Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 335: Chúng ta cùng ăn cơm đi (2)
Cập nhật lúc: 2025-10-24 16:55:18
Lượt xem: 218
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Tiểu Xuyên gật đầu.
“ , gọi .”
Nghe lời nghiêm túc của Chu Tiểu Xuyên, Lưu Căn Sinh tại chỗ, nhưng tay chân yên, cả tỏ vô cùng căng thẳng. Đặc biệt là khi ánh mắt của Chu Tiểu Hoa ở bên cạnh, cũng đang về phía .
Cảm giác căng thẳng trong cơ thể bé nhỏ gầy, ngừng dâng trào và va đập, khiến tim đập thình thịch.
Cậu đang căng thẳng, cũng đang sợ hãi. Giống như thứ đồ vật mà yêu thích và trân quý nhất, đột nhiên đặt ngay mặt, còn thể chạm , sờ thử một cái. Cậu sợ quá bẩn, sẽ hỏng nó mất.
Chu Tiểu Xuyên, chính là hình mẫu lý tưởng mỹ trong lòng .
Từ ngày đầu tiên Chu Tiểu Xuyên đến trường, Lưu Căn Sinh thấy. Cậu một cha cao lớn uy vũ, một xinh dịu dàng, một cô em gái đáng yêu, cả gia đình đều yêu thương , thường xuyên đưa học, đón tan học.
Hơn nữa của Chu Tiểu Xuyên, nấu ăn ngon. Đó là món ăn ngon nhất mà từng ăn.
Lưu Căn Sinh vẫn luôn nhớ chiếc bánh rán quẩy nóng hổi đó, nóng bỏng trong lồng n.g.ự.c . Cậu ôm chặt nó mang về nhà, xé phần bánh trứng gà , đút cho ông lão mù ăn.
Ông lão mù hỏi : “Căn Sinh, bánh ngô ở ?”
Lưu Căn Sinh căng thẳng trả lời: “Ở… ở trường phát ạ.”
Ông lão mù run rẩy đưa tay, sờ lên mặt , : “Trường học là một nơi , Căn Sinh con nhất định ngày nào cũng nhé.”
Ông lão mù còn , đó là chiếc bánh ngô ngon nhất mà ông từng ăn. Chiếc bánh rán quẩy lớn, chỉ đủ cho ông lão mù ăn, mà cũng ăn.
Liên tiếp ba ngày, của Chu Tiểu Xuyên ngày nào cũng những món ngon khác . Đó là ba ngày liên tiếp, Lưu Căn Sinh đều ăn no. Là ba ngày hạnh phúc nhất trong cuộc đời ngắn ngủi của .
Dù còn những món ăn thơm ngon như nữa, nhưng ba ngày đó, cũng mãn nguyện.
Sau nữa, chỗ của Chu Tiểu Xuyên xếp ở phía . Cậu thể thấy thức ăn trong hộp cơm của Chu Tiểu Xuyên, thể ngửi thấy mùi thơm.
Mùi thơm chỉ càng thêm đói khát. Lưu Căn Sinh vẫn sẽ kìm , lén hít , ngửi mùi hương còn vương . Trong từng sợi hương thơm, ảo tưởng nếu , nhất định cũng sẽ cho đủ loại món ngon. Có thật …
Mùi thơm mỗi ngày, trở thành niềm mong mỏi trong giấc mơ của Lưu Căn Sinh.
Cuộc sống như , một ngày nọ phá vỡ. Ngày hôm đó, Chu Tiểu Xuyên đột nhiên chuyện với , hỏi thể giúp một việc .
Chu Tiểu Xuyên mặt biểu cảm : “Hôm nay đồ ăn nhiều quá, ăn no , thật sự ăn nổi nữa. Cái bánh ngô , thể giúp ăn ?”
Cậu dám tin mà gật đầu: “… Được.”
Cứ như , lúc là bánh ngô, lúc là màn thầu nhỏ, lúc là bánh bột bắp. Chu Tiểu Xuyên luôn để cho những món ăn mà “ăn hết”, còn tặng một cây bút chì… loại bút chì ngắn cũn, vì cầm nữa mà vứt , mà là một cây bút mới tinh.
Là một đứa trẻ ăn cơm trăm nhà lớn lên, Lưu Căn Sinh nhanh hiểu , Chu Tiểu Xuyên thật sự ăn hết cơm trưa, mà là cố ý để cho . Cậu nghĩ đến việc từ chối, nhưng căn bản thể từ chối , cũng nỡ từ chối. Những ngày đồ ăn để ăn, thật sự quá .
mà, Chu Tiểu Xuyên mỗi chia đồ ăn cho , đều là khi ăn xong, chứ bây giờ. Cho nên mới tỏ lo lắng bất an như .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Dưới ánh mắt căng thẳng của Lưu Căn Sinh, Chu Tiểu Xuyên cầm lấy hộp cơm thứ ba, đưa cho .
Chu Tiểu Xuyên lên tiếng : “Cái cho , chúng cùng ăn cơm .”
Đây là một lời mời. Ý nghĩa ẩn giấu của Chu Tiểu Xuyên, là… chúng bạn .
tính cách ông cụ non của Chu Tiểu Xuyên, khiến thể những lời như . Cậu chỉ đó, đôi mắt đen nghiêm túc bé mặt, đưa hộp cơm nhét đầy ắp, nặng trĩu, mặt bé.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-335-chung-ta-cung-an-com-di-2.html.]
Trong lúc Lưu Căn Sinh chú ý đến Chu Tiểu Xuyên, thì Chu Tiểu Xuyên cũng từ đầu, chú ý đến bé nhỏ gầy, im lặng và luôn bẩn thỉu .
Cậu từng… cũng như . Bẩn thỉu như , nghèo khổ như , ăn đủ no, gầy yếu như . Cũng cha .
Chu Tiểu Xuyên vẫn còn nhớ ngày hôm đó, chiếc bánh rán quẩy mà Giang Nhu chạm , ai dám ăn. Họ đều là đồ điên, bệnh điên sẽ lây. Ai nấy đều sợ hãi dám gần .
Ngoài hai em nhà họ Triệu, Lưu Căn Sinh là bạn học đầu tiên , từ tay nhận lấy chiếc bánh rán quẩy.
Mọi chuyện ở trường, sự nỗ lực của Giang Nhu, bắt đầu lên, nhưng sự đổi là một sớm một chiều. Lúc đầu, ai chịu cạnh Chu Tiểu Xuyên. Khi cô giáo Dương xếp chỗ, ai nấy đều lộ vẻ từ chối. Là Lưu Căn Sinh giơ tay , phía chỗ trống, Chu Tiểu Xuyên thể .
Sau nữa… mỗi tan học buổi trưa, Lưu Căn Sinh luôn biến mất đầu tiên. Chu Tiểu Xuyên cũng từng những việc tương tự, nên chỉ cần là hiểu ngay.
Sau đó, chính là những chuyện đó. Lưu Căn Sinh ăn bánh ngô đưa, cũng nhận cây bút chì tặng. Cho nên họ là bạn bè.
Đã là bạn, thì nên cùng , cùng ăn cơm.
—— chúng cùng ăn cơm .
Lời mời của Chu Tiểu Xuyên, thật sự quá hấp dẫn. Đôi chân của Lưu Căn Sinh vốn chuẩn để rời , bất giác đổi phương hướng. Cậu còn gần, ngửi thấy mùi thơm tỏa từ hộp cơm.
“Như … … Đây là cơm trưa của các , … thể ăn.”
Lưu Căn Sinh vẫn cúi đầu, đỏ mặt từ chối.
Chu Tiểu Xuyên thẳng: “Cái của và Tiểu Hoa, là cho .”
“?”
Lưu Căn Sinh lập tức mở to mắt, cái đầu vốn luôn cúi gằm, cũng ngẩng lên.
Chu Tiểu Xuyên một nữa, vẻ mặt kiên định gật đầu.
“Là cho . Cậu ăn cơm cùng ?”
Là cho … là dành riêng cho … Giống như của Chu Tiểu Xuyên, giống như của Chu Tiểu Hoa, là đặc biệt cho .
Lưu Căn Sinh từ đến nay, chỉ nhận những thứ khác thừa cần, hoặc là rơi mặt đất. Chưa từng thứ gì, là dành riêng cho một . Cậu càng thêm luống cuống tay chân.
Lúc , thấy Chu Tiểu Hoa ở bên cạnh, cũng đang , cô bé cũng gật đầu giống như Chu Tiểu Xuyên. Dường như đang .
【 Chúng cùng ăn cơm … 】
Lưu Căn Sinh đột nhiên, mắt đỏ hoe ngay lập tức. Cậu nhận lấy hộp cơm, gật đầu thật mạnh: “ ! Chúng cùng ăn cơm!”
Trong giọng , là sự hưng phấn và nghẹn ngào thể che giấu.
Cứ như thế, cả ba đều vui vẻ. Chu Tiểu Xuyên vui vì bước bước đầu tiên trong giao tiếp, cuối cùng cũng bạn đầu tiên. Chu Tiểu Hoa thì Chu Tiểu Xuyên vui, cô bé cũng vui theo. Hơn nữa cuối cùng cũng ăn cơm !
Ba hộp cơm mở . Là cơm chiên trứng hải sản giống hệt , và bánh màn thầu sữa. Ngược hộp cơm của Lưu Căn Sinh, còn thêm một quả trứng gà béo tròn.
Nhiều quá, thơm quá!
“Nhiều thế … còn trứng gà… màn thầu bột mì… Những thứ … những thứ thật sự đều là cho ? thể ăn ?”
Lưu Căn Sinh một nữa thốt lên kinh ngạc tin nổi. Hai em Chu Tiểu Xuyên và Chu Tiểu Hoa, dùng hành động thực tế để cho .
Không cần nghi ngờ, ăn là !