Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 277: Quang Minh, Em Có Chuyện Muốn Nói Với Anh
Cập nhật lúc: 2025-10-24 16:53:17
Lượt xem: 372
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Ngọc Lan chau mày, mặt hiện lên vẻ tái nhợt bệnh tật.
Lương Quang Minh ở một bên, chỉ trực tiếp bịt miệng Lâm Ngọc Dao .
Anh nén giận, mở miệng ngắt lời.
“Lâm Ngọc Dao, cô đừng nữa, thấy chị cô khỏe ?”
Lâm Ngọc Dao thấy vẻ mặt âm u của Lương Quang Minh, sợ đến run rẩy, lập tức im bặt.
Bên .
Lương Quang Minh thấp giọng hỏi: “Có uống t.h.u.ố.c ? lấy t.h.u.ố.c cho cô.”
Lâm Ngọc Lan từ từ lắc đầu.
Từ khi đến hòn đảo , sức khỏe của cô dần lên, lâu phát bệnh.
Những viên t.h.u.ố.c đó, lẽ hết hạn.
Hơn nữa cơ thể của cô hiện tại, cũng thể tùy tiện uống thuốc…
Lâm Ngọc Lan âm thầm sờ sờ bụng .
Lương Quang Minh rũ mắt, chú ý đến hành động nhỏ vô thức của cô, âm thầm nhíu mày.
Trong lòng Lâm Ngọc Lan rối như tơ vò, quá nhiều cảm xúc ngừng quấn lấy cô.
Cô từ từ ngẩng đầu, theo bản năng về phía Lương Quang Minh bên cạnh.
Kết hôn nhiều năm như , Lâm Ngọc Lan rõ sự tồn tại như một trụ cột của Lương Quang Minh trong gia đình.
Trước đây, những chuyện như thế đều do Lương Quang Minh quyết định, cần cô phiền não.
Thậm chí nhiều năm như cô con, cha của Lương Quang Minh cũng từng gì.
Lâm Ngọc Lan , đó là Lương Quang Minh chặn ngay từ đầu.
Nếu hôm nay gây chuyện là Lâm Ngọc Dao, mà là họ hàng bên nhà họ Lương của , Lương Quang Minh chắc chắn sẽ quyết đoán nhanh chóng, sẽ để sự việc trở nên như thế .
Chỉ vì đó là Lâm Ngọc Dao, Lương Quang Minh Lâm Ngọc Lan kẹp ở giữa khó xử, nên mới luôn lên tiếng, để Lâm Ngọc Lan quyết định.
mà…
Cô thế nào…
Lòng Lâm Ngọc Lan rối bời thể quyết định, âm thầm tìm kiếm sự giúp đỡ.
Lương Quang Minh lên tiếng: “Ngọc Lan, trong lòng cô nghĩ thế nào, thì cứ như thế. Chuyện còn để lo.”
Lời trầm thấp của đàn ông, rơi lồng n.g.ự.c Lâm Ngọc Lan.
Tất cả những hỗn loạn, phảng phất như đột nhiên im bặt.
Đôi mắt Lâm Ngọc Lan khẽ rung động, từ từ bình tĩnh trở .
Khi cô một nữa đầu về phía Lâm Ngọc Dao, trong lòng quyết định.
“Ngọc Dao, em về , nơi thích hợp với em.”
Lâm Ngọc Dao dám tin mà hét lên: “Chị! Chị đuổi em ?!”
Lâm Ngọc Lan : “Đây là đuổi em . Cuộc sống trong thành phố thích hợp với em hơn, cha cũng vẫn luôn chờ em trở về. Ngọc Dao, chị như là vì em, về .”
“Không… em ! Em ! Em khó khăn lắm mới đến đây, chị em trải qua những gì, mới thể đến nơi !”
Lâm Ngọc Dao trợn tròn mắt, gầm lên.
Cô c.h.ế.t một , mới cơ hội cuộc đời.
Lần , cô tuyệt đối sẽ từ bỏ! Tuyệt đối thể bỏ cuộc giữa chừng!
Cô ở …
“Em ở , em ở ! Chị đuổi em cũng vô ích, em vẫn sẽ ! Dù dùng bất cứ biện pháp nào, em vẫn sẽ ! Ngay cả khi chị và rể cùng đuổi em , cũng đều vô ích!”
Lâm Ngọc Lan sớm nghĩ đến kết quả sẽ là như .
Với tính cách cố chấp tùy hứng của Lâm Ngọc Dao, tuyệt đối sẽ dễ dàng từ bỏ.
Cho nên mục đích ban đầu của cô, là để Lâm Ngọc Dao .
“Ngọc Dao, em ở cũng , nhưng đồng ý với chị ba yêu cầu.”
“Chị, chị , là yêu cầu gì.”
Lâm Ngọc Dao hoảng loạn nắm lấy hy vọng của .
Lâm Ngọc Lan chăm chú đôi mắt sáng rực của Lâm Ngọc Dao: “Thứ nhất, bộ quân phục em, cởi .”
Yêu cầu , ngoài dự đoán của cả Lâm Ngọc Dao và Lương Quang Minh.
Lâm Ngọc Lan đặt điểm , ở vị trí đầu tiên.
Ánh mắt Lương Quang Minh nhanh chóng lướt qua, trong lòng lóe lên một nghi hoặc, quyết định của Lâm Ngọc Lan là vì danh tiếng của khu tập thể, là vì ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-277-quang-minh-em-co-chuyen-muon-noi-voi-anh.html.]
Lâm Ngọc Dao hiện tại còn phận quân nhân, vướng quan hệ nam nữ bất chính, còn bắt nạt yếu thế.
Nếu Lâm Ngọc Dao chịu trừng phạt, tất nhiên sẽ là Lương Quang Minh bao che .
Sẽ là… vì ?
Trong lòng Lương Quang Minh, âm thầm hy vọng điều gì đó.
Lâm Ngọc Dao lúc đang giãy giụa.
Cô ở thời đại , phận quân nhân bao nhiêu danh giá.
Nếu cởi bỏ quân phục, nghĩa là thiếu một phần vinh quang.
Cô nỡ…
chút nỡ , so với Chu Trọng Sơn rực rỡ trong tương lai, cũng còn quan trọng như nữa.
“Được! Chị, em đồng ý! Hôm nay em sẽ báo cáo nộp lên.”
Lâm Ngọc Lan thấy Lâm Ngọc Dao đồng ý, tiếp tục : “Thứ hai, là thời gian. Em rốt cuộc còn ở bao lâu, cho chị một thời hạn.”
“Hai… ba tháng! Chỉ ba tháng cuối cùng thôi!”
Lâm Ngọc Dao chỉ mơ hồ nhớ rằng, t.a.i n.ạ.n bão tố là mùa hè.
Bây giờ là đầu hè, ba tháng chính là đầu thu.
Đến lúc đó, Giang Nhu chắc chắn c.h.ế.t, hơn nữa còn còn xương cốt.
Chu Trọng Sơn sẽ trở thành một góa vợ.
Lâm Ngọc Lan cũng sẽ lý do gì để đuổi cô nữa.
Ba tháng thời gian, quá đủ.
Lâm Ngọc Lan gật đầu: “Được, ba tháng thì ba tháng. Ngọc Dao, đây là chính em đó. Ba tháng đến, dù em , chị cũng sẽ để rể em trói em lên thuyền đưa .”
“Chị, chị yên tâm , lời em , em nhận.”
“Thứ ba, trong ba tháng , em ở yên trong nhà, sự cho phép của chị, phép khỏi cửa một bước.”
“Chị…”
“Nếu em đồng ý, thì bây giờ rời ngay.”
“Không , em đồng ý! Em đồng ý là chứ gì!”
Lâm Ngọc Dao lập tức gật đầu như giã tỏi, đồng ý hết tất cả các yêu cầu của Lâm Ngọc Lan.
Còn về… đến lúc đó , thì hãy .
Những toan tính nhỏ nhặt , hết lên mặt Lâm Ngọc Dao.
Lâm Ngọc Lan , nhưng tạm thời cũng chỉ thể như .
“Được , chị và rể em còn chuyện , em về phòng , cơm trưa xong chị sẽ gọi.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Vâng, chị… em thương, thể ăn đồ cay nồng, chúng ăn thanh đạm một chút nhé.”
Lâm Ngọc Lan gật đầu, phất phất tay.
Lần Lâm Ngọc Dao mãn nguyện, trở về phòng .
…
Trong phòng.
Chỉ còn Lâm Ngọc Lan và Lương Quang Minh.
Lương Quang Minh nhíu mày hỏi: “Chỉ như thôi, cô yên tâm ?”
“Em yên tâm.” Lâm Ngọc Lan lắc đầu, ngẩng đầu về phía Lương Quang Minh: “Quang Minh, ba tháng còn phiền , để Tiểu Vương trông chừng Ngọc Dao nhiều hơn, thể để nó gây chuyện nữa. Chỉ cần chịu đựng qua ba tháng là .”
“Được, sẽ dặn dò Tiểu Vương, cô yên tâm.”
Chuyện Lương Quang Minh hứa, Lâm Ngọc Lan tuyệt đối yên tâm.
Có cô, còn Tiểu Vương, cùng trông chừng Lâm Ngọc Dao, ba tháng sẽ nhanh chóng trôi qua.
Chỉ cần ba tháng, đưa Lâm Ngọc Dao là .
Ba tháng …
Lúc đó, bụng cô, lẽ từ từ lớn lên.
Nghĩ đến đứa trẻ trong bụng, khuôn mặt đầy u sầu của Lâm Ngọc Lan, thoáng thêm một nét vui vẻ nhẹ nhõm.
Ánh mắt cô về phía Lương Quang Minh, cũng thêm một cảm xúc khó giải thích.
Lâm Ngọc Lan từ từ lên tiếng.
“Quang Minh, xuống , em một chuyện với .”
【 , ngắt chương ~ cuối tuần vui vẻ ~ Ở đây cầu một lời khen năm , cầu một vài món quà nhỏ miễn phí ~ Muốn cho dữ liệu của truyện hơn một chút, ơn nhé, cảm ơn (づ ̄3 ̄)づ╭?~】