.

 

【 Sợ quá… Anh ơi… Muốn … Tiểu Hoa … Hu hu hu…】

 

Chu Tiểu Hoa vùi đầu lòng Chu Tiểu Xuyên, chịu ngẩng lên, ngừng.

 

Vương Phú Quý thì quỳ rạp đất, cuối cùng cũng thoát c.h.ế.t trong gang tấc, vẫn còn đang run rẩy vì sợ hãi. Một vệt nước ẩm ướt, đang loang từ giữa hai chân .

 

Một bên, Dương Trân Trân như thoát nạn, thấy Chu Tiểu Xuyên dừng , cô thở phào nhẹ nhõm. Hoàn hồn , cô chợt nhận một điều kỳ lạ.

 

“Thầy… Thầy Đinh, thầy thấy Tiểu Hoa chuyện , em gọi trai ?”

 

“Hình như là chuyện đó. mà cô Dương, chuyện quan trọng ?” Đinh Vân Phi hiểu. Chỉ là một cô bé gọi trai thôi mà, gì đáng để ý?

 

Nhị Hổ Tử cũng la lên, mặt đỏ bừng vì phấn khích.

 

“Anh! Anh! Anh ! Em Tiểu Hoa chuyện ! Em chuyện ! Em gọi trai ! Anh !”

 

“Mày la cái gì mà la? Tao điếc , đương nhiên là tao thấy !” Đại Hổ Tử gắt gỏng đáp , nhưng mặt cũng là sự kinh ngạc và phấn khích kém.

 

Đây là đầu tiên họ thấy Chu Tiểu Hoa chuyện đó!

 

 

Loading...