Tuyết Rơi Bạc Mái Đầu - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-11-30 17:28:43
Lượt xem: 116

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AUmZSMkUoz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Độ Chu siết chặt lấy chiếc áo, ngẩng đầu , khẽ

 

"Trình cô nương, thật lâu ai đối với như . Cho nên, nếu nàng gì, đều nguyện ý."

 

Hồng Trần Vô Định

Hắn run rẩy cởi đai lưng, cởi áo ngoài.

 

Ngồi bên mép giường , nhắm chặt hai mắt, dáng vẻ trông như thể mặc cho xử trí.

 

Ta thấy sợi dây đỏ nơi cổ , lửa giận bùng lên: 

 

"Thẩm Tiễu cái đồ súc sinh , dám cả gan hạ độc ngươi nữa cơ !"

 

Loại độc vốn nổi danh khắp giang hồ, gọi là Hồng Tuyến Chiêu.

 

Trúng độc chẳng khác nào thiêu trong lửa, từng tấc da thịt đều đau nhức như kim châm.

 

Thời gian trúng độc càng lâu, đường đỏ cổ càng dài.

 

Nhìn dấu đỏ cổ Thẩm Độ Chu, e rằng kéo dài hơn hai mươi canh giờ .

 

Ta xoay định rời : "Ngươi chờ đó, tìm giải d.ư.ợ.c cho ngươi!"

 

Thẩm Độ Chu chộp lấy tay , khẩn cầu: "Đừng, để khác thấy như thế ."

 

Ta đầu, đối diện với ánh mắt mơ hồ m.ô.n.g lung của .

 

Hắn nhẫn nhịn : "Ta… đủ chật vật , cầu Trình cô nương cho chút thể diện."

 

Ta lặng thinh.

 

Chợt nhớ tới ba năm , khi trúng kịch độc, đến cả đũa cũng chẳng cầm nổi.

 

Khi , cũng chỉ thu trong góc khuất , lặng lẽ l.i.ế.m láp vết thương.

 

loại độc nếu giải, chỉ sợ Thẩm Độ Chu sẽ mất khả năng nam nhân.

 

Ta vò tai, bất đắc dĩ hỏi: "Sao ngươi nhịn lâu như ?"

 

Thẩm Độ Chu càng thêm lúng túng, mớ tóc rũ xuống che khuất gương mặt .

 

Hồi lâu , mới thấp giọng đáp: 

 

"Ta cảm thấy chuyện sạch sẽ, mỗi khi phát tác liền dùng nước lạnh tẩy rửa, sẽ đỡ hơn một chút."

 

Thật khiến mở mang tầm mắt.

 

Nhìn khuôn mặt thanh lãnh của , hoài nghi vốn chẳng còn cách giải khác.

 

Ta lặng lẽ một lúc, dạy phương pháp, còn ân cần kéo màn giường xuống giúp .

 

Chẳng bao lâu , từ trong màn vang lên tiếng rên rỉ khe khẽ.

 

Thẩm Độ Chu thò đầu , trong mắt ánh lên xuân ý dào dạt.

 

Hắn khổ sở : "Trình cô nương, ..."

 

Mùi hương nhè nhẹ càng lúc càng rõ, khiến lòng chao đảo.

 

Thẩm Độ Chu rũ mắt, dáng vẻ yếu đuối đáng thương, thật giống một .

 

Người đó, khi học chiêu kiếm mới, cũng từng khẽ gọi: "Sư , ..."

 

Tới khi hồn , tự lúc nào vươn chui trong màn giường.

 

Thẩm Độ Chu vòng tay ôm cổ , run rẩy hôn xuống.

 

Ta nghiêng mặt, môi rơi xuống gò má .

 

Thẩm Độ Chu hèn mọn : "Không… ? Trình cô nương, xứng với nàng. Nàng cũng sẽ gả cho Nhị thôi. Ta… sẽ cho ai ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuyet-roi-bac-mai-dau/chuong-2.html.]

Ta nắm cằm , bật : "Ngươi hôn ?"

 

Thẩm Độ Chu lộ vẻ bối rối.

 

Ta c.ắ.n lấy môi , từ tốn tiến sâu .

 

Hương vị cũng tệ.

 

Một lát , khẽ: "Trước còn ngươi mà lên giường chắc sẽ gãy mất thắt lưng. Giờ xem , là sớm ."

 

Thẩm Độ Chu lúc mặc y phục thì mảnh khảnh gầy gò, nhưng lúc kỹ, thật chẳng dạng .

 

Hắn như một dây leo mạnh mẽ, dốc cạn sức quấn lấy , như thể sợ sẽ vứt bỏ .

 

Ta vỗ nhẹ eo , bảo thả lỏng đôi chút.

 

Trong màn giường nhỏ hẹp, thở ẩm ướt càng lúc càng nồng, cũng phần ngây ngất.

 

Phản ứng của Thẩm Độ Chu quá mức nóng bỏng, như ngọn lửa đang thiêu đốt tới cực hạn.

 

Đến cuối cùng, cũng kiềm nữa.

 

Ta gối, tay vuốt nhẹ hàng mày hàng mắt , kinh ngạc hỏi: 

 

"Phản ứng của ngươi như thế, khiến ảo giác rằng ngươi đợi nhiều năm ."

 

Thẩm Độ Chu gắt gao ôm lấy , môi chạm bờ vai .

 

Hắn khẽ một câu, nhưng rõ.

 

Ta đưa tay sờ mặt , ngờ tay là nước mắt.

 

Cả thoáng sững sờ.

 

Đang định mở miệng hỏi.

 

Bên ngoài bỗng vang lên tiếng gào rú của Thẩm Tiễu: 

 

"Nữ nhân hung dữ, ngươi ở đó ! Ta hỏi ngươi, khi nào từng cho Thẩm Độ Chu ăn màn thầu ôi thiu hả? Là cái đồ tiện nhân đó giả vờ đáng thương để bôi nhọ ! Ta đến vạch trần bộ mặt thật của cho ngươi xem đây!"

 

04

 

Lúc Thẩm Tiễu xông phòng, và Thẩm Độ Chu miễn cưỡng thu dọn thứ.

 

Ta uể oải bên bàn, miệng khô lưỡi đắng, bưng chén uống một ngụm.

 

Ngược Thẩm Độ Chu thì tay chân lóng ngóng, đến cả đai áo cũng chẳng buộc xong, dáng vẻ vô cùng căng thẳng.

 

Ta nhịn , trêu: "Ngươi như , cứ như thể Thẩm Tiễu bắt gian tại giường ."

 

Thẩm Tiễu xông thẳng .

 

Vừa thấy y phục Thẩm Độ Chu xốc xếch, sững .

 

Ánh mắt đảo qua giữa chúng , kinh ngạc : "Các ngươi… các ngươi…"

 

Ta chẳng mấy bận tâm chuyện phát hiện , thản nhiên gật đầu thừa nhận.

 

Thẩm Độ Chu thấy gật đầu, khoé môi khẽ hiện một nụ nhạt.

 

Thẩm Tiễu hít sâu một , mắng to: 

 

"Trời ơi! Thẩm Độ Chu, ngươi tiện đến mức ! Nữ nhân hung dữ xé áo đ.á.n.h ngươi, mà ngươi còn vui vẻ mặt! Ngươi đúng là kẻ thích ngược!"

 

Ta , thật sự cạy đầu xem trong đó rốt cuộc nhét thứ gì.

 

Thẩm Tiễu xua tay: "Chuyện đó quan trọng! Hôm nay đến để chứng minh sự trong sạch của !"

 

Hắn vỗ tay, tiểu tư dẫn một tên ăn mày.

 

Tên ăn mày cúi đầu khép nép, ngoan ngoãn : "Chính vị công t.ử áo xanh , dùng hai món thức ăn đổi lấy bát cháo loãng cùng màn thầu của ."

Loading...