Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 331: An ủi, một nụ hôn lướt qua

Cập nhật lúc: 2025-10-24 16:55:14
Lượt xem: 192

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Đây là một trong những hiếm hoi Giang Nhu để lộ cảm xúc yếu đuối. Người đàn ông vẻ ngoài thô kệch cũng an ủi thế nào. Chu Trọng Sơn chỉ thể ôm chặt lấy Giang Nhu, cho nàng cảm giác an , chờ cho những cảm xúc nhỏ bé của nàng qua .

 

“Bà xã, Tiểu Hoa mãi mãi là con gái của chúng , con bé sẽ rời .”

 

Lồng n.g.ự.c đàn ông phập phồng, giọng trầm ấm. Giang Nhu cảm nhận sự rung động trong lồng n.g.ự.c Chu Trọng Sơn, cũng đang từ từ điều chỉnh cảm xúc của , chờ cho cảm giác chua xót dần tan biến.

 

Thế nhưng, lúc nàng để ý, mặt Chu Trọng Sơn thoáng hiện lên vẻ nặng nề, đôi mắt đen láy chút u tối. Ánh mắt đàn ông hướng xuống, nặng nề dừng Giang Nhu, chính xác hơn là bụng của nàng.

 

Thì … nàng yêu trẻ con đến .

 

Mặc dù đây Giang Nhu thẳng thắn rằng nàng bệnh khó thể sinh con. ban đầu đề nghị cần con, chính là Chu Trọng Sơn. Lúc đối với Giang Nhu cũng tình cảm phức tạp, cũng từng nghĩ rằng vợ chồng họ thể trở nên gắn bó keo sơn như .

 

Bây giờ, chuyện . Những lời lúc đó, quá tàn nhẫn ? Chu Trọng Sơn nhíu mày.

 

Giang Nhu dần dần định tâm trạng, nghĩ đến Chu Tiểu Xuyên và Chu Tiểu Hoa vẫn còn đang ăn sáng ở bên ngoài, thể để hai đứa trẻ một quá lâu.

 

“Trọng Sơn, em . Chúng ngoài thôi.”

 

Nàng nhẹ nhàng thoát khỏi vòng tay của Chu Trọng Sơn, phát hiện cánh tay của vẫn nhúc nhích, cơ thể cũng cứng đờ.

 

“Trọng Sơn?”

 

“… Ừ, chúng nên ngoài .”

 

Chu Trọng Sơn đột nhiên hồn, vội vàng thu những cảm xúc phức tạp mặt. Giang Nhu đang chờ buông tay, ngờ rằng, ngược còn ôm chặt hơn.

 

“Anh…”

 

Lời mềm mại, tiếng nấc nhẹ, lập tức chặn . Chu Trọng Sơn cúi đầu hôn lên đôi môi hồng phấn.

 

Đây là một nụ hôn lướt qua, nhẹ nhàng, cẩn thận, vô cùng trân trọng. Giống như đang dùng hai tay nâng niu một viên ngọc trai lấp lánh, che chở khẽ chạm. Khi hôn, vẻ mặt chuyên chú nhắm mắt của Chu Trọng Sơn thoáng qua mắt Giang Nhu.

 

Ngay đó, đàn ông giỏi ăn buông tay , giơ tay lấy chiếc mũ treo tường. Đội mũ lên, theo thói quen chỉnh cho ngay ngắn.

 

“Bà xã, đây.”

 

“… Vâng, về sớm nhé.”

 

Giang Nhu vẫn hồn nụ hôn đó, trả lời theo bản năng, cũng giơ tay sửa cổ áo quân trang cho Chu Trọng Sơn.

 

Sau khi Chu Trọng Sơn rời , Giang Nhu bóng lưng khỏi cửa, giơ tay sờ lên đôi môi đang nóng lên. Trong lòng ngừng thầm mắng.

 

Chỉ là một nụ hôn nhẹ nhàng thoáng qua, thậm chí còn chạm sâu. Hơn nữa, những nụ hôn triền miên ướt át hơn cũng trải qua . Kiểu hôn , căn bản chỉ là trò trẻ con mà thôi.

 

Chỉ là hiểu tại , tim nàng cứ đập thình thịch, đặc biệt lợi hại. Đều tại cái vẻ mặt của lão đàn ông, lòng nàng loạn nhịp.

 

Giang Nhu đoán chỗ kỳ quái của Chu Trọng Sơn. mà, cơn rung động ửng hồng , xua tan cảm giác chua xót khác thường lúc nãy của nàng.

 

Cùng lúc đó, bàn ăn nhỏ.

 

Chu Tiểu Xuyên: Người lớn ai cũng kỳ kỳ quái quái!

 

Chu Tiểu Hoa: Trứng gà hôm nay ngon quá, lòng trắng ngon, lòng đỏ còn ngon hơn, ưm ưm ưm!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-331-an-ui-mot-nu-hon-luot-qua.html.]

 

Một lúc , Chu Tiểu Xuyên và Chu Tiểu Hoa ăn sáng xong, mang giày, đeo cặp sách và bình nước, lau mặt chuẩn xuất phát. Giang Nhu đưa tay lau vết lòng đỏ trứng khóe miệng Chu Tiểu Hoa, nhẹ giọng dặn dò.

 

“Cơm trưa hôm nay là cơm chiên trứng hải sản, trong hộp cơm còn bánh màn thầu sữa nhỏ, đây là táo rửa sạch, hoa quả để ăn xong cơm hãy ăn nhé. Tất cả đều để trong túi lưới, chừng chắc là đủ ăn, nếu đủ thì về với , ngày mai chúng mang thêm một chút.”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Chu Tiểu Xuyên nghiêm túc lắng , đôi mắt đen láy dừng hộp cơm mà Giang Nhu chuẩn . Cậu bé mím môi, vẻ mặt chút đắn đo, cuối cùng vẫn mở miệng .

 

“Hôm nay thể mang thêm một chút ạ?”

 

Giang Nhu ngẩn . Chu Tiểu Xuyên sẽ chủ động đưa yêu cầu, điều nàng ngạc nhiên. Nàng đổ đầy hai phần ba hai chiếc hộp cơm bằng bạc, một phần ba còn thì để bánh màn thầu nhỏ. Đừng là hai đứa trẻ, ngay cả hai lớn ăn cũng thể no bảy tám phần.

 

Không thể nào là đủ ăn. Trừ phi… Chu Tiểu Xuyên cho khác ăn cùng.

 

Giang Nhu xổm xuống, đối diện với Chu Tiểu Xuyên, nhẹ giọng hỏi: “Tiểu Xuyên, con kết bạn ở trường ?”

 

Khóe miệng Chu Tiểu Xuyên mím chặt, chậm rãi lên tiếng: “Coi như là ạ.”

 

Cậu nhóc cũng kiêu ngạo. Lúc nhắc đến bạn bè, mắt sáng lên.

 

Chu Tiểu Xuyên giống Chu Tiểu Hoa, Chu Tiểu Hoa dù nhưng cũng dùng mắt để “ chuyện”, còn Chu Tiểu Xuyên thì y hệt Chu Trọng Sơn, là một cái hũ nút. Chuyện xảy ở trường mỗi ngày, trừ phi Giang Nhu chủ động hỏi, còn sẽ gì cả.

 

Hôm nay hiếm khi Chu Tiểu Xuyên chủ động nhắc tới, Giang Nhu trong lòng vô cùng vui vẻ.

 

“Là bạn của Tiểu Xuyên nhà chúng , thì nhất định mời bạn ăn cho tử tế.”

 

Chỉ thêm một chút thì đủ, chuẩn riêng một phần mới . Giang Nhu lục tủ bát, tìm một chiếc hộp cơm khác. Cơm chiên trứng hải sản còn nhiều, Giang Nhu nhét thêm mấy cái bánh màn thầu sữa, còn thêm một quả trứng luộc bóc vỏ. Thiếu chút nữa là đậy nắp, dùng tay đè xuống mới miễn cưỡng đậy .

 

Cầm tay nặng trĩu.

 

Giang Nhu cầm hộp cơm lắc lắc, hỏi Chu Tiểu Xuyên: “Thế ?”

 

Chu Tiểu Xuyên nghiêm túc gật đầu: “Dạ, .”

 

Giang Nhu xoa đầu bé: “Kết bạn là chuyện , hòa thuận với bạn bè nhé, cũng thể dẫn bạn về nhà chơi, sẽ món ngon hơn cho các con.”

 

Chu Tiểu Xuyên ôm hộp cơm, khóe miệng như như nhếch lên, “Vâng” một tiếng.

 

Chắc là… là bạn bè .

 

 

Giang Nhu đưa hai đứa trẻ đến trường, còn chuyện riêng với Dương Trân Trân, kể về tình hình đặc biệt của Chu Tiểu Hoa.

 

“Cô giáo Dương, Tiểu Hoa tuy , nhưng con bé hiểu , cũng thông minh, cô cứ đối xử với con bé như một đứa trẻ bình thường là .”

 

“Tính cách Tiểu Hoa khá hướng nội, lúc đầu nhát , cũng nhút nhát, nhưng Tiểu Xuyên ở bên cạnh, hơn nữa con bé hiểu chuyện, chắc chắn sẽ quấy ầm ĩ ảnh hưởng đến việc dạy học của cô .”

 

“Chỉ là con bé dù cũng còn nhỏ, đôi lúc phiền cô để ý một chút, chuyện gì cô cứ với .”

 

Dương Trân Trân vốn là một cô gái tính cách trầm lặng, hướng nội, thấy Chu Tiểu Hoa liền như thấy chính lúc nhỏ, nên vô cùng yêu thích. Cô gật đầu: “Đồng chí Giang, chị cứ yên tâm, nhất định sẽ chăm sóc Tiểu Hoa nhiều hơn. Dù con bé cũng là nữ sinh duy nhất của lớp chúng .”

 

Dương Trân Trân , Giang Nhu mới phản ứng , đúng là như thế thật.

 

Trong khu tập thể, con trai tương đối nhiều, con gái thì hiếm như lá mùa thu. Mà trong làng, thường chỉ gửi con trai học, tư tưởng trọng nam khinh nữ vẫn còn ăn sâu bén rễ.

 

Cứ như thế, Chu Tiểu Hoa trở thành nữ sinh duy nhất của lớp họ. là một đóa hoa giữa rừng gươm.

 

 

Loading...