Tuyệt Đỉnh Vương Phi - Chương 307

Cập nhật lúc: 2025-07-11 22:28:22
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tin tức Nhất đại thừa tướng Hạ Hòe Quân tự vẫn truyền đến ngày Thương Mai tam triều hồi môn.

Nghiêm Vinh báo cho Mộ Dung Khanh, Mộ Dung Khanh báo cho Thương Mai, khi đó Thương Mai bước cửa lớn Tướng phủ, Liên Thúy Ngữ vẫn đang ở đây rời , nên khi cô tam triều mặt trở về đây.

Nghiêm Vinh với Thương Mai rằng khi ông c.h.ế.t cầu xin lính canh ngục chuyền lời một câu, nói với Đan Thanh Huyện chúa một câu: “Thật xin ”.

Sau khi Thương Mai xong, tâm trạng hề chút đổi nào, đây là chuyện ở trong dự liệu của cô, Hạ Hòe Quân c.h.ế.t như chính là cách nhất để giữ thể diện cho ông .

Cô đem thông tin cho Liên Thúy Ngữ, Liên Thúy Ngữ giật một chút: “Đã chết?”

Giọng giống như của bà , ngay cả bà cũng cảm thấy lạ lẫm.

Dây dưa mười bảy năm, giữa bọn họ cuối cùng cũng lấy sinh tử để kết thúc.

, chết, khi chết, ông nhờ lính canh ngục chuyển lời thật xin mẫu .” Thương Mai nói.

Liên Thúy Ngữ in lặng gật đầu: “Ừm!”

“Mẫu tha thứ cho ông ?” Thương Mai sắc mặt của bà hỏi.

Liên Thúy Ngữ ngẩng đầu, đôi mắt của bà mặc dù nhưng thị lực giảm nhiều so với , luôn luôn phủ một tầng nước: “Không ý nghĩa, ? Tha thứ tha thứ, đều kết thúc .”

“Đều kết thúc!” Thương Mai nhắc câu , đúng , quả thực đều qua, cái phần thuộc về tướng phủ lật thiên .

Thương Mai nở nụ : “ , hôm nay là ngày con gái mặt, mẫu chuẩn đồ ăn ngon gì? Miệng kén ăn.”

Vân Mộng Hạ Vũ

Mộ Dung Khanh nhàn nhạt cô một cái: “Bản vương cần gì chiêu đãi? Tùy tiện là .”

Du ma ma tới: “Hôm nay chúng gì hết, nhận nhận thầu !”

“Ai nhận thầu ?” Thương Mai ngạc nhiên.

“Hồ Hạnh Nhi, con gái lớn của nhà họ Hồ, nàng sớm để đầu bếp Đỉnh Phong Hào tới, hôm nay Đỉnh Phong Hào đóng cửa kinh doanh!”

Thương Mai a một tiếng: “Sao hổ như chứ?”

“Tại hổ chứ?”

Nói Tào Công, Tào Công đến, Hồ Hạnh Nhi mang theo hai nha đầu tiến đến, mỉm cúi chào : “Tham kiến Vương gia Vương phi, coi như là vì bách tính trong kinh thành cảm tạ Vương phi.”

Thương Mai nàng nỗ lực ít, liền cảm kích : “Một câu tạ ơn thì quá mức nông cạn, sẽ , những thứ ngươi sẽ ghi nhớ trong lòng!”

Hồ Hạnh Nhi : “Ta xuất tiền, cũng tốn chút sức lực nào!”

Mộ Dung Khanh : “Hôm nay chỉ là bữa cơm gia đình ? Về phần để Đỉnh Phong Hào của ngươi đóng cửa là thế nào?”

Liên Thúy Ngữ : “Đêm qua Loan Loan tới, hôm nay hồi môn, mời cùng ăn một bữa thật ngon, mấy ngày nay ít chuyện lo lắng hãi hùng, quả thật cũng nên ăn ngon một bữa, khao nha.”

Cứ như , vốn là gia yến, trở thành yến hội.

Trần thái quân mang theo mười hai Anh em Hồ Lô và Trần Loan Loan long trọng đăng tràng, Lễ vương mang theo Vương phi A Man và chó vàng Đại Kim tới đúng lúc, Lương Vương mang theo một vò rượu ngon, Nhu Nhi cùng Tô Thanh, đương nhiên, là nàng tìm Tô Thanh cùng tới, Tiêu Kiêu cũng mang theo rượu ngon tới, Tráng Tráng đến cùng Lương thị.

Nhìn từng lượt khách nhân xuất hiện, Thương Mai nước mắt lưng tròng, tiệc cưới quá hồ nháo, thiếu những lời chúc phúc, bây giờ đại gia hỏa mặt ở tam triều mặt khiến cô cảm giác như tái giá thêm nữa.

Phi!

Nhiều như phân thành hai bàn, mười hai vị Trần Tướng quân một bàn, về phần những khác thì chung một bàn.

Tráng Tráng và Tiêu Kiêu dường như cũng còn khúc mắc, hai cùng một bàn, vẻ mặt tử nhiên, chỉ là hai vẫn , thậm chí khi cẩn thận thấy thì đều nhanh chóng rời mắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuyet-dinh-vuong-phi/chuong-307.html.]

Trước khi nâng ly chúc mừng, Tô Thanh hỏi Trần Tướng quân: “Lại nói, lúc để các ngươi bảo hộ Thương Mai, các ngươi vẫn luôn xuất hiện, rốt cuộc là ?”

Trần Thử, đại ca Trần gia : “Ngày đó chúng phụng mệnh ngoài, còn đến tháng ba âm lịch rơi cạm bẫy, đó vẫn luôn nhốt trong một mật thất, đều là rắn độc trông coi chúng !”

“Vậy nhóm nhốt ngươi là ai?” Tiêu Thác hỏi.

Trần Ngưu, nhị ca Trần gia : “Lúc đầu , nhưng về mới là Thái hoàng Thái hậu.”

Thương Mai căm giận : “Chắc chắn là bà , cũng chính là giam !”

Trần Hổ, tam ca Trần gia : “Vương phi, thái hoàng Thái hậu cứu ngươi, chúng cũng là vô tội, rõ ràng là ở đó rắn đe dọa nhiều ngày như .”

Trần Long che miệng: “Ta nhớ hai ngày đầu đó Lục dọa đến mức run rẩy, sợ rắn nhất, uổng công còn gọi là Trần Xà, thế mà sợ thành bộ dáng như .”

Anh em nhà họ Trần nhao nhao chuyện lý thú, thời điểm đó kinh hoảng sợ hãi, bây giờ biến thành việc , cũng chính là Thái hoàng Thái hậu, nếu là khác thì dù thế nào cũng chút oán hận.

Mà chủ yếu là dám oán hận.

Đêm nay Mộ Dung Khanh vui vẻ, phối hợp uống rượu, ngẫu nhiên nghiêng đầu Thương Mai một cái, một chút, uống một chén, đáy mắt tràn đầy vui vẻ.

Ngoại trừ quốc yến và gia yến trong cung, Mộ Dung Khanh gần như từng tham gia yến hội nào khác, nên, thiếu khuyết kinh nghiệm tham gia yến hội, là loại chủ đề, nếu như chuyện phiếm cùng , có thể ngắt lời trong một thời gian ngắn, là kẻ hủy diệt chủ đề danh phù kỳ thực.

Hôm nay, hai kẻ huỷ diệt đề tài ở đây, cục diện còn thể sôi động là nhờ Loan Loan và Nhu Nhi.

Chính như, Tô Thanh Trần Tướng quân chuyện cầm tù ở trong mật thất, hỏi biện pháp ứng đối, tất cả mỗi đều phát biểu ý kiến của , cách sẽ thế nào để thoát hiểm.

Sau khi xong, đó đầu hỏi Mộ Dung Khanh: “Nếu như Vương gia vây trong mật thất, bên ngoài một đống rắn trông coi, ngài sẽ thoát hiểm thế nào?”

Mộ Dung Khanh bưng rượu tay, chậm rãi ung dung uống, : “Việc đó khả năng xảy bản vương!”

Tô Thanh ngại phiền phức : “Không là nếu ? Nếu chuyện như xảy của , sẽ đối phó thế nào?”

“Chuyện khả năng phát sinh, nếu như.” Một lời của phá hỏng chủ đề.

Tô Thanh thấy thú vị, hỏi Lễ vương: “Vương gia…”

“Im miệng!” Lễ vương trừng mắt liếc một cái: “Thật ồn ào!”

Tô Thanh đột ngột hai , cảm thấy yến hội ngay lập tức mất ánh hào quang.

Hồ Hạnh Nhi bỗng nhiên đưa một đề nghị: “Chúng tới chơi trò lời thật lòng đại mạo hiểm , ?”

Thương Mai lời , đột nhiên ngẩng đầu Hồ Hạnh Nhi: “Ngươi chơi cái gì?”

Hồ Hạnh Nhi giải thích : “Lời thật lòng đại mạo hiểm là chơi thế , chúng đang nhiều như , mỗi sẽ tên của lên bè trúc, đó từ Huyện chúa rút, rút trúng ai đó thể lựa chọn trả lời lời thật lòng, là lựa chọn đại mạo hiểm, đại mạo hiểm thật chính là trừng phạt.”

Thương Mai chằm chằm Hồ Hạnh Nhi, cả đều run rẩy: “Ngươi sẽ chơi lời thật lòng đại mạo hiểm?”

“Đương nhiên, đề nghị…” Hồ Hạnh Nhi ngừng , bỗng nhiên ngẩng đầu Thương Mai, biểu cảm của hai đều giống .

Ánh của hai kéo dài mười giây đồng hồ, tất cả đều bọn họ, hiểu hai đang bỗng nhiên dừng .

Cuối cùng, vẫn là Thương Mai một tiếng: “Không ngờ Hồ chưởng quỹ cũng sẽ chời trò lời thật lòng đại mạo hiểm , khi cũng qua, nhưng từng chơi!”

“Bản vương từng chơi!” Lễ vương thản nhiên .

Thương Mai và Hồ Hạnh Nhi đồng loạt về phía Lễ vương.

Lễ vương ngẩng đầu: “Lão tổ tông dạy.”

Là Thái hoàng Thái hậu dạy, cũng gì kỳ lạ, con giống như cái gì cũng hiểu .

Loading...