Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 311: Lời Hẹn Ước Trẻ Thơ và Lòng Cha Mẹ
Cập nhật lúc: 2025-10-24 16:54:05
Lượt xem: 243
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Không khí bàn ăn, náo nhiệt từng .
Hương thơm của hải sản và đồ nướng, trở thành sự tồn tại diệu kỳ như những vì bầu trời đêm mùa hạ.
Giang Nhu một bên tự ăn, một bên chăm sóc Chu Tiểu Hoa.
Để một đứa trẻ nhỏ như bóc hải sản, thật sự là quá khó.
Thịt hải sản mềm, chiếm bụng, khiến Chu Tiểu Hoa vui mừng khôn xiết, thể ăn nhiều.
giúp Chu Tiểu Hoa bóc hải sản, chỉ một Giang Nhu.
“Em Tiểu Hoa, đây là tôm tích bóc, cho em ăn .”
Nhị Hổ Tử với khuôn mặt ngây ngô, má vết nhọ của đồ nướng, những hạt tỏi nhỏ của sốt dính khóe miệng.
Cậu bé đỏ mặt, đưa con tôm tích bóc xong đến mặt Chu Tiểu Hoa.
Một con tôm tích lớn, bé bóc lởm chởm, cũng là thành quả của một phen nỗ lực.
Cậu bé căng thẳng ngượng ngùng.
Chu Tiểu Hoa thấy con tôm tích lởm chởm, nhưng cũng hề chê.
Tuy bằng bóc, nhưng Nhị Hổ Tử hằng ngày cũng chăm sóc nàng.
Chu Tiểu Hoa ghét trai chút ngốc nghếch .
【Cảm ơn Nhị Hổ Tử ~】
Chu Tiểu Hoa chớp chớp đôi mắt to xinh , hướng về phía Nhị Hổ Tử nở một nụ đáng yêu, cũng nhận lấy con tôm tích trong tay Nhị Hổ Tử.
Điều khiến Nhị Hổ Tử vui mừng khôn xiết!
Em nhận ! Nhận ! Nhận !
Nhị Hổ Tử chỉ nhảy cẫng lên tại chỗ vài cái.
Chu Tiểu Hoa chỉ nhận tôm tích, mà còn há miệng c.ắ.n một miếng lớn.
Thịt tôm tích mềm, dai, mang theo một chút vị ngọt, đặc biệt ngon.
Nhị Hổ Tử thấy Chu Tiểu Hoa ăn xong, càng thêm vui vẻ.
giây tiếp theo.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Chu Tiểu Hoa đưa con tôm tích c.ắ.n của , bàn tay nhỏ duỗi , đưa đến mặt Chu Tiểu Xuyên.
Đôi mắt trong veo chớp chớp.
【Anh trai, ăn ! Ăn tôm tích !】
Chu Tiểu Xuyên liếc con tôm tích mặt, vẻ mặt mong đợi của Chu Tiểu Hoa, liếc Nhị Hổ Tử ở bên cạnh.
Nhị Hổ Tử vô cùng sốt ruột.
Đó là con tôm mà tốn bao công sức, khó khăn lắm mới bóc , ngón tay suýt nữa đ.â.m chảy máu.
Là chuyên môn dành cho Chu Tiểu Hoa ăn, khác đụng một chút.
Nhị Hổ Tử lên tiếng, nhưng hướng về phía Chu Tiểu Xuyên nỗ lực lắc đầu.
Không ăn!
Anh ăn!
Đó là cho em Tiểu Hoa ăn!
Chu Tiểu Xuyên dáng ông cụ non, liếc mắt một cái là thể hiểu ý của Nhị Hổ Tử.
Chính là —
Thiếu niên mắt đen sáng lên, chút do dự cúi đầu cắn.
“Cảm ơn Tiểu Hoa, tôm tích ngon thật.”
Chu Tiểu Xuyên chỉ một miếng ăn hết phần tôm tích còn , mà còn lên tiếng khen ngợi.
Chu Tiểu Hoa , liên tục gật đầu.
Không sai! Tôm tích ngon!
Hai em đều vui vẻ ~
Chỉ Nhị Hổ Tử tổn thương sâu sắc.
Con tôm tích của …
Nhị Hổ Tử hết cách, đành mách Đại Hổ Tử, “Anh cả, xem … ăn tôm tích em cho em Tiểu Hoa.”
Đại Hổ Tử nghĩ một cách, “Ăn thì ăn thôi, cùng lắm em bóc con khác, tiếp tục đưa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-311-loi-hen-uoc-tre-tho-va-long-cha-me.html.]
Nhị Hổ Tử xong, cảm thấy lý.
Hừ!
Cậu bóc một con khác, cho em Tiểu Hoa ăn!
Tình cảm của trẻ con, ngây thơ trong sáng.
Giang Nhu một hồi lâu, vẻ mặt tươi , lặng lẽ thu ánh mắt.
Mà mặt nàng, từ khi nào, thêm một chiếc bát nhỏ.
Trong bát, đều là thịt cua mới bóc.
Thịt cua trắng nõn mềm mịn, từng sợi từng sợi, xếp thành một ngọn núi nhỏ.
Bên tay Chu Trọng Sơn, lặng lẽ thêm nhiều vỏ cua.
Khóe miệng Giang Nhu, cong lên cao, nụ tràn đầy ngọt ngào.
“Thịt cua ngon thật!”
Bên .
Triệu Quốc Thắng say sáu bảy phần, mặt đỏ bừng vì men rượu, nhưng ly rượu trong tay vẫn buông.
Hắn cũng thấy chuyện xảy giữa Nhị Hổ Tử và Chu Tiểu Hoa.
Người cha già lập tức tay trợ giúp.
“Lão Chu … Tiểu Hoa nhà thật là càng càng thích, con bé xinh , hiểu chuyện! là một chiếc áo bông nhỏ ấm áp. Triệu Quốc Thắng đời , tiếc nuối duy nhất là một đứa con gái.”
“ thật là thích con bé … thích lắm… chỉ thích, Quế Phân nhà cũng thích, Đại Hổ Tử, Nhị Hổ Tử nhà đều thích. Sau nó mà về nhà chúng , chắc chắn để con bé chịu thiệt. Anh thấy thế nào? Hay là để Tiểu Hoa về nhà , dứt khoát cùng Nhị Hổ Tử nhà định một cái hôn ước trẻ thơ .”
“Hai nhà chúng rõ gốc gác, với là quan hệ gì, chẳng lẽ còn yên tâm ? đảm bảo đối với Tiểu Hoa, sẽ như đối với con gái ruột của ! Thế nào? Anh một lời !”
Triệu Quốc Thắng say khướt, nhưng vẫn rót rượu cho Chu Trọng Sơn, mà tay cũng hề run.
Cũng thật là kỳ lạ.
“Nào! Nếu đồng ý, chúng sẽ uống cạn ly rượu !”
Ly rượu đặt mặt Chu Trọng Sơn.
Chu Trọng Sơn ngay cả chạm cũng chạm một chút.
Hắn Chu Tiểu Hoa, bộ dạng ngây ngô của Nhị Hổ Tử.
Ha hả.
Thằng nhóc cũng ve vãn Tiểu Hoa nhà .
Người si mộng.
Chu Trọng Sơn từ chối, “Tiểu Hoa nhà lo lấy.”
“ đương nhiên Tiểu Hoa nhà lo lấy, nhưng nhà cũng kém mà! Hai đứa tuổi tác chênh lệch nhiều, là thanh mai trúc mã, nhất định tình cảm . Đến lúc đó chúng ở cùng một khu tập thể, là hàng xóm, qua cũng tiện. Tiểu Hoa khỏi cửa, là thể về nhà đẻ, bao…”
Triệu Quốc Thắng thật sự say , sự từ chối lạnh lùng trong lời của Chu Trọng Sơn.
Hắn còn đập bàn một cái, hào khí ngút trời .
“Nếu mắt Nhị Hổ Tử nhà , thì Đại Hổ Tử cũng ! Vài năm nữa, cho Đại Hổ Tử bộ đội. Đợi bộ đội vài năm về, kết hôn với Tiểu Hoa là . Đến lúc đó sinh một đứa cháu trai béo , ha ha ha… ngày tháng đó thật !”
Triệu Quốc Thắng mải mê tưởng tượng về tương lai .
Chu Trọng Sơn càng , sắc mặt càng lạnh, nể nang.
là cha vợ con rể, thế nào cũng mắt!
Giang Nhu sợ Chu Trọng Sơn lời quá thẳng thắn, vội vàng mặt đỡ.
“Tiểu Hoa nhà em còn nhỏ, em và Trọng Sơn đều vội chuyện , còn giữ con bé ở thêm vài năm, đợi đến hai mươi tuổi cũng muộn.”
Nói chuyện khi.
Giang Nhu hiệu cho Triệu Quế Phân vài cái.
Triệu Quế Phân lập tức hiểu ý, vỗ mạnh Triệu Quốc Thắng một cái.
“ thấy ông chính là uống rượu say quá , thế mà năng linh tinh! Tiểu Hoa mới 4 tuổi, ông gì mà kết hôn kết hôn. Còn gì mà hôn ước trẻ thơ, cứ tưởng là thời phong kiến ? Rượu ông đừng uống nữa.”
Triệu Quốc Thắng vội vàng bảo vệ ly rượu của , tuyệt đối cho Triệu Quế Phân cướp .
Sau đó mới lớn tiếng phản bác.
“ sai chỗ nào ? Chẳng lẽ bà Tiểu Hoa con dâu nhà ? Không chỉ thích con bé , bà cũng thích con bé mà, nếu mà thành, bao.”
“Chúng thích thì ích gì, Tiểu Hoa là con gái của Chu đoàn trưởng, đừng nghĩ bậy bạ.”
“Chẳng lẽ ? Nếu nhà con gái, cần ghen tị như ? Con gái bao, là áo bông nhỏ của cha, bà sinh cho một đứa , sẽ cần nhòm ngó con nhà khác nữa…”