Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 25: Gã thô kệch cũng biết thương người
Cập nhật lúc: 2025-10-20 13:35:05
Lượt xem: 30
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chiếc cuốc trong tay hai đàn ông, nâng lên hạ xuống. Không ngừng nghỉ một khắc nào, như thể mệt mỏi.
Chu Tiểu Xuyên và Chu Tiểu Hoa đang chơi đùa trong phòng, thấy tiếng động, cũng theo.
Cứ như , bóng dáng Giang Nhu và hai đứa trẻ, mái hiên. Chu Trọng Sơn thì dẫn theo Tống Nham, hăng hái việc trong sân.
Khoảng mười phút , sân rộng lớn, xới đất một . Sau đó là bơm nước giếng, nước chảy xối xả. Tống Nham bơm nước, Chu Trọng Sơn đem nước bơm, tưới khắp sân.
Đất phơi nắng gắt đảo, khô cằn, thể cứ thế trồng rau trực tiếp, tưới đẫm nước mới .
Hai đàn ông bận rộn thêm hai mươi phút. Gió đêm thổi, một mồ hôi nóng. cuối cùng cũng xong việc.
Tống Nham với khuôn mặt đầm đìa mồ hôi, với .
“Đoàn trưởng Chu, chị dâu, và cả Tiểu Xuyên, Tiểu Hoa, em về đây, tối mai qua giúp việc.”
Chàng trai trẻ nhiệt tình cứ thế rời .
Chu Trọng Sơn đến mặt Giang Nhu, lau một vệt mồ hôi nóng mặt .
“Đất trong sân , nếu em trồng cây, xới một là đủ. Ban ngày việc ở quân doanh, chỉ thể buổi tối. Tối mai sẽ xới một nữa, là gần như thể gieo hạt .”
“Được, . Vất vả cho .”
Giang Nhu khuôn mặt Chu Trọng Sơn, mồ hôi vẫn đang lăn dài. Cô chút do dự lấy khăn tay , nhón chân, lau trán cho .
Thân hình cường tráng của Chu Trọng Sơn, chút cứng đờ. Thậm chí cả thở dồn dập, cũng dừng .
Khi Giang Nhu lau mồ hôi cho , hai bất giác đến gần hơn một chút. Anh thể ngửi thấy mùi hương thoang thoảng Giang Nhu. Rất tươi mát, dễ chịu, như… mùi xà phòng thơm bình thường nhất. Giang Nhu, trở nên ngọt ngào, dễ chịu.
Sau khi Giang Nhu giúp Chu Trọng Sơn lau xong mồ hôi, hai tách một chút, đàn ông vẫn đang nín thở, cuối cùng cũng thể thở .
Chu Trọng Sơn , cầm một chiếc giỏ tre. Chiếc giỏ tre đó, cũng là do Tống Nham lúc mang đến. chuẩn tất cả, là Chu Trọng Sơn.
Chu Trọng Sơn một mồ hôi nóng, mặt cũng nóng hừng hực. Anh liếc Giang Nhu một cái, đưa giỏ tre qua.
Anh ngắn gọn, “Cho em.”
Trong ánh mắt thoáng qua đó, thế mà một vẻ bối rối. Vẻ mặt như , xuất hiện gã thô kệch , thể là từng .
Giang Nhu kịp suy nghĩ. Bởi vì cô nhanh tiếng kêu ríu rít trong giỏ tre thu hút.
Cô lật miếng vải trắng che giỏ tre lên, thấy bên trong, thế mà là bốn năm con gà con lông vàng óng.
Là gà con!
Trên mặt Giang Nhu, ngay lập tức lộ nụ rạng rỡ. Cô vui vẻ gà con, ngẩng đầu về phía Chu Trọng Sơn, hưng phấn hỏi.
“Trọng Sơn, lấy ở ?”
Chu Trọng Sơn , “Lúc em , trồng rau, cũng nuôi gà, xin mấy con từ đội sản xuất của bộ đội. Gà mái già là tài sản của bộ đội, đụng . đây là gà con mới nở, cho vài con vẫn . Em… thích ?”
“Thích! Đương nhiên thích! Gà con lông xù, đáng yêu quá. Gà con lớn nhanh, chúng nuôi hơn một tháng, là thể đẻ trứng . Đến lúc đó ngày nào cũng trứng gà ăn, Tiểu Xuyên và Tiểu Hoa chắc chắn cũng sẽ vui vẻ.”
Giang Nhu những chú gà con lông xù, trong lòng tưởng tượng đến một tương lai .
Chu Trọng Sơn thấy , môi mỏng bất giác nhếch lên, cũng theo.
Giang Nhu đưa tay sờ sờ gà con. Lại đột nhiên nghĩ đến, trong nguyên tác, Chu Trọng Sơn là một vô cùng tuân thủ kỷ luật quân đội, cả đời đều là một lính sắt đá.
Mặc dù như , gà mái già là tài sản đăng ký của bộ đội, gà con xem như “nhân viên ngoài biên chế”. cẩn thận tính , Chu Trọng Sơn cũng là dùng tình cảm cá nhân, phá vỡ quy tắc. Cho nên ý nghĩa của những chú gà con , càng trở nên khác thường.
“Trọng Sơn, những chú gà con , là cố ý chuẩn quà cho em ?”
Giang Nhu đột nhiên ngẩng mặt lên, vui vẻ hỏi.
Lần , Chu Trọng Sơn một đòn bất ngờ. Trên mặt , đột nhiên nóng bừng. Yết hầu khàn khàn. Nặng nề đáp , “Ừm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-25-ga-tho-kech-cung-biet-thuong-nguoi.html.]
Cho đến khi Chu Trọng Sơn khỏi sân, về quân doanh ngủ, sự bối rối nóng hổi mặt , vẫn tan.
Giang Nhu ôm một rổ gà con, bóng dáng Chu Trọng Sơn rời , nhẹ nhàng một tiếng.
Xem gã thô kệch , cũng thương . Người đàn ông ! Cô quyết định !
…
Đêm đó, chiếc giường lớn trong phòng, vẫn như . Giang Nhu ngủ ở một bên. Chu Tiểu Xuyên và Chu Tiểu Hoa nép , ngủ ở bên . Giữa chiếc giường rộng, hai bên tách , một ranh giới rõ ràng.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Có lẽ là hôm nay xảy quá nhiều chuyện, tắm rửa, ăn món canh trứng thơm ngát, Chu Tiểu Hoa vẻ đặc biệt hưng phấn, mãi ngủ . Chu Tiểu Xuyên vẫn luôn ôm cô bé, nhẹ nhàng vỗ lưng.
Trong bóng tối, Chu Tiểu Hoa thỉnh thoảng ngẩng đầu sờ sờ tóc . Mặc dù b.í.m tóc nhỏ còn nữa, nhưng tóc sờ mượt, nhẹ bẫng, là cảm giác từng đây.
Cô bé còn thỉnh thoảng đưa tay lên mũi, hít một thật sâu.
Thơm thơm!
Từ khi Giang Nhu tắm bằng xà phòng thơm, Chu Tiểu Hoa luôn thể ngửi thấy mùi thơm . Tối nay khi ngủ, Giang Nhu lau mặt, rửa tay cho cô bé, vẫn dùng xà phòng thơm. Cho nên bàn tay nhỏ của cô bé, lúc nào cũng thơm. Giống như mùi hoa.
Có cô bé nào thể cưỡng một bản thơm tho mềm mại chứ? Cho nên Chu Tiểu Hoa thỉnh thoảng ngửi ngửi bàn tay nhỏ của , một vui vẻ .
Cô bé ngửi một đủ, còn đưa tay nhỏ đến mũi Chu Tiểu Xuyên. Tay đẩy đẩy cánh tay Chu Tiểu Xuyên. Hình như đang : Anh ơi, thơm thơm! Anh ngửi ! Mau ngửi , thơm lắm đó ~
Chu Tiểu Xuyên hiểu lời của Chu Tiểu Hoa, cũng sớm ngửi thấy mùi thơm cô bé, càng mùi thơm của Chu Tiểu Hoa từ mà .
Đó là công lao của Giang Nhu! Là vì mụ đàn bà xa đó, nên em gái mới trở nên thơm tho, trắng trẻo, xinh hơn.
Chu Tiểu Xuyên thừa nhận điểm . Cũng thừa nhận mùi thơm Chu Tiểu Hoa.
Cậu , vẫn vỗ lưng Chu Tiểu Hoa, nhẹ giọng .
“Tiểu Hoa, muộn , em nên ngủ .”
Chu Tiểu Hoa mở to đôi mắt đen láy, một chút buồn ngủ, vẫn cố chấp đặt tay nhỏ mặt Chu Tiểu Xuyên. Cứ như thể, Chu Tiểu Xuyên thừa nhận, cô bé sẽ nhắm mắt ngủ.
Hai đứa trẻ nhỏ, cứ thế giằng co một lúc. Cuối cùng vẫn là con sói con cuồng em gái, thể bất đắc dĩ thỏa hiệp.
Chu Tiểu Xuyên cúi đầu ngửi ngửi bàn tay nhỏ của Chu Tiểu Hoa, hít một , đè thấp giọng, nhẹ nhẹ .
“Thơm thơm, Tiểu Hoa giống như đóa hoa, thơm thơm.”
Chu Tiểu Hoa lời , mới xem như mãn nguyện. Cô bé vui vẻ ôm lấy bàn tay nhỏ của , nép n.g.ự.c Chu Tiểu Xuyên, ngoan ngoãn nhắm mắt .
Mà lúc , Chu Tiểu Xuyên đáng lẽ cũng nên nhắm mắt ngủ, mở to mắt suy nghĩ điều gì đó.
Cậu bé từ từ cúi đầu, ngửi ngửi mùi . Không hôi, nhưng cũng thơm. Trước đây và Chu Tiểu Hoa đều bẩn thỉu, cho nên hai nép , ai cũng chê ai, đều cùng một mùi.
bây giờ Chu Tiểu Hoa trở nên thơm tho mềm mại. Mùi Chu Tiểu Xuyên, vẫn thơm. Cũng chỉ Chu Tiểu Hoa thích , hề chê khi dựa .
Chu Tiểu Xuyên im lặng suy tư, nhắm mắt , quyết tâm, ngày mai cũng tắm!
…
Trong khi nhà họ Chu một đêm ngon giấc, thì ở làng chài đảo, yên .
“Không đuổi ?! Sao đuổi ?! Cô rõ ràng là tiểu thư nhà tư sản, bao nhiêu thấy! Sao đuổi .”
Từ Xuân Hương cả ngày thấy , lúc đang nổi giận đùng đùng trong nhà. Cô thể nào hiểu , rõ ràng là một kế hoạch hảo, thất bại.
Sáng sớm hôm đó, cô đến nhà họ Chu đón bọn trẻ, nhưng ở trong khu tập thể gia đình quân nhân. Cứ theo đám chị dâu hùng hổ đó. Là đám đó, xông nhà họ Chu! Thậm chí còn thấy tiếng cãi vã từ trong sân vọng !
Từ Xuân Hương vẫn luôn trốn ở một bên, chờ xem kịch vui. cô chờ mãi… chờ mãi… chờ đến mức sắp nắng phơi đến bốc khói, chờ đến kết cục, là một đám chị dâu , như chuyện gì xảy , hòa thuận từ sân nhà họ Chu.
Cốt truyện phát triển đúng?!
Theo tính toán của Từ Xuân Hương, là trói Giang Nhu , trực tiếp áp giải bến tàu, ném lên thuyền tiễn . Sao rẽ ngang ?!