Tuyết Mãn Xuân Chi - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-12-26 15:08:39
Lượt xem: 58

Khi trở về Hầu phủ, chỉ một một cùng một đôi trâm cài hình bướm sống động như thật.

 

Cánh cửa đươc bằng gỗ thông khẽ kẽo kẹt vì mở, Hầu gia vội vã bước .

 

Ta nắm c.h.ặ.t góc áo bằng hai tay, nở nụ rụt rè mừng rỡ với , nhẹ nhàng cúi lạy: “Cô gia…”

 

Niềm vui của còn lộ rõ hơn . Hắn tiến lên, đỡ lấy tay , ngón cái như cố ý như vô tình lướt qua lòng bàn tay :

 

“Xuân Chi, hai mươi năm gặp, dung mạo nàng những hề đổi mà càng thêm yêu kiều, duyên dáng!”

 

Ta thầm nghĩ: quả nhiên vẫn còn vương vấn dung mạo và dáng của .

 

Thế nhưng ngoài mặt, rơi vài giọt nước mắt đúng lúc một cách : “… Tạ ơn cô gia khen, chỉ hận một nỗi là nô gia mệnh bạc. Tháng , phu quân chẳng may qua đời, bỏ một nô gia đời, cuộc sống quả thực vô cùng vất vả. Chẳng còn cách nào, chỉ đành về nương nhờ cố chủ.”

 

Đoạn, vẻ ngó : “Không tiểu thư thế nào ? Sao thấy ?”

 

Giọng điệu của Châu Vọng Thù đột nhiên trở nên uể oải hơn nhiều: “Tiểu thư nhà ngươi… cách đây ít ngày, nàng mắc bệnh cấp tính và qua đời, hạ táng lâu .”

 

Ta lập tức trợn tròn mắt, hai tay vô thức siết c.h.ặ.t cánh tay Châu Vọng Thù, chằm chằm mắt bằng ánh mắt nóng rực, quên cả sự thẹn thùng: “Cô gia gì? Tiểu thư… nàng… Không… Không thể nào…”

 

Ta vẻ như đả kích nặng nề: lông mi run rẩy, giọt lệ lăn dài khuôn mặt trắng nõn, từng hạt rõ ràng rơi xuống. Với dáng vẻ cộng thêm bộ quần áo tang trắng đang mặc để tang chồng, rằng trong mắt Châu Vọng Thù, hẳn của lúc là một bức tranh mỹ nhân động lòng đến nhường nào.

 

Tông giọng trầm thấp dễ lạ thường, tay cũng nhân đó mà lướt xuống eo : “Xuân Chi, hãy nguôi nỗi đau.”

 

Còn , dường như chịu nổi thêm nữa, mềm nhũn chân lập tức ngã lòng như một chiếc lông vũ, hai mắt nhắm nghiền. Ta ngất .

 

Ta rõ cha là ai, là ả bán hoa nổi tiếng mười dặm gần xa, bà đặt cho một cái tên dễ gây liên tưởng: Xuân Chi.

 

Ta quen với những cuộc hoan lạc của bà với đàn ông nên năm lên bảy, khi cài đóa hoa nhung đỏ lên tóc , hề phản kháng.

 

Chỉ là lợi dụng lúc bà lưng , đập gáy bà bằng một cái lọ hoa.

 

Mẹ vóc dáng nhỏ bé nên thể kéo bà đến bờ sông đang lên nước một cách dễ dàng.

 

Hôm đó là một ngày Hè, tiểu thư mặc bộ xiêm y hoa đỏ lá xanh, đang bên sông xem lũ.

 

Nàng họ Trình, tên Lập Tuyết, là con gái độc nhất của một thương nhân giàu , thật đúng là một cô nương vô ưu vô lo, ngây thơ và đơn thuần.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuyet-man-xuan-chi/chuong-1.html.]

Nàng đối với nhà nông, lũ nghĩa là mùa màng sẽ thất thu, càng nhận thấy đến để vứt xác.

 

Ta chỉ bịa một câu chuyện hoang đường rằng nhà hết lương thực, c.h.ế.t đói là thể khiến nàng lóc t.h.ả.m thiết đưa về nhà họ Trình.

 

Ta đắc ý. Quả thực là hầu hạ một tiểu thư như thoải mái hơn nhiều so với việc hầu hạ những gã đàn ông của .

 

Không đ.á.n.h mắng, điếu cày đập , gặp cảnh say xông lúc nửa đêm, bắt rửa hạ cho.

 

Trình Lập Tuyết may cho quần áo mới, trang sức cho , thích thú khi cho ăn những món ăn tươi ngon. Buổi tối, khi ngủ, nàng luôn ở mạn ngoài giường.

 

“Xuân Chi, đừng rớt xuống đó nha.” Nàng luôn như .

 

Trình Lập Tuyết mua một đôi trâm cài hình bướm dáng vẻ chực chờ bay lượn, mỏng như cánh ve, nàng giữ một chiếc, chiếc cho .

 

“Xuân Chi, giữ gìn cẩn thận nha, ngươi một chiếc, một chiếc, cả đời xa rời.”

 

Anan

Con của Trình Lập Tuyết giống như tên nàng - giống như tuyết trắng tinh khiết, khiến còn cảm thấy ngại ngùng, dám cho nàng rằng mỗi ngày, bận giúp các tiểu của cha nàng phá thai, chỉ để củng cố địa vị con gái độc nhất của nàng.

 

Cho đến khi nàng gặp Nam Vinh Hầu Châu Vọng Thù.

 

Theo lý thì một Hầu gia thất thế danh tiếng mà tiền tài và một thiên kim của thương nhân giàu chức tước nên giao thiệp với .

 

Thật trớ trêu, Trình lão gia chợt nổi hứng, học theo vẻ đây yêu thích nghệ thuật, thơ văn, tổ chức một buổi họp thơ bên cạnh ao sen nhà .

 

Cuộc đời của Trình Lập Tuyết đại khái là xung khắc với nước, đang đường đàng hoàng thì bỗng nhiên chân trái vấp chân lập tức rơi xuống nước.

 

đó, nàng Châu Vọng Thù cứu.

 

Ta vô cùng hối hận. Hỏi thế gian ái tình là chi, chỉ ngu độn như heo.

 

Lúc đó, chỉ lo giúp tiểu của Trình lão gia phá t.h.a.i thôi!

 

Tin là các con trai của Trình lão gia đều c.h.ế.t yểu, ai tranh gia sản với tiểu thư.

 

Tin là tiểu thư và Châu Vọng Thù ôm c.h.ặ.t lấy ở trong nước, chỉ khi thành thì chuyện mới thỏa.

 

Ta cực kỳ tán thành cuộc hôn nhân , từng ý định g.i.ế.c c.h.ế.t Châu Vọng Thù. Thế nhưng, Trình lão gia vui mừng, ông nhanh ch.óng sắp xếp đưa và tiểu thư khỏi nhà, còn dùng gần hết tài sản để cứu trợ Hầu phủ đang sa sút.

 

Loading...