Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 316: Lời Tỏ Tình Vụng Về Của Người Say
Cập nhật lúc: 2025-10-24 16:54:10
Lượt xem: 245
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giọng Tống Thanh Thiển tuy nghiêm nghị, đầy vẻ lệnh.
tốc độ chậm.
Chỉ là một cách hơn mười mét, hai từng bước một, chậm rãi tiến về phía .
Tựa như con đường phía mãi mãi điểm dừng.
Tống Thanh Thiển sợ Hạ Đông Tới lỡ chân vấp ngã.
Một đàn ông cao hơn một mét tám như , nếu ngã xuống, nàng quả thực đỡ nổi.
Cứ như chậm rãi .
Mắt thấy, sắp đến cửa nhà.
Tống Thanh Thiển đang nghĩ xem thế nào để Hạ Đông Tới bước lên bậc thềm.
Một đàn ông say rượu, chắc sẽ quên cả những điều chứ?
Đang do dự.
Bên tai một nữa vang lên tiếng của Hạ Đông Tới.
Nhẹ nhàng, lẩm bẩm một .
“Anh thích em.”
Tống Thanh Thiển thoáng chốc ngẩn .
Nàng hoảng hốt, cứ ngỡ nhầm, chậm rãi .
Liếc mắt một cái, bắt gặp ánh mắt của Hạ Đông Tới.
Con ngươi đen láy của đàn ông, sâu thấy đáy.
Thu hết cả ánh sáng nhàn nhạt xung quanh trong.
Rồi đó dồn tất cả ánh sáng, bao bọc lấy hình bóng của Tống Thanh Thiển phản chiếu trong mắt .
Có một khoảnh khắc.
Tống Thanh Thiển cho rằng Hạ Đông Tới đang giả say, hẳn là tỉnh táo mới đúng.
một Hạ Đông Tới tỉnh táo, tuyệt đối sẽ dùng ngữ khí dịu dàng bình thản như , nhẹ giọng lẩm bẩm lời tỏ tình, chân thành đến thế.
Càng sẽ yên nhúc nhích, ngoan ngoãn đưa tay, mặc cho Tống Thanh Thiển kéo .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Suốt dọc đường, Hạ Đông Tới về phía , cũng xuống đất, mà luôn chằm chằm khuôn mặt Tống Thanh Thiển.
Dưới ánh trăng trong trẻo, khuôn mặt trắng nõn, dung nhan tuyệt sắc của Tống Thanh Thiển, như phủ một lớp voan mỏng trong suốt.
Cùng với cô gái xinh đến kinh ngạc trong ký ức thời niên thiếu của Hạ Đông Tới, trùng khớp.
Tống Thanh Thiển lúc , tựa như pháo hoa rực rỡ đột nhiên nở rộ trong cuộc đời xám xịt của , kinh diễm những năm tháng cằn cỗi của Hạ Đông Tới.
Pháo hoa, rực rỡ nhưng ngắn ngủi.
Chỉ trong một khoảnh khắc, lập tức biến mất thấy.
Chỉ khi đêm khuya tỉnh giấc, khuôn mặt kiêu hãnh tuyệt sắc , mới một nữa hiện trong đầu .
Cùng xuất hiện, còn khúc dương cầm tuyệt diệu.
Tối nay…
Không khúc dương cầm.
Chỉ là cô gái từng chạm tới, đang ở ngay mặt , còn nắm chặt lấy tay .
Mềm mại, nhỏ nhắn, mảnh mai.
Là chỉ cần một bàn tay, là thể nắm trọn.
Trên khuôn mặt hồng hào của Hạ Đông Tới, thoáng hiện một nụ thỏa mãn.
Hắn khẽ lên tiếng.
“Bảo bối…”
Trên mặt Tống Thanh Thiển, một nữa hiện lên vẻ thể tin nổi.
Nàng buột miệng hỏi dồn.
“Anh gì?”
Hạ Đông Tới vẫn đang với nàng, con ngươi đen láy vô tận cặp kính, lấp lánh tỏa sáng.
Đôi môi mỏng cong lên, giọng khàn khàn nhuốm men say, càng thêm từ tính.
“Bảo bối, thích em.”
Đây là thiếu niên 17 tuổi, đang tỏ tình sâu sắc với cô gái trong ký ức sâu thẳm.
Gió đêm.
Mang theo một tia se lạnh.
cũng thể nào thổi tan nóng mặt Tống Thanh Thiển.
Trên khuôn mặt hồng phấn tươi , thoáng hiện một vẻ bối rối kinh ngạc.
“Sao ?”
Tống Thanh Thiển vội vàng hỏi, lúc nhíu mày mím môi, tất cả đều là vẻ ngượng ngùng.
Bảo bối.
Đó là tên ở nhà của Tống Thanh Thiển.
Nói đúng hơn, gọi là tên ở nhà cũng thích hợp.
Là một cách gọi yêu thương.
Ở miền Nam, lớn tuổi đối với những đứa trẻ đặc biệt yêu thương, sẽ gọi từng tiếng “bảo bối”.
Gọi lâu , cũng thành tên ở nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-316-loi-to-tinh-vung-ve-cua-nguoi-say.html.]
Tống đại tiểu thư từ năm 6 tuổi, dần dần bộc lộ vẻ kiêu ngạo khó thuần, đối với cái tên mềm mại như , tỏ kháng cự.
Ngay cả ông thiết nhất, Tống Thanh Thiển cũng cho ông gọi nữa.
Cái tên gần mười mấy năm , giờ đây thốt từ miệng Hạ Đông Tới.
Sợ đến mức Tống Thanh Thiển hoảng loạn, .
Đồng thời …
Tim tê dại vô cùng.
Một dòng điện nhỏ, đang từng luồng từng luồng chạy qua.
Khiến tim đập đột nhiên mất kiểm soát.
Hạ Đông Tới vẫn , nụ chỉ ở khóe miệng cong lên, mà còn nhuốm cả con ngươi.
Nhìn Tống Thanh Thiển chớp mắt.
Tình yêu dịu dàng, gần như tràn .
“Bảo bối…”
Người đàn ông say rượu thấy câu hỏi của Tống Thanh Thiển, chỉ cố chấp và dịu dàng, gọi gọi .
Hắn từng thấy.
Nhìn thấy một đàn ông tóc bạc trắng nhưng khí chất phi phàm, dùng giọng từ ái, gọi nàng như thế.
Hai chữ thốt .
Cô gái như đóa hồng kiêu hãnh , sẽ đỏ mặt, sẽ hoảng sợ, sẽ tức giận dậm chân.
Nàng sẽ ngượng ngùng, kiêu ngạo lệnh, “Không gọi nữa!”
Từ đó về .
Bảo bối, hai chữ khắc sâu tâm trí Hạ Đông Tới.
Hắn từng lẩm bẩm một bao nhiêu .
từng để Tống Thanh Thiển thấy.
“Bảo bối.”
“Bảo bối.”
“Bảo bối.”
Chỉ khi say rượu, mới trở nên gì thì .
Giọng của Hạ Đông Tới, rõ ràng là nhẹ, chỉ hai họ mới .
Tống Thanh Thiển vẫn căng thẳng.
Như thể xung quanh vô cặp mắt đang chằm chằm nàng.
Gió đêm mang giọng của , thật xa thật xa.
Thật là…
Sao lời chút nào!
“Không gọi nữa.”
Nàng đưa tay, bịt miệng Hạ Đông Tới .
Tống Thanh Thiển đầu , mắt cụp xuống, che vẻ hoảng loạn và sắc hồng mặt.
Bị bịt miệng, Hạ Đông Tới ngoan ngoãn động đậy.
Chỉ là nhíu mày , ánh sáng trong con ngươi biến mất, trở nên tiu nghỉu.
Như một chú ch.ó lớn đuổi khỏi nhà, mà vì .
Đôi mắt cụp xuống, dường như đang âm thầm hỏi.
Vì ? Vì gọi nữa?
Tống Thanh Thiển dám Hạ Đông Tới, sợ sẽ mềm lòng.
Nàng mím môi, buông tay, kéo mạnh Hạ Đông Tới một cái.
“Đi thôi, đừng lề mề nữa, mau về nhà, nên ngủ nghỉ ngơi. Không thì ngày mai dậy nổi —”
Tống Thanh Thiển kéo một cái, nhưng kéo .
Một khắc , “ gỗ” ngoan ngoãn theo chỉ huy của nàng, lúc trở nên bất động.
Tống Thanh Thiển thử nhiều , đều kéo .
Hạ Đông Tới trông thanh tú nho nhã, hình vạm vỡ như Chu Trọng Sơn, nhưng dù cũng là đàn ông cao hơn một mét tám, vai rộng eo thon, ẩn giấu một cơ bắp.
Ngực cứng như đá.
Mặc áo trông gầy, cởi áo da thịt.
Đâu dễ dàng mà kéo .
Nếu Hạ Đông Tới tự , thì dù hai Tống Thanh Thiển cũng chắc kéo nổi .
Tống Thanh Thiển thật sự hết cách, đành đầu .
Chờ đợi nàng là vẻ nghi hoặc trầm tư của Hạ Đông Tới.
“Bảo bối, em thích?”
“Bảo bối, tại gọi?”
“Bảo bối, dễ mà.”
Người đàn ông dường như thật sự hiểu, kiên trì lặp lặp .
Nghe mà tai Tống Thanh Thiển nóng bừng.
Sao nàng thể nghĩ Hạ Đông Tới say rượu là một chú ch.ó ngoan ngoãn, rõ ràng là một gã đàn ông voi đòi tiên!