Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 24: Vợ của anh, phải là Giang Nhu

Cập nhật lúc: 2025-10-20 13:35:04
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Món canh trứng hương xuân chia , mùi thơm cũng ngừng lan tỏa. ba bàn ăn, đang mắt to trừng mắt nhỏ. Không ai ăn .

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Đôi mắt Chu Tiểu Hoa, sớm dán chặt món canh trứng hương xuân, nước miếng chảy ròng ròng. Tiếc là bàn tay nhỏ của cô bé, Chu Tiểu Xuyên bên cạnh nắm chặt.

 

Chu Tiểu Xuyên cho Chu Tiểu Hoa ăn, bản cũng ăn. Vẻ mặt thiếu niên nhỏ bướng bỉnh. Cứ như thể món canh trứng hương xuân , Giang Nhu bỏ độc.

 

Hai đứa trẻ đối đầu với Giang Nhu. Giang Nhu cũng gì. Đôi mắt sáng long lanh của cô, về phía Chu Trọng Sơn.

 

Trẻ con ăn, chẳng lẽ Chu Trọng Sơn cũng ăn?

 

Khi ánh mắt Giang Nhu chuyển qua, Chu Trọng Sơn lập tức thấy sự mong đợi trong mắt đối phương. Ngấn nước, thẳng tắp. Cô chỉ một .

 

Yết hầu Chu Trọng Sơn khẽ động, cầm lấy muỗng, ăn một miếng canh trứng hương xuân.

 

Trước khi ăn, thực vẫn mấy tin tay nghề nấu nướng của Giang Nhu. Dù Giang Nhu bếp, biểu hiện bình tĩnh và thành thạo. một khí chất tiểu thư cao quý, như mười ngón tay dính nước xuân, giống như bếp.

 

Hơn nữa, bản Chu Trọng Sơn cũng loại rau dại hương xuân . Càng thêm chắc chắn.

 

Chu Trọng Sơn thầm quyết định, dù món canh trứng ăn , cũng sẽ là ngon! Dù đây cũng là đầu tiên Giang Nhu bếp nấu cơm, còn dính đầy tro, chắc chắn khen ngợi một phen, thể dội một gáo nước lạnh.

 

Chu Trọng Sơn chính là mang tâm trạng như , ăn xong miếng canh trứng hương xuân đó.

 

Thế nhưng —— hương vị tràn ngập trong khoang miệng đó, khiến bất ngờ.

 

Canh trứng trong miệng, mềm mại và đàn hồi. Giống như đậu phụ, nhưng mềm mịn hơn. Chỉ cần khẽ mím môi, tan như bơ.

 

Rau dại hương xuân trong đó, một mùi thơm đặc biệt, vị của rau củ thông thường, mà là một vị ngọt thanh. , chính là ngọt thanh! Cái vị ngọt thanh thể thành lời, cho vị giác đắm chìm trong sự sung sướng.

 

Canh trứng mềm, hương xuân ngọt thanh, hòa quyện hảo với . Khi nuốt xuống, bộ khoang miệng đều mềm mại. Còn sẽ lưu một cảm giác béo ngậy ở gốc lưỡi, hương vị thơm ngon còn đọng , thể dư vị lâu.

 

Bởi vì đây là mỡ lợn mà Giang Nhu cố ý thêm , là thứ mà Chu Trọng Sơn thấy . ăn mắt sáng lên.

 

Lập tức một tiếng, “Ngon!”

 

Giọng của đàn ông trầm thấp hùng hậu, như tiếng trống gõ mạnh, khiến cũng thấy phấn chấn theo.

 

Trên mặt Giang Nhu, theo đó lộ nụ tự tin. Tay nghề nấu nướng của cô, chinh phục mấy ở thập niên 70, từng ăn đồ ngon, chẳng là chuyện dễ như trở bàn tay .

 

Cùng lúc đó, Chu Tiểu Hoa nhịn , nước miếng của cô bé sắp chảy xuống khóe miệng. Cô bé nhỏ kích động, giật tay Chu Tiểu Xuyên , dùng tay nhỏ cầm muỗng nhỏ, múc canh trứng hương xuân từ hộp cơm cho miệng.

 

Ăn một miếng thật lớn.

 

Trong nháy mắt, khuôn mặt nhỏ trắng nõn của Chu Tiểu Hoa, lộ nụ vui vẻ.

 

Ngon! Canh trứng ngon quá!

 

Chu Tiểu Hoa miệng , nhưng đôi mắt cô bé thể . Hưng phấn sáng long lanh.

 

Ăn xong một miếng, còn chép miệng, l.i.ế.m canh trứng còn sót ở khóe miệng, trông thèm thuồng.

 

Chu Tiểu Hoa chỉ vui một , mà còn hưng phấn vung tay nhỏ, nắm thành nắm đ.ấ.m nhỏ, lắc lư qua . Cô bé vội vàng, thúc giục Chu Tiểu Xuyên cũng ăn nhanh lên.

 

Anh ơi, cũng ăn nhanh ! Không ăn nữa là hết canh trứng đấy!

 

Chu Tiểu Xuyên trong sự thúc giục âm thầm của Chu Tiểu Hoa, và ánh mắt chằm chằm của Chu Trọng Sơn. Cuối cùng vẫn miễn cưỡng cầm lấy muỗng.

 

Cậu bé cau mày ăn một miếng. Nuốt xuống một miếng, ăn ngấu nghiến, như thể ghét bỏ. , sự mềm mịn của canh trứng, cùng với vị thịt thoang thoảng của mỡ lợn, vẫn còn đọng giữa môi răng.

 

Biểu cảm của Chu Tiểu Xuyên, một thoáng mất kiểm soát, trong mắt cũng sáng lên. Cậu nhịn chằm chằm món canh trứng hương xuân ở chính giữa. Muốn ăn miếng thứ hai, miếng thứ ba.

 

Ngon quá!

 

Chu Tiểu Xuyên bao giờ ngờ rằng, tay nghề nấu nướng của Giang Nhu như . Cậu càng ngờ, Giang Nhu thật sự cho ba quả trứng . Bởi vì một bát canh trứng lớn như , nếu chỉ cho một quả trứng, thì khi chưng, sẽ thể đông . Canh trứng cũng sẽ trở nên loãng, vị khác.

 

Chẳng lẽ… cô giấu diếm? Không giữ trứng , một lén ăn?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-24-vo-cua-anh-phai-la-giang-nhu.html.]

Chu Tiểu Xuyên một bên cúi đầu gặm bánh bao, một bên lặng lẽ ngước mắt trộm liếc Giang Nhu. mặt Giang Nhu, chỉ thể thấy nụ dịu dàng đó.

 

Hừ! Cậu xem mụ đàn bà xa thể diễn bao lâu.

 

 

Bữa tối , vì món canh trứng thơm ngát, ngay cả bánh ngô khô khốc cũng trở nên ngon miệng.

 

Sau khi ăn hết canh trứng, Chu Tiểu Hoa còn ôm bát lớn, l.i.ế.m những vụn nhỏ còn sót trong bát, cả khuôn mặt đều vùi . Dáng vẻ hài hước đó, Giang Nhu ha hả. Không thể dắt cô bé rửa mặt .

 

Sau bữa ăn, trời cũng tối. Trong nhà chỉ một bóng đèn nhỏ công suất thấp. Giang Nhu tìm một tờ giấy, một cây bút, ghé ánh đèn mờ ảo gì đó.

 

Chu Trọng Sơn thu dọn bát đũa, đóng gói hộp cơm mang về, khi , thấy cảnh tượng . Anh cho rằng Giang Nhu đang thư gửi về nhà. khi đến gần, phát hiện Giang Nhu đang thư, mà là đang ghi chép gì đó từng dòng một.

 

“Em gì thế?”

 

Chu Trọng Sơn hỏi.

 

Giang Nhu ngẩng đầu, tiếp tục bàn, mở miệng giải thích.

 

“Chiều nay, các chị dâu hàng xóm mang đến nhiều đồ, ăn dùng, cái gì cũng . Tuy những thứ đáng tiền, nhưng cuộc sống của đều dễ dàng, lễ nhẹ tình nặng, đạo lý em hiểu.”

 

“Em ghi hết những thứ các chị dâu tặng. Như khi chúng kết hôn, thể dựa danh sách , đáp lễ .”

 

“Hàng xóm láng giềng, là qua . Anh đúng ?”

 

Khi mấy chữ cuối cùng, Giang Nhu ngẩng mặt lên, về phía Chu Trọng Sơn. Đôi mắt trong veo xinh của cô, phản chiếu ánh đèn mờ ảo. Khuôn mặt thanh tú, cũng bao phủ bởi một lớp ánh sáng m.ô.n.g lung. Cả , toát lên một vẻ dịu dàng khác với ban ngày.

 

Chu Trọng Sơn độc ba mươi năm, nhưng dù cũng là đàn ông, cũng từng nghĩ đến khi kết hôn, vợ của sẽ như thế nào. trong tưởng tượng, phần lớn đều là mơ hồ. Chính cũng .

 

giờ phút , tất cả tưởng tượng đều hình hài cụ thể. Vợ của , là như thế . Vợ của , là Giang Nhu!

 

Đơn đăng ký kết hôn của họ còn duyệt, nhưng những việc Giang Nhu đang bây giờ… Tắm cho Tiểu Hoa, dọn dẹp nhà cửa, tự tay nấu cơm. Thậm chí còn ghi chép tỉ mỉ những món quà của hàng xóm, nghĩ đến khi kết hôn, sẽ đáp lễ .

 

Đây chẳng là việc mà một vợ nên ?

 

Chu Trọng Sơn Giang Nhu như , trong lồng n.g.ự.c dâng lên một luồng khí nóng xao động, xông lên cổ họng. Người đàn ông trầm , thở rối loạn vài phần. Anh thế mà nhất thời nên lời, chỉ thể khẽ đáp một tiếng.

 

“Ừm.”

 

Giang Nhu , cúi đầu, tiếp tục . Chữ của cô, như cô. Thanh tú tinh tế. Từng hàng từng hàng, vô cùng mắt.

 

Chu Trọng Sơn bên cạnh cô, im lặng chăm chú.

 

Một lát .

 

“Báo cáo!”

 

Trong sân truyền đến một tiếng báo cáo vang dội, cắt ngang sự riêng tư của đôi vợ chồng trẻ.

 

Chu Trọng Sơn ngước mắt, bước nhanh sân. Người đến là Tống Nham.

 

“Đoàn trưởng Chu!”

 

Tống Nham vác một chiếc cuốc, trong sân.

 

“Đến thì bắt đầu việc .”

 

“Vâng, đoàn trưởng Chu.”

 

Chu Trọng Sơn cũng sân, xắn tay áo, cầm lấy cuốc. Hai đàn ông mỗi một bên, ánh trăng thanh trong đêm tối, bắt đầu xới đất trong sân.

 

Giang Nhu thấy tiếng động , vặn thấy hai họ đang việc hăng say.

 

Lúc khi Giang Nhu xới đất, cô dùng hết sức chín trâu hai hổ, mới dọn dẹp một mảnh nhỏ. Hơn nữa mười phút, là nghỉ một chút. Nếu eo và cánh tay của cô, sẽ chịu nổi.

 

Chu Trọng Sơn và Tống Nham, đều là những gã đàn ông huấn luyện trong quân đội, đầy cơ bắp, Giang Nhu đều tận mắt thấy. Huấn luyện dã ngoại 30 km, là chuyện đùa. Chỉ là một sân thôi, dễ như trở bàn tay.

 

 

Loading...