Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 324: Rượu Rắn và Rượu Bọ Cạp: Sự Lựa Chọn Khó Khăn

Cập nhật lúc: 2025-10-24 16:55:07
Lượt xem: 253

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

“Nhu tử, cô đừng sợ! Đây là rượu trắng ngâm hồi ở quê, tuổi . Cha , chồng , đều nỡ uống, cứ cất giấu mãi, để thêm vài năm nữa, thể là đồ gia truyền của nhà .”

 

đào một cái hầm trong phòng, vốn luôn cất giấu đất. cô đối với nhà chúng ý nghĩa khác, là cố ý lấy từ hầm.”

 

“Nhu tử, cô nhất định nhận lấy, đây là đồ đấy!”

 

Món quà tạ ơn “ân cứu mạng” của Hoàng Cúc Hoa, đích thực là đồ .

 

Đó là rượu thuốc.

 

Rượu t.h.u.ố.c thông thường, là dùng nhân sâm, đương quy… các loại thảo d.ư.ợ.c Trung y để ngâm.

 

của Hoàng Cúc Hoa thì .

 

Bà dùng chính là… rắn và bọ cạp.

 

Hoàng Cúc Hoa thành ý mười phần, cầm hai bình rượu t.h.u.ố.c đưa cho Giang Nhu.

 

Dùng là bình thủy tinh trong suốt.

 

Một lọ bên trong là một con rắn đen, uốn lượn cuộn tròn bên trong.

 

Một lọ khác bên trong là ba con bọ cạp hung dữ, bọ cạp một chút cũng dung dịch ngâm cho thối rữa, hai chiếc càng lớn phía dựng thẳng lên, cái đuôi thể phóng độc tố phía , cũng cong lên cao.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Vẫn là một bộ dạng uy phong lẫm lẫm, như thể còn sống.

 

Vừa khi Hoàng Cúc Hoa lấy rượu t.h.u.ố.c .

 

Giang Nhu liếc mắt một cái đối diện với đôi mắt của con rắn đen.

 

Thật là kinh khủng.

 

Sợ đến mức Giang Nhu cả giật , run rẩy thôi.

 

Trời ơi!

 

Nàng hảo tâm cứu Hoàng Cúc Hoa một mạng, Hoàng Cúc Hoa dọa c.h.ế.t nàng!

 

Thứ kinh khủng như , cũng trách Chu Tiểu Hoa sợ hãi chui lòng Giang Nhu.

 

Giang Nhu xa xa, tuyệt đối đối diện với con rắn đen thứ hai.

 

Trên nàng vẫn còn đang nổi da gà.

 

Chỉ thể liên tục từ chối.

 

“Hoàng tẩu tử, thật sự nghiêm trọng đến mức là ơn cứu mạng . Thấy tình huống của chị như , dù em, là chị Ngọc Lan, những khác, nhất định đều sẽ tay cứu chị.”

 

“Hơn nữa, ngày đó thật sự kéo chị , thể xem là em, mà là Tống Nham. Tống Nham mới là ân nhân cứu mạng của chị.”

 

“Chị thật sự cần khách sáo như . Lại , đây là bảo bối gia truyền của nhà chị, thứ quý giá như , tặng , là chị mang về !”

 

Ý của Giang Nhu là: thật sự !

 

tính cách của Hoàng Cúc Hoa thẳng thắn, sự từ chối của Giang Nhu, còn tưởng Giang Nhu ngại ngùng nhận.

 

“Nhu tử, cô đừng sợ, thứ chỉ là kinh khủng, nhưng thực đều là vật c.h.ế.t, hại . Không chỉ hại , mà còn bổ thể. Cô cho Chu đoàn trưởng mỗi tối uống vài ngụm, đảm bảo quá ba tháng, là thể con.”

 

Giang Nhu: Cảm ơn, cũng sinh con.

 

“Nhu tử, cô chê đồ của ? đây là thành phố, chắc chắn thấy qua đủ thứ , thứ của thật sự đáng tiền…”

 

Hoàng Cúc Hoa , vẻ mặt tiu nghỉu.

 

Tuy ý , nhưng gần như là ép buộc khác.

 

Giang Nhu dù luôn miệng từ chối, cuối cùng cũng thể nhận.

 

Hai một phen qua theo kiểu triết học Trung Quốc.

 

Cuối cùng Giang Nhu nhận lấy, nhưng chỉ nhận một lọ.

 

Chỉ một lọ!

 

Đã là giới hạn của nàng.

 

Giang Nhu giữa rắn đen và bọ cạp, chọn bọ cạp.

 

Nàng thật sự sợ động vật m.á.u lạnh mềm.

 

Vô cùng cần sờ sờ cơ bụng của trai thô kệch, cảm nhận một chút ấm của con , mới thể trấn an nội tâm kinh hách.

 

Hoàng Cúc Hoa thấy Giang Nhu nhận lấy xong, cầm lọ rượu rắn của , thỏa mãn rời .

 

Hoàn .

 

Giang Nhu giữa mùa hè, đang run lẩy bẩy vì lạnh.

 

 

Sau khi Hoàng Cúc Hoa .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-324-ruou-ran-va-ruou-bo-cap-su-lua-chon-kho-khan.html.]

 

Giang Nhu vẫn dám trực tiếp cầm bình rượu.

 

Nàng lấy một chiếc áo cũ mặc.

 

Trước tiên dùng áo cũ che bình rượu , đó cuộn lên, tìm một vị trí góc cao kệ bếp, nhét cả quần áo cũ .

 

Mắt thấy, lòng phiền!

 

Làm xong những việc .

 

Nàng nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng Chu Tiểu Hoa.

 

“Tiểu Hoa, đừng sợ, .”

 

Chu Tiểu Hoa dường như vẫn còn sợ hãi, dám ngẩng đầu lên từ lòng Giang Nhu.

 

Cô bé cúi đầu, ôm cổ Giang Nhu buông.

 

“Tiểu Hoa? Tiểu Hoa?”

 

Giang Nhu nghi hoặc gọi vài tiếng, còn chút lo lắng và sợ hãi.

 

Thấy Chu Tiểu Hoa mãi phản ứng.

 

Nàng đành kéo Chu Tiểu Hoa , kỹ.

 

Nhìn một cái…

 

Cô bé trắng nõn mềm mại, nhắm mắt, chu đôi môi hồng phấn, hô hấp… đều đặn.

 

Nàng thế mà ngủ !

 

Chu Tiểu Hoa ban đầu là sợ hãi, nhưng khi trốn trong lòng Giang Nhu, nàng Giang Nhu ở đó, cần lo lắng gì cả.

 

Hơn nữa buổi chiều các tẩu tử xuất hiện, phiền thời gian ngủ trưa của Chu Tiểu Hoa.

 

Cho nên Chu Tiểu Hoa khi gục vai Giang Nhu.

 

Sợ hãi, sợ hãi…

 

Sau đó nhắm mắt ngủ mất!

 

Giang Nhu vẻ mặt ngủ say của Chu Tiểu Hoa, thật sự là tức buồn .

 

“Con bé , thật đúng là gan lớn, thế cũng thể ngủ .”

 

Nàng bất đắc dĩ .

 

Giang Nhu ôm Chu Tiểu Hoa đưa phòng, để cô bé dựa gối mềm, cởi giày, đắp lên một chiếc chăn mỏng.

 

“Ngủ , bảo bối.”

 

Nàng cúi đầu hôn lên mặt Chu Tiểu Hoa.

 

Ra khỏi phòng.

 

Giang Nhu sân phơi nắng ánh mặt trời chói chang.

 

Cuối cùng cũng xua tan lạnh do thấy con rắn đen.

 

 

Ngày thứ hai.

 

Nhà Dương Hồng Bình.

 

Thường lệ là ngày Lâm Ngọc Lan đến báo cáo công việc với Dương Hồng Bình, nhưng Giang Nhu cũng mặt.

 

Khi Lâm Ngọc Lan chuyện, Giang Nhu ở một bên lẳng lặng lắng .

 

Nàng ngờ một khu tập thể trông lớn, cùng với công việc của chủ nhiệm phụ nữ, thể nhiều đến .

 

Lâm Ngọc Lan vốn cẩn thận, nhiều việc thậm chí đến tỉ mỉ.

 

Dương Hồng Bình đỡ ít việc, mới thời gian các đảo xung quanh, giải quyết các vấn đề giữa các đội sản xuất.

 

Nghe xong báo cáo của Lâm Ngọc Lan.

 

Dương Hồng Bình vô cùng hài lòng, đồng thời quan tâm đến sức khỏe của Lâm Ngọc Lan.

 

“Ngọc Lan, giao việc cho cô yên tâm, cô cứ tự quyết định là , cần báo cáo với nữa. sức khỏe của cô, còn chịu ?”

 

“Chị Hồng, sức khỏe của em vấn đề gì. Em mới chỉ m.a.n.g t.h.a.i giai đoạn đầu, bụng còn lộ , cần lo lắng cho em.”

 

Lâm Ngọc Lan đặt sổ ghi chép xuống, Dương Hồng Bình .

 

Dương Hồng Bình lắc đầu.

 

lo , cô khó khăn lắm mới thai, lỡ như ở bên cạnh xảy chuyện gì, ăn với Lương quân trưởng. Cô , điện thoại của Lương quân trưởng và vợ ông , đều gọi đến chỗ đấy!”

 

Nhắc đến Lương quân trưởng, vẻ mặt Lâm Ngọc Lan sự đổi vi diệu, thoáng qua.

 

 

Loading...