Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 105: Được sói con khen ngợi

Cập nhật lúc: 2025-10-22 16:00:22
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Đợi rửa tay, lau mặt xong xuôi, khi thì qua nửa giờ.

 

Trong bếp nhỏ.

 

Chảo sắt vẫn đang sôi sùng sục, bốc khói.

 

Giang Nhu trở bên bếp, mở nắp vung .

 

Trong nháy mắt.

 

Hương thơm ngào ngạt theo nước bốc lên, ập mặt.

 

Cảm giác như đang đắp mặt nạ dầu vừng .

 

Lần .

 

Chu Tiểu Hoa và Chu Tiểu Xuyên cuối cùng cũng thể bếp.

 

Chúng nhón chân lên bếp, thấy con vịt trong chảo sắt chuyển thành màu nâu đậm của xì dầu.

 

Trạng thái của món vịt dầu vừng vẫn là trạng thái thành cuối cùng.

 

Giang Nhu cầm một chiếc đũa, dùng đũa xiên bên trong thịt vịt.

 

Có thể xiên một cách dễ dàng từ bên da vịt sang bên .

 

Đến mức độ nghĩa là gần nấu xong.

 

Tiếp theo.

 

Giang Nhu vớt hết những lát gừng, hành tây, túi gia vị khô cho lúc .

 

Nước dùng trở nên trong.

 

Lại đổ thêm nửa chén dầu vừng .

 

Vặn lửa nhỏ bếp thành lửa .

 

Đây là bước cuối cùng – cô cạn nước sốt.

 

Làm đến bước , càng nóng vội.

 

Để thịt vịt lên màu đều hơn, cô cạn nước sốt, rưới nước sốt lên vịt, giống như lúc đầu rưới dầu nóng .

 

chút nguy hiểm nào.

 

Chỉ cần kiên nhẫn ngừng là .

 

Trong quá trình cô cạn nước sốt, nước sốt đậm mùi dầu vừng sẽ dần dần trở nên sánh đặc hơn.

 

Từ dạng lỏng ban đầu, dần dần trở thành trạng thái sền sệt, còn nhiều bọt khí nhỏ của đường đang sôi lên.

 

Dần dần.

 

Nước dùng ngày càng ít , màu sắc của con vịt cũng ngày càng hơn.

 

Màu nâu của xì dầu sáng bóng, phủ đều lên vịt, còn hương thơm nồng đậm của dầu vừng.

 

Lúc .

 

Thế là xong xuôi.

 

Giang Nhu gắp con vịt dầu vừng từ trong chảo sắt , đặt lên một chiếc đĩa lớn bên cạnh, để cho nguội.

 

Không giống như vịt phương Bắc ăn nóng.

 

Món vịt dầu vừng Ôn Châu là một món nguội, ăn lạnh.

 

Trong quá trình nguội, da vịt sẽ co một nữa, thịt vịt cũng sẽ săn chắc hơn, ăn sẽ dai hơn.

 

Đến lúc đó c.ắ.n một miếng, là mùi thơm.

 

Trong lúc Giang Nhu đang thao tác.

 

Một giọt nước sốt thơm nồng từ vịt nhỏ xuống, vặn rơi bàn.

 

Chu Tiểu Hoa vẫn luôn theo sát Giang Nhu rời, thấy giọt nước sốt đó, hai mắt sáng rực lên.

 

Cô bé chìa một ngón tay , chấm một chút nước sốt, nhanh như chớp đưa miệng nếm thử.

 

Ngon quá!

 

Ngon ơi là ngon!

 

Nước sốt ngọt ngọt, mặn mặn, còn mang theo hương vị đậm đà của vịt nữa.

 

Rõ ràng thịt, mà trong miệng là cảm giác của thịt.

 

Cô bé thể tin , con vịt thật sự sẽ ngon đến mức nào.

 

Ngay lúc .

 

Ục ục.

 

Tiếng bụng réo vang lên.

 

Trong căn nhà nhỏ yên tĩnh, vẻ đặc biệt rõ ràng.

 

Giang Nhu cúi đầu, theo bản năng về phía Chu Tiểu Hoa.

 

Chu Tiểu Hoa dùng vẻ mặt non nớt phủ nhận.

 

【 Không con, con, bụng con ngoan lắm, kêu . 】

 

Cô bé lắc đầu nguầy nguậy.

 

Nếu Chu Tiểu Hoa, thì chỉ thể là...

 

Giang Nhu và Chu Tiểu Hoa cùng đầu , hai đôi mắt trong veo như , về phía Chu Tiểu Xuyên bên cạnh.

 

Thiếu niên quật cường, vẻ mặt gượng gạo, căng thẳng ở một bên.

 

Yết hầu còn rõ ràng, đang lặng lẽ chuyển động.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-105-duoc-soi-con-khen-ngoi.html.]

 

Lén nuốt nước bọt.

 

Thường ngày những lúc thế , Chu Tiểu Xuyên bối rối chắc chắn sẽ đầu , đó mím chặt đôi môi mỏng, dùng bộ ý chí để chống sự quan tâm của Giang Nhu, càng khác thấy dáng vẻ của .

 

.

 

Trên mặt Chu Tiểu Xuyên, vẫn là sự bối rối và hổ.

 

đầu .

 

Không né tránh, chống cự.

 

Tiếng bụng réo tuy hổ, nhưng bé cũng thản nhiên chấp nhận.

 

Chu Tiểu Xuyên đối diện với ánh mắt của Giang Nhu, thả lỏng khóe miệng đang căng cứng, mở lời : "Vịt cô thơm."

 

Cậu bé thật cũng đói bụng, chỉ là quá thơm, nên ngũ tạng lục phủ đang gào thét.

 

Giang Nhu ngờ tới, nhướng mày.

 

Đây là... sói con khen ngợi?!

 

Lúc Giang Nhu trở thành blogger ẩm thực một, cũng vui bằng một câu khen của Chu Tiểu Xuyên.

 

Nếu sợ Chu Tiểu Xuyên chống cự, thì cô thật cho bé một cái ôm thật lớn.

 

Cuối cùng.

 

Giang Nhu vẫn như thường lệ, dịu dàng xoa đầu Chu Tiểu Xuyên.

 

"Vì thơm, cho nên Tiểu Xuyên ăn đúng ?"

 

" đợi một chút. Lúc nóng mà chặt, thịt vịt dễ nát, đợi nguội chặt, sẽ săn chắc hơn, ngon hơn."

 

"Tiểu Xuyên còn ăn gì khác ? Con cứ , cái gì cũng sẽ ..."

 

...

 

Tối hôm đó.

 

Giang Nhu đem con vịt dầu vừng nguội chia hai.

 

Ngoài cánh vịt, chân vịt, đùi vịt giữ nguyên hình dạng ban đầu, phần còn đều chặt thành từng miếng.

 

Trong nhà giữ một nửa.

 

Nửa còn cho một hộp cơm, để ngày mai còn việc quan trọng.

 

Nửa để trong nhà, bữa tối ăn một phần tư.

 

Còn một phần tư, đặt đĩa, dùng một cái bát úp lên.

 

Bởi vì hôm nay, Chu Trọng Sơn vẫn thể về ăn cơm tối.

 

Phần tư còn , là để dành riêng cho đàn ông đó.

 

"Được , ăn cơm thôi."

 

Trên bàn cơm, Giang Nhu gắp cho Chu Tiểu Xuyên và Chu Tiểu Hoa mỗi một miếng vịt dầu vừng.

 

Hai đứa trẻ đồng thời mắt tròn xoe, ánh mắt đều di chuyển theo miếng vịt.

 

Ngửi mùi thơm cả ngày, cuối cùng cũng nếm thử hương vị thật sự.

 

Chu Tiểu Hoa còn dùng đũa thành thạo, Giang Nhu rửa tay sạch sẽ cho cô bé từ , cứ thế cầm tay mà ăn.

 

Một miếng thịt vịt, từ da vịt đến thịt vịt đến xương vịt, tầng tầng lớp lớp đều đủ.

 

Khi c.ắ.n một miếng, hương thơm của dầu vừng, cùng với từng thớ thịt vịt thấm đẫm nước dùng, lập tức bung tỏa giữa môi và răng.

 

Mỗi một miếng, đều là hương thơm nồng nàn.

 

Ngon đến mức ngay cả đầu ngón tay cũng ăn luôn.

 

Trong phút chốc.

 

Trong phòng ai chuyện, là tiếng chép miệng mút đầu ngón tay của hai đứa trẻ.

 

Không một giọt nước sốt nào còn sót lãng phí.

 

Giang Nhu hai đứa trẻ ăn ngon lành, ngay cả bản cô cũng ăn thả ga.

 

Ăn thêm nửa bát cơm.

 

Ăn cơm xong.

 

Chu Tiểu Hoa rõ ràng vẫn ăn đủ, ánh mắt cứ chằm chằm cái đĩa đựng vịt dầu vừng, chỉ hận thể dùng lưỡi l.i.ế.m sạch nước sốt còn sót .

 

Dù bụng căng tròn, nhưng vẫn ăn.

 

Hoàn là dáng vẻ của một chú mèo con háu ăn.

 

Giang Nhu thấy cô bé vẫn thèm, liền cầm một cái chân vịt, đặt tay cô bé.

 

"Cầm lấy gặm từ từ."

 

Trên chân vịt thịt, chỉ da.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Da vẫn dính chặt xương, ăn sạch, cần tốn ít công sức.

 

Huống chi là hàm răng nhỏ, sức lực nhỏ của Chu Tiểu Hoa.

 

Cần nhiều thời gian hơn.

 

Có thể gặm lâu.

 

Chu Tiểu Hoa khi nhận chân vịt, ăn ngay, mà lạch bạch chạy đến mặt Chu Tiểu Xuyên, đưa cho Chu Tiểu Xuyên.

 

【 Anh ơi, ăn . 】

 

"Anh ăn, em cầm ăn ."

 

Chu Tiểu Hoa thấy Chu Tiểu Xuyên thật sự từ chối, mới vui vẻ ăn.

 

Cô bé và Giang Nhu dần dần thiết, nhưng cũng quên trai mà yêu quý nhất.

Loading...