Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 262: Thật Tốt, Ta Đã Mang Thai ~
Cập nhật lúc: 2025-10-24 16:53:02
Lượt xem: 274
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc , Triệu Quế Phân cũng định giúp bế đứa trẻ, thử đón Chu Tiểu Hoa.
Chu Tiểu Hoa rời khỏi vòng tay của Giang Nhu, liền bắt đầu “thút thít” khó chịu, khuôn mặt nhỏ nhăn , trông đáng thương vô cùng.
Cho nên khi Giang Nhu đưa cô bé cho Lâm Ngọc Lan, cô hết sức cẩn thận.
Động tác đón đứa trẻ của Lâm Ngọc Lan cũng nhẹ nhàng.
Triệu Quế Phân bên cạnh , ai nấy đều lo lắng nín thở.
Ba lớn vây quanh một đứa trẻ, ngay cả thở mạnh cũng dám.
Động tác tay, nhẹ chậm.
Chu Tiểu Hoa chuyển sang vòng tay của Lâm Ngọc Lan, nhẹ nhàng ôm lấy.
Lâm Ngọc Lan ôm đứa trẻ, hai tay nhẹ nhàng đung đưa, giống như một chiếc nôi.
Lúc đầu Chu Tiểu Hoa chút “thút thít”, chiếc mũi nhỏ khịt khịt, như thể giây tiếp theo sẽ òa lên.
sự đung đưa của Lâm Ngọc Lan, cô bé từ từ yên tĩnh , vẻ mặt nhíu mày cũng giãn .
Cô bé ngửi ngửi mùi hương Lâm Ngọc Lan, tay nhỏ nắm lấy áo cô, lơ mơ ngủ .
Thấy Chu Tiểu Hoa ngủ yên, cả ba phụ nữ đều thở phào một thật dài.
Lồng n.g.ự.c Giang Nhu thả lỏng, bờ vai cứng đờ bấy lâu khẽ động, cơn đau nhức mỏi lan sâu da thịt, khiến cô lập tức nhăn mày.
Đau quá.
Khiến cô dám bất kỳ động tác mạnh nào, chỉ thể từ từ chờ cho m.á.u huyết lưu thông, lúc đó cơn đau cũng sẽ qua .
Triệu Quế Phân ở một bên rướn cổ Chu Tiểu Hoa trong lòng Lâm Ngọc Lan.
Bà hạ thấp giọng, chút chua chát : “Con bé còn chọn nữa, lúc nãy bế nó, mới chạm vẻ tình nguyện. Ghét bỏ đến thế ~ cô mà tè dầm, nhất định sẽ còn cô.”
Một câu đùa vui vẻ, cho khí vốn nặng nề, trở nên nhẹ nhàng hơn một chút.
Triệu Quế Phân vội giục Giang Nhu ăn, động tác bế con quen thuộc của Lâm Ngọc Lan, cảm khái mở miệng.
“Ngọc Lan, tư thế bế con của cô, là từng luyện qua. Cô học từ khi nào ?”
Lâm Ngọc Lan nhỏ giọng trả lời: “Học từ hồi nhỏ ạ. Lúc đó bọn trẻ trong khu tập thể còn nhỏ, đều đến nhà chơi, chỉ bế dỗ chúng, khi còn giúp chúng tã nữa.”
“Cô hết những việc , tự sinh con sẽ lo lắng, chăm sóc chắc chắn sẽ thuận buồm xuôi gió.”
Triệu Quế Phân , vẫn kìm sự tò mò.
Bà hỏi tiếp: “Chuyện của cô, là mang thai, và ông Triệu nhà đều tiếc hùi hụi. Cô xem, cô xinh như , Lương đoàn trưởng cũng tuấn tú, hai sinh con, chắc chắn sẽ là rồng phượng giữa loài . thai nhỉ? Ngọc Lan, cô thử bài t.h.u.ố.c dân gian của nhà , hiệu quả.”
Giang Nhu ở một bên ăn bánh bao chay, cuộc chuyện của Triệu Quế Phân và Lâm Ngọc Lan, trong lòng khỏi căng thẳng một chút.
Họ đều Triệu Quế Phân ý , cũng là lo lắng cho Lâm Ngọc Lan.
tình hình của Lâm Ngọc Lan bình thường.
Triệu Quế Phân cứ nghĩ gì nấy như , e rằng Lâm Ngọc Lan đau lòng.
Giang Nhu lo lắng, tùy thời chuẩn mở miệng, để kéo chủ đề của Triệu Quế Phân trở .
Thế nhưng.
Lần khi nhắc đến đứa trẻ, vẻ mặt của Lâm Ngọc Lan, bình tĩnh ôn hòa một cách bất ngờ.
Hoàn sự hoảng loạn, và cả sự né tránh sợ hãi như .
Cô một bên nhẹ nhàng đung đưa Chu Tiểu Hoa trong khuỷu tay, một bên lên tiếng đáp lời.
“Chị Quế Phân, cảm ơn ý của chị, bài t.h.u.ố.c dân gian thì cần ạ, em cần nữa .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-262-that-tot-ta-da-mang-thai.html.]
Giang Nhu , mang theo một tia bất ngờ, mày liễu nháy mắt khẽ động.
Triệu Quế Phân tùy tiện, hiểu ý trong lời của Lâm Ngọc Lan, ngược chút ngượng ngùng .
“Cũng … Các cô đều là học, chắc chắn tin mấy bài t.h.u.ố.c dân gian. cũng chỉ bừa thôi, cô đừng để trong lòng. Cô và Lương đoàn trưởng tuổi tác đều lớn, chuyện con cái cũng vội, nhất định sẽ . Đợi duyên phận đến, con cái tự nhiên sẽ đến thôi.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Giang Nhu lên tiếng: “Chị Quế Phân, chị hiểu lầm , ý của chị Ngọc Lan .”
“Hả? Không ý đó, là ý gì?”
Triệu Quế Phân vẻ mặt nghi hoặc, trợn tròn mắt nghĩ .
Bà Giang Nhu và Lâm Ngọc Lan chuyện, cứ vòng tới vòng lui, vòng đến mức đầu óc bà cũng hồ đồ.
Mấy học , thể thẳng một chút, rõ ràng một chút!
Thật là đau đầu quá .
Giang Nhu Triệu Quế Phân nóng vội, liếc Lâm Ngọc Lan bình tĩnh đạm nhiên, mặt mang theo nụ .
Trong lòng cô phán đoán.
Chỉ là chuyện lớn như , một ngoài như cô chung quy là thích hợp.
Giang Nhu : “Chị Ngọc Lan, vẫn là chị .”
“Được.” Lâm Ngọc Lan nhẹ nhàng gật đầu, cùng Giang Nhu liếc , đó về phía Triệu Quế Phân vẻ mặt nóng nảy, thẳng: “Em thai .”
Có thai?!
Có con !
Triệu Quế Phân hưng phấn trợn tròn mắt, nếu lo cho Chu Tiểu Hoa còn đang ngủ, bà hét lên một tiếng.
“Cô… cô… cô thật sự thai ? Có con ?… mà, cô và Lương đoàn trưởng đều là như , ông trời thể cho các cô con cái… Vậy… đột nhiên nôn mửa, cũng là vì thai ?”
Lâm Ngọc Lan một lời dối đơn giản: “Vâng. Lúc đó nghĩ đến phương diện đó, chỉ nghĩ là dày khỏe.”
Triệu Quế Phân suy nghĩ thẳng thắn, cũng nghĩ xa.
Đã niềm vui bất ngờ về việc Lâm Ngọc Lan thai cho vui mừng khôn xiết.
“Có thai là ! Có thai là ! Chuyện trời ban mà! Cô nhất định chăm sóc cho bản , tuyệt đối đừng quá mệt mỏi… , Lương đoàn trưởng ?”
Triệu Quế Phân hưng phấn hỏi.
Lâm Ngọc Lan ngẩn , nụ mặt vẫn còn đó.
Lần nhắc đến Lương Quang Minh, cô vẻ càng bình tĩnh hơn.
“Anh còn . Em sẽ đến chỗ Bùi quân y kiểm tra xác nhận , mới cho .”
“Ngay cả Lương đoàn trưởng cũng ? Vậy chẳng là… đầu tiên…”
Triệu Quế Phân kinh ngạc thế nào.
Giang Nhu ở một bên nhắc nhở: “Chị Quế Phân, em và chị đều là những đầu tiên. Chuyện chị đừng ngoài vội, đợi bên chị Ngọc Lan công khai .”
“Trời đất ơi, thật sự là đầu tiên … Chuyện lớn như , cho chứ? Cái miệng của giữ bí mật … chuyện cô yên tâm, nhất định sẽ nín , nhất định ! Thật … thật quá… Cô con , thật quá…”
Triệu Quế Phân vui vẻ xoay quanh tại chỗ, tầm mắt thỉnh thoảng dừng bụng Lâm Ngọc Lan.
Đó là một đứa trẻ, thật !
Thật !
Niềm vui đơn giản mà mộc mạc , cũng ảnh hưởng đến Lâm Ngọc Lan.
May mà cô từ bỏ, mà quyết tâm giữ đứa trẻ , thật ~